It is what you read when you don't have to that determines what you will be when you can't help it.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 951 / 3
Cập nhật: 2017-08-04 14:03:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27
gày tiếp theo, sau khi nghe án kỷ luật dành cho cả hai, Mike và Sulley quay trở lại căn nhà của hội Oozma. Các thành viên khác của hội đang háo hức muốn được biết chuyện gì đã xảy ra.
“Bị đuổi học ư?” Don há hốc miệng kêu lên.
Mike gật đầu. “Ừ, quả thật chúng tớ đã làm sai.” Cậu nhìn những chiến hữu, những người anh em trong hội Oozma của mình và nói, “Xin lỗi các cậu. Lẽ ra giờ này các cậu đã được học khóa Hù Dọa nếu không phải vì chuyện của chúng tớ.”
Cả hội Oozma lúng túng nhìn Mike và Sulley, như thể họ biết điều gì đó khác. “Sao thế?” cuối cùng Sulley không nhịn được liền cất tiếng hỏi.
“À thì,” Don mở lời, “đó quả là chuyện quái gở nhất. Trưởng khoa Hardscrabble đã cho cả hội quay lại khóa Hù Dọa rồi.”
“Cô ấy đã rất ấn tượng với màn trình diễn trong cuộc thi... vì vậy cô ấy mời chúng tớ tham gia vào học kỳ tiếp theo!” Terri lùn và Terry kều cùng nói tiếp.
Sulley phá lên cười vang. “Ồ! Chúc mừng các cậu!”
“Và đó chưa phải tin mừng duy nhất đâu nhé,” Don hăm hở thông báo. “Sheri và tôi sẽ kết hôn!”
Mike và Sulley bối rối nhìn nhau. “Sheri là ai?” Sulley hỏi.
“Là mẹ tớ đấy,” Mít ướt ngượng ngùng đáp.
Bà Squibbles núng nính đột nhiên chen vào giữa cả nhóm. “À, vì đây là hai người tôi yêu quý nhất!” bà nói, cười rạng rỡ với Don và Mít ướt. Bà Squibbles ngả vào lòng Don, mỉm cười. “Đến đây và ngọt ngào với em nào!”
Mít ướt trông như thể sắp chết đến nơi rồi. “Thế này thật chẳng tị ti thoải mái...” cậu lẩm bẩm.
“Ôi, thôi nào Scott,” Don nói với Mít ướt. “Tôi không yêu cầu cậu phải coi tôi như một người cha mới. Dù sao thì trước đó chúng ta cũng đã là anh em bang hội. Cứ nghĩ tôi như anh trai của cậu, người sẽ cưới mẹ cậu thôi.”
“Thật sự là quá-kỳ-cục mà,” Mít ướt ngán ngẩm thở dài.
Mike và Sulley thu dọn đồ đạc của họ và nói lời tạm biệt với hội anh em Oozma. “Nhớ là phải giữ liên lạc đấy nhé,” Don nói, đưa cho Mike tấm danh thiếp của mình. Chữ “bán hàng” trên đó đã được gạch đi và thay bằng dòng chữ “Sinh Viên Hù Dọa”.
Mike mỉm cười. “Các cậu là nhóm quái vật đáng sợ nhất mà tớ từng gặp đấy,” cậu nói với họ khi ôm tạm biệt lần cuối. “Đừng để ai nói với các cậu khác đi nhé!”
“Vậy, giờ thì thế nào?” Sulley hỏi khi cùng Mike đi ra cổng Học viện.
“Cậu biết đấy, đây là lần đầu tiên trong đời tớ không có một kế hoạch nào,” Mike đáp.
Nhưng Sulley thì chẳng hề mảy may lo lắng. “Cậu là Mike Wazowski vĩ đại mà!” Sulley nói. “Cậu sẽ tìm ra thứ gì đó thôi.”
Mike nhún vai khi xe buýt chạy tới. “Tớ nghĩ đã đến lúc tớ nhường lại sự vĩ đại cho những quái vật khác rồi. Tớ ổn với việc cứ thế này thôi. Tạm biệt nhé, Sull.” Cậu bắt tay người bạn to lớn của mình và leo lên xe buýt.
Sulley gật đầu. “Tạm biệt, Mike.”
Xe buýt lăn bánh. Mike ngoái nhìn ngôi trường đang dần bị bỏ lại phía sau.
Thình lình, có hai cánh tay màu xanh da trời to đùng với lên cửa sổ xe. “Wazowski!” Sulley kêu lên và rồi cậu bị ngã uỵch xuống đất.
“Dừng xe lại!” Mike cũng la lên. Cậu nhảy xuống xe và chạy lại chỗ Sulley đang nằm đó. “Cậu điên rồi à?” Mike hỏi, lao nhanh tới bên anh bạn của mình.
Sulley đứng dậy và nhìn bạn mình chăm chăm. Có một điều mà cậu cần phải nói. “Tớ chẳng biết Dọa sư nào có thể làm được những gì như cậu đã làm.” Sulley lên tiếng. “Và tớ biết khi mọi người nhìn chúng ta đi cùng nhau, họ đều nghĩ tớ là người đã lên toàn bộ kế hoạch nhưng sự thật, là ngay từ đầu, tớ đều làm theo những chỉ dẫn của cậu. Cậu là người cá cược với cô Hardscrabble, cậu nâng cả một đội vô tích sự lên và giúp họ chiến thắng. Tất cả những gì tớ làm chỉ là bắt một con lợn. Mike ạ, cậu không đáng sợ, một chút cũng không... nhưng, cậu lại không biết sợ.”
Mike đứng như chôn chân tại đó. Cậu chưa từng nghĩ về bản thân mình, chàng Mike Wazowski bé nhỏ, lại là một kẻ chẳng biết sợ gì cả.
“Và nếu cô Trưởng khoa không thể thấy được điều đó,” Sulley nói tiếp, “thì cô ấy chỉ có thể…”
“Tôi chỉ có thể cái gì?” tiếng cô Trưởng khoa Hardscrabble ở phía sau họ. Sulley và Mike đang đứng cách cô một đoạn. “Nói năng cho cẩn thận, trò Sullivan. Tôi chỉ mới bắt đầu thấy thích trò thôi đấy.”
“Em xin lỗi ạ,” Sulley nhanh miệng đáp.
Cô Trưởng khoa giơ tờ Tiếng Gầm trong tay lên. “Có vẻ như các cậu lại được lên trang nhất báo rồi.” Mike và Sulley ngượng nghịu nhìn tấm hình họ bị
Cơ quan Thăm dò Trẻ con lôi đi từ cánh cửa vụn nát trong phòng thí nghiệm.
Cô Trưởng khoa có vẻ hài lòng, cô đã hơi mỉm cười khi đưa tờ báo cho Mike. “Hai trò đã cùng nhau làm những việc xưa nay chưa từng ai làm được,” cô nói. “Hai trò đã khiến tôi phải kinh ngạc. Có lẽ tôi phải để mắt hơn tới những sinh viên đáng ngạc nhiên như các trò trong khóa học của tôi mới được.” Cô bước đi, rồi quay đầu lại. “Còn nữa, trò Wazowski này. Hãy cứ tiếp tục khiến mọi người ngạc nhiên đi nhé!” Nói rồi cô bay đi.
Mike nhìn theo bóng cô Trưởng khoa biến mất trên bầu trời. Sau đó cậu nhìn vào tờ báo cô để lại và chú ý tới điều gì đó ở mặt sau. Bỗng nhiên, cậu phá lên cười với Sulley. “Vẫn còn cách để chúng ta được làm việc ở tầng Hù Dọa đấy,” cậu nói, giơ tờ báo lên và chỉ vào mục Tuyển Nhân Viên.
Học Viện Quái Vật Học Viện Quái Vật - Nhiều Tác Giả Học Viện Quái Vật