Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Tác giả: Đả Nhãn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 882
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2533 / 30
Cập nhật: 2015-11-11 16:13:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 953-955: Mỏ Quặng Kim Cương
hìn người kia mặc quần jean, trên đầu đội nón che nắng, lập tức trong đầu Trang Duệ nhớ tới trước kia đã từng xem qua một bộ ảnh nước Mỹ, nếu như sau mông người này có giắt một súng lục, thì sẽ chính là một người nước Mỹ rồi.
- Ngài là Khẳng Ni Tử Vi Ân tiên sinh sao?
Mặc dù trang phục người này rất tùy tiện, thế nhưng trước mặt toàn bộ người nước Mỹ Trang Duệ không có chút nào dám khinh thường.
Vi Ân này ở Nam Phi thậm chí toàn bộ nước thế giới, đều có thể được gọi là một nhân vật truyền kỳ, tại thời điểm 11 12 tuổi, nạn đãi vàng điên cuồng ở nước Mỹ và Canada thế kỷ 20 được hâm nóng, hắn khi đó khẩu xuất cuồng ngôn, muốn trở thành chủ mỏ vàng lớn nhất thế giới.
Đấy chỉ là một lý tưởng của Vi Ân, ngay lúc đó cũng đã nảy sinh ra một số thành kiến, thời kỳ năm 2080, vì mộng tưởng của chính mình, Vi Ân đi tới Nam Phi, lúc đó mới chỉ là một chàng thanh niên mới hai mươi tuổi, trên người chỉ có mấy trăm đô la mà thôi.
Lúc đầu Vi Ân sinh sống bằng việc lái buôn kim cương, hắn giúp đỡ các khách hàng đến từ các nước khách lựa chọn kim cương, trong quá trình này, Vi Ân không chỉ hiểu biết rõ về kim cương, đồng thời cũng tích lũy được những món tiền đầu tiên cho mình.
Về sau Vi Ân có hơn 20 vạn đô la, một chuyên gia cho rằng ở địa phương không có khả năng sản xuất kim cương, thế nhưng tại mảnh đất này Vi Ân đã liên tiếp đào được ba viên cự toản nặng trên 100 ca-ra, chấn động toàn bộ thế giới.
Sau đó suốt hơn mười năm Vi Ân đã có tài sản giá trị hơn 1 tỷ đôla, trở thành trùm kim cương nổi danh thế giới, hoàn toàn chính là một người đãi vàng hiện đại giàu có ở thế kỷ 20.
- Vi Ân tiên sinh, không nghĩ rằng ở chỗ này có thể nhìn thấy ngài.
- Ha ha, Trang Duệ, có phải là nghĩ ở đây rất đơn sơ? Đây là ta mới mở một mỏ quặng, gần đây ở Johannesburg tiến hành giao dịch kim cương, sở dĩ ta tạm thời ở chỗ này.
Vi Ân nghe vậy nở nụ cười, hắn biết Trang Duệ nhìn thấy nơi này, nhất định sẽ rất thất vọng, nói tiếp:
- Mộng tưởng lớn nhất của ta chính là làm một cao bồi miền tây, nghĩ làm cao bồi như vậy rất mạo hiểm, đi đãi vàng, đương nhiên, hiện tại ta đào chính là kim cương.
- Ha ha, Vi Ân tiên sinh, ta nghĩ, ngài đã thực hiện được ước mơ của mình rồi, tại địa phương có kim cương trên thế giới, thì đã có truyền thuyết về ngài rồi.
Trang Duệ nịnh hót Vi Ân vài câu, vị trùm kim cương này nói cực kỳ vui vẻ, bàn tay to chặn lại, nói:
- Trang Duệ, gặp ngài thật cao hứng, ta quyết định mở mỏ quặng cho ngài một giờ, nếu như trong một giờ các ngài có tài năng đào được kim cương, những viên kim cương đào được sẽ thuộc sở hữu các ngài.
Trang Duệ và vị tiên sinh này rất đúng tính tình, lập tức nói rằng:
- Không phải đâu? Vi Ân tiên sinh, dù thế nào cũng muốn hai giờ à, căn bản một giờ là không đủ dùng.
- Không… Không, Trang Duệ, mỏ quặng này của ta mới, ở đây trước kia là một ngọn núi lửa, nói cách khác, nó là một mỏ quặng lộ thiên, nhưng lại là một mỏ quặng giàu khoáng sản, nếu như vận khí các ngài tốt, hoàn toàn có thể đến lấy được kim cương.
Vi Ân giải thích cho Trang Duệ, thực sự cho dù là mỏ quặng lộ thiên, mỏ quặng này chỉ sợ cũng phải đào một thước sâu, căn bản là Vi ân không lo lắng bọn Trang Duệ có thể lấy được khoáng thạch gì, chỉ là dựa vào việc này kéo quan hệ với Trang Duệ gần lại một chút mà thôi.
Hiện nay thị trường trang sức kim cương ở Trung Quốc càng ngày càng lớn, mà khách hàng Trung Quốc đến cũng càng ngày càng nhiều, Vi Ân rất chú ý gặp gỡ khách Trung Quốc, dùng một thủ đoạn nhỏ như vậy, là trong lúc đó có thể tăng cường tình hữu nghị, có cớ gì mà Vi Ân không làm đây?
Đương nhiên, nếu như thực sự vận khí của Trang Duệ tốt, Vi Ân cũng không ngại để bọn họ lấy kim cương đi, làm lễ vật đưa cho hắn, chỉ cần Trang Duệ đào ra không phải cự toản, tổn thất vậy Vi Ân vẫn còn có thể gánh chịu được.
Tại Nam Phi có rất nhiều mỏ quặng hoang vu đã được đào hầu như không còn, đều trở thành công viên khoáng thạch, du khách chỉ cần giao nộp một ít tiền, là có thể vào đào báu vật, nếu như vận khí tốt, nói không chừng cũng có thể đào được mấy viên kim cương còn sót lại.
Dẫn đầu là Nam Phi, tại nước Mỹ một số núi lửa, cũng có chủ đề công viên kim cương như vật, chỉ là người đi vào đó, trên cơ bản đều thưởng thức là chính, rất khó nghe nói có người đào được kim cương.
- Được rồi, các ngài, các tiểu thư, ngài Vi Ân hào phóng chuẩn bị đưa kim cương rồi, tất cả mọi đi thử vận chứ.
Trang Duệ quay đầu nhìn đội nhân viên bay nói, hắn biết tại nơi có nhiệt độ rất cao đều có khả năng hình thành kim cương, nếu như nói trước kia ở đây là núi lửa, nguyên bản thuộc về lòng sông địa phương, hẳn chính là một mỏ quặng kim cương nguyên sinh rồi.
- Quá tuyệt vời.
- Oa, kim cương, chúng ta đi.
- Hai người chân tay gầy gò, cũng có thể đi đào sao?
Sau khi mọi người nghe được Trang Duệ nói, không kìm nổi đều hô lên vui vẻ, lực hấp dẫn của kim cương đối với bọn họ, không phải lớn giống nhau, lập tức đến chỗ nhân viên lấy cuốc xẻng và cái sàng, cao hứng bừng bừng đi đến khu lấy quặng.
Cuốc xẻng chỉ dùng để đào đất, mà cái sàng còn lại là dùng để sàng kim cương, cái sàng này vô cùng tỉ mỉ, bởi vì rất nhiều kim cương cực nhỏ, nếu không chú ý sẽ đổ đi.
- Ngài Vi Ân, ta cũng có thể chứ?
Thấy bộ dạng đám người Ngọc Lưu Ly hưng phấn, cũng làm cho Trang Duệ cảm thấy hăng hái, hắn vừa dùng linh khí trong mắt quan sát qua một chút, đây thật đúng là một mỏ giàu khoáng sản, bởi vì cách Trang Duệ hơn mười thước, đều có linh khí yếu ớt chập chờn.
- Đương nhiên, anh bạn của ta, kể cà là ngài không thu hoạch được gì, ta cũng sẽ tặng một viên kim cương cho ngài.
Sở dĩ Vi Ân hào phóng như vậy, là bởi vì hắn ngày hôm qua trò chuyện cùng Trang Duệ, biết được Trang Duệ phê tán toản của chính mình, báo một giá cả rất hợp lý.
- Được rồi, ngài Vi Ân, ta hị vọng ngài không phải hối hận, vận may của ta, gần đây đều cực kì tốt.
Trang Duệ nói một người phi thường rất nhiều mục đích, thêm một chút giọng điệu của chính mình, hắn đây là sợ khi bản thân đào được kim cương tốt, Vi Ân không nỡ đưa cho mình.
- Oh, ta đây bằng lòng chịu lỗ vốn rồi.
Vi Ân phá lên cười, hắn chỉ định chỗ đào kim cương cho đám người Trang Duệ, thế nhưng dùng máy ủi ủi qua mặt đất vài lần, ước chừng cũng đã chải vuốt rồi, Vi Ân không tin rằng Trang Duệ thực sự có thể đào được kim cương tốt bên trong?
- Bành Phi, ta đi đào, giao cho ngươi sàng kim cương.
Trang Duệ nhìn thấy bọn Ngọc Lưu Ly đã bắt đầu làm việc, vội vã cầm một cái xẻng trên mặt đất, tiện tay ném một cái sàng cho Bành Phi, quyết định chạy đi một chỗ.
Dựa vào cái gì? Ta còn muốn đào chứ.
Bành Phi rất không hài lòng với cách phân công của Trang Duệ, cũng cầm cái xẻng đi theo.
- Who, chị Ngọc Lưu Ly, chúng ta đào được kim cương rồi.
Trang Duệ mới vừa đi đến chỗ máy ủi đất đào ngang dọc, chợt nghe thấy tiếng la hưng phấn của Điềm Á, hóa ra hai chị em cũng có phân công, Ngọc Lưu Ly đào xẻng, Điềm Á sàng lọc.
Điềm Á nói khi Hạ Song và Đinh Hạo đang miệt mài đào cũng bị thu hút lui tới, hai anh này không đủ thông minh, chỉ đào mà không sàng, dùng mắt thường rất khó để nhìn ra kim cương.
- Trang tổng, ngài nhìn xem, đây là kim cương nguyên thạch sao?
Điềm Á cầm viên như viên đỗ xanh, mặt ngoài kim cương có điểm giống như thủy tinh mờ, đưa tới trong lòng bàn tay Trang Duệ, mặt ngoài viên kim cương, còn có dính một chút bùn đất.
- Đúng vậy, đây là kim cương nguyên thạch, tiểu thư xinh đẹp, vận may ngươi rất tốt.
Vi Ân đi theo phía sau Trang Duệ, liếc mắt một cái phân biệt, đừng nhìn nó không lớn như vậy, nhưng lúc gia công cũng có thể có 1 ca-ra, cho dù độ tinh khiết của kim cương này không tốt, ít nhất cũng co thể có giá trị hơn 1 vạn RMB.
- Không tồi, độ tinh khiết vẫn còn, đại khái có thể giá trị ba vạn gì đó, đội quân tóc dài của chúng ta rất lợi hại, ngươi đừng chỉ có đào bới đất, cầm cái sàng chọn lựa đi.
Trang Duệ nêu một biện pháp cho vẻ mặt thèm muốn của Hạ Song và Đinh Hạo, tiện tay trả lại kim cương cho Điềm Á.
Tuy rằng ở đây đã bị đào qua, chỉ là một đường đi tới, Trang Duệ thấy hiện trên mặt đất lốm đa lốm đốm kim cương, cho dù không cần xẻng, chỉ cần có thời gian, hay có thể sang chọn ra không ít kim cương.
Những cái này chỉ là cá lọt lưới, trên cơ bản đều là mặt hàng dưới 1 ca-ra, xuất ra đi bán giá trị cũng không được bao nhiêu.
Điềm Á và Ngọc Lưu Ly vận may rốt cục cũng không tệ, viên kim cương thứ nhất đào lên không nhỏ, Trang Duệ nhìn thoáng qua, giá cũng phải ba vạn Lai.
- Trang tổng, này… Hay là cho ngài nè.
Điềm á cảm giác có chút xấu hổ, các nàng vốn cầm tiền lương lại không thế nào làm việc, mà đến đào kim cương này, cũng là người khác nể mặt ông chủ, Điềm Á nói Trang Duệ cầm viên kim cương đi.
- Không, cái này là thành quả lao động của ngươi, Vi Ân ngài nói, đào được đều là của mình, các ngươi có thể đào được một ngôi sao Châu Phi, đó mới thật là buôn bán có lời đấy.
Trang Duệ cười khua tay áo, theo như lời hắn ngôi sao Châu Phi, là trước thời kì cuối, tại Châu Phi xuất hiện một viên cự toản, nặng 212 ca-ra, cuối cùng bị một người không biết tên, tại phiên đấu giá dùng 3600 vạn đô la lấy đi.
Đương nhiên, đây là Trang Duệ đang nói đùa, nếu thực sự xuất hiện cự toản như vậy, chỉ sợ lập tức Vi Ân bỏ qua những lời vừa nói với mình.
- Đi, Bành Phi, chúng ta cũng bắt đầu làm việc đi chứ.
Sau khi Trang Duệ đi được bảy tám thước, đột nhiên cảm thấy Bành Phi không theo kịp, anh bạn này cầm để xẻng quệt mông đã bận việc rồi, không khỏi cười khổ lắc đầu, muốn kim cương, đi theo mình còn không dễ dàng sao?
Thành thật mà nói, Trang Duệ không để ý những toái toản còn sót lại, căn cứ vào ý nghĩ của hắn, dù thế nào cũng muốn đào một kim cương ba năm ca-ra, làm cho Vi Ân tốt bụng đau lòng một chút.
Chỉ là Trang Duệ thấy quanh đây chu vi ba bốn mươi thước, chưa từng cảm thấy linh khí đặc biệt của kim cương toát ra. Vì vậy đi đến chỗ xa hơn một chút, vì vậy nhìn đến nơi hơi xa một chút thấy mấy cái máy móc đang vận hành ở đó.
- Ngài Vi Ân, thiết bị các người cũng kém một chút rồi sao?
Hai máy ở bên cạnh ửi đất và đào móc, ở trên vẫn còn vết tích loang lổ, nhiều nhất cũng chỉ có ba năm thành mới, về phần quặng mỏ lại càng thêm cũ nát, lúc chuyển động phát ra âm thanh " cạc cạc ".
Bốn người da đen này đang sử dụng máy móc, bọn họ đem quặng rửa sạch qua rồi cho vào một cái khay, dùng sàng chọn, mấy người da đen này chỉ là phụ trách thao tác máy móc, sàng lọc kim cương sẽ không phải là việc của bọn họ, việc đó là có chuyên gia phụ trách.
Cách thức đào bới kim cương này, so với đám người Trang Duệ cầm xẻng đi đào sau đó sàng chọn, thì tiên tiến hơn.
- Trang Duệ, chuyện này cũng không có cách nào, ở Nam Phi không có thể sản xuất và lắp ráp máy móc này, những máy móc này đều là mua với giá cao từ Nhật Bản và Hàn Quốc, những tên chết tiệt đó, đã bán đắt, hàng lại còn không tốt.
- A, đúng rồi, ngoài ra bên trong hai mỏ quặng khác của ta, có mấy cái máy ủi đất do người Trung Quốc các ngài sản xuất, sản xuất 20 năm trước, chất lượng đỉnh cao.
Vi Ân vừa nói một mặt giơ ngón tay cái hướng Trang Duệ, hắn ở Nam Phi không chỉ có một mỏ quặng kim cương, nếu như toàn bộ dùng máy đào bới như kia, như vậy chi phí đã rất lớn rồi, sở dĩ mỏ quặng lộ thiên như vậy, Vi Ân càng để nhiều nhân lực đến đây.
Trang Duệ liếc mắt khinh thường Vi Ân một cái, hiện tại bên trong nước đều tìm không được máy ủi đất sản xuất 20 năm trước,
Vi Ân nhìn thấy Trang Duệ cầm xẻng vẫn không đào, lấy tay huých nhẹ Trang Duệ, rất thần bí nói:
- Trang Duệ, ngài đừng đào khoáng thạch, ta dẫn ngài đi chọn kim cương chứ?
Khai thác kim cương là chia làm vài công đoạn, thứ nhất là phải lựa chọn khu vực mỏ khai thác, sau đó dùng máy móc đào khoáng thạch tẩy rửa, cuối cùng mới là sàng chọn kim cương, đây cũng là công đoạn quan trọng nhất.
Tại địa phương Nam Phi này, công đoạn sàng chọn kim cương, thông thường đều là do chủ mỏ quặng hoặc là thân tín của chủ mỏ quặng tiến hành, hơn nữa chủ mỏ quặng ở Nam Phi, nhất định sẽ không để người da đen đi làm việc này, chính là toàn bộ Nam Phi người da đen làm chủ mỏ quặng đếm được trên đầu ngón tay cũng như vậy.
Rất nhiều công nhân người da đen Nam Phi, thậm chí làm cả đời, cũng không được tận mắt nhìn một viên kim cương nguyên thạch nhiều ca-ra, căn bản là bởi vì bọn họ không được tiếp xúc đến công đoạn tẩy rửa bên trong mỏ quặng.
- Tốt, ta cũng muốn xem sản phẩm kim cương ở quặng mỏ của ngài Vi Ân.
Trang Duệ cười gật đầu, có thể được một người chủ mỏ quặng kim cương mời tham gia chọn quặng, đây là một chuyện rất khó được.
Trang Duệ theo Vi Ân đi vào trong phòng, hai người lái xe da trắng vừa mới tẩy rửa khoáng thạch ở quặng mỏ, đưa đến trong phòng, ở cửa còn có hai bảo vệ cầm súng gác.
- Trang Duệ, bây giờ tổng cộng còn mười hai bàn kim cương còn chưa sàng lọc qua, ngài có thể chọn cho ta một bàn, ta sẽ chọn một viên kim cương lớn nhất tặng cho ngài.
Lần này Trang Duệ mua của Vi Ân bảy tám nghìn vạn đô la kim cương, Vi Ân là thực tâm thực lòng tặng một lễ vật cho Trang Duệ, đương nhiên, nếu như vận may của Trang Duệ quá kém, thì hắn cũng không có cách nào.
Trang Duệ hướng nhìn thoáng qua mấy cái đĩa đựng khoáng thạch, sau đó vừa cười vừa nói:
- Được, ta đây… sẽ chọn bàn thứ hai.
- Chúc ngài nhiều may mắn.
Vi Ân vừa nói rồi để bàn khoáng thạch thứ nhất để trên bãi đá tuyển chọn ở trong phòng, kỳ thực bãi đá tuyển chọn, chính là trên mặt bàn trải lên một tầng lớp da dã thú, ở trên mặt còn có một bóng đèn sáng, đối diện với mặt bàn.
Vi Ân cầm trong tay một cái kẹp đặc biệt, nhìn một hòn đá vụn nhỏ màu đen trên mặt bàn không rời mắt, thỉnh thoảng dùng cái kẹp kẹp một khối thạch lên kiểm tra.
Chỉ là vận may của Vi Ân không được tốt lắm, bên trong bàn khoáng thạch thứ nhất, chỉ lấy ra được hai viên toái toản còn không đến một ca-ra.
- Anh bạn, nhìn thử xem.
Vi Ân nhún vai, để vị trí nhường lại cho Trang Duệ phía sau, cầm lấy cái mâm thứ hai, móc ngược tại trên mặt bàn.
- Ha ha, Vi Ân, may mắn của ta so với ngài dường như là tốt hơn.
Sau khi Trang Duệ giả bộ gảy vài cái trong bàn khoáng thạch, kẹp đúng một viên kim cương lên, lớn tiếng nở nụ cười.
Khi vừa vào phòng, Trang Duệ đã phát hiện viên kim cương này, độ tinh khiết không tồi, một đầu cũng không nhỏ, khi trong lòng Trang Duệ đang thầm mắng Vi Ân vứt đi cái vận *** chó, không nghĩ rằng Vi Ân lại có thể để nhường cho hắn chọn một bàn, tự nhiên là Trang Duệ sẽ không khách khí.
- Trang Duệ, này… Điều này sao có thể?
Chơi kim cương nửa đời người, Vi Ân liếc mắt nhìn đến viên kim cương Trang Duệ đang kẹp, ít nhất cũng đã hơn 6 ca-ra, gia công mì thái qua đi, ước chừng cũng có 5 ca-ra gì đó, như này đã được cho là viên kim cương lớn rồi.
Cho dù kim cương như vậy có là nguyên thạch, giá cả cũng đã là xa xỉ, đoán chừng cũng phải tới 8 vạn đôla gì đó, bởi vì câu nói tặng đầu tiên của mình lỡ nói ra, Vi Ân khó tránh khỏi có chút thịt đau.
- Đừng nóng vội, Vi Ân, bên trong mâm này còn có không ít đâu.
Trang Duệ thấy sắc mặt Vi Ân khó coi, trong lòng không khỏi sảng khoái, quả thực kim cương trong mâm thứ hai này không phải ít, tay phải Trang Duệ lựa chọn ra rất nhanh, tổng cộng là chín viên, hơn nữa một viên lớn nhất, tổng trọng lượng hẳn là qua 5 ca-ra.
Nhìn thấy ngoại trừ một viên kim cương lớn ở ngoài, Trang Duệ còn có thể lấy ra nhiều kim cương như vậy, vẻ mặt Vi Ân trở nên dịu hơn, hắn sợ Trang Duệ chọn không tỉ mỉ, chính mình lại tiến lên sàng chọn lại một lần nữa, rõ ràng là không thể tìm ra thêm một viên nữa.
- Trang Duệ, ngài hẳn là đến làm việc giúp ta đi, ta sẽ trả lương cao nhất ở Nam Phi này.
Vi Ân cười hướng Trang Duệ bắt đầu vui đùa, đi đến cầm lấy viên kim cương nhiều ca-ra phân tích.
Nhưng thật ra hắn không có hoài nghi cái gì, phải biết rằng, nắm giữ phương pháp sàng chọn kim cương, đó là tố chất cơ bản của một người buôn bán kim cương.
- Who, anh bạn, vận may của ngài rất tốt, sáng bóng có F sắc, độ tinh khiết có thể đạt được cấp bậc VVS, viên kim cương này ngài có thể đưa cho vợ mình, nó đại diện cho vận may tốt.
Nhưng … Trang Duệ, ngài hẳn là làm cho ta một giờ, để giúp ta lấy ra số kim cương còn lại.
Sau khi Vi Ân kiểm tra đo lường, đem kim cương đưa cho Trang Duệ, tuy rằng viên kim cương này giá tiền xa xỉ, thế nhưng còn chưa tới mức để Vi Ân có thể đổi ý.
- Được rồi, như ngài mong muốn.
Công việc này không có bất cứ thách thức gì đối với Trang Duệ, hắn chỉ cần dùng linh khí liếc mắt một cái, là có thể biết được bên trong khoáng thạch có kim cương hay không, cùng với vị trí của kim cương.
Thời gian chỉ có hơn nửa tiếng đồng hồ, Trang Duệ đã lấy ra toàn bộ kim cương còn lại, có thể nói số lượng không ít, tổng cộng có sáu bảy mươi viên.
- Anh bạn, ngài không phải là tay kim cương sao? Ở lại làm việc cho ta đi.
Sau khi đo trọng lượng, Vi Ân lớn tiếng kêu, đây chỉ là làm việc đến trưa, vậy mà đã lấy được hơn một trăm ca-ra kim cương, bình thường là thành quả làm việc vài ngày rồi.
Thật đúng là Vi Ân đang muốn giữ Trang Duệ lại.
Tiếp xúc qua có thể biết được chủ mỏ quặng ở Nam Phi, tuy rằng bọn người kia không hiểu cái gì gọi là phong kiến, nhưng là cực kỳ mê tín, bọn họ cho rằng người sàng chọn kim cương, nhất định là muốn người có vận may tốt mới được.
Cho nên mỏ quặng kim cương tại Nam Phi, thu nhập cao nhất cũng không phải là các thợ mỏ, mà là nhân viên phụ trách làm việc sàng chọn kim cương.
Bất quá Vi Ân cũng biết, nghĩ giữ lại Trang Duệ, phỏng chừng chính mình có thể đưa mỏ quặng kim cương này cho Trang Duệ.
- Ngài Vi Ân, hay là thôi đi, ta cũng không muốn ở nơi Nam Phi quỷ quái này nữa.
Trang Duệ lắc đầu, an ninh ở đây thật sự là quá kém, cho dù có núi vàng núi bạc, Trang Duệ cũng không muốn sinh sống ở chỗ này, huống chi tỷ lệ phát sinh bệnh xi-đa ở Châu Phi rất cao, nói không chừng có ngày bị một người da đen chặn ngang đường, truyền nhiễm bệnh lên.
- Được rồi, chúng ta có thể đi nơi giao dịch rồi, gần đến thời gian rồi.
Vi Ân nhún vai, hắn biết khả năng Trang Duệ đến làm việc cho mình là không có, nếu đổi là mình bản thân có hàng tỉ đôla, cũng không có khả năng đi làm công cho người khác.
Chẳng qua là Vi Ân cảm thấy đáng tiếc, dù sao một giám định sư kim cương xuất sắc, đó là tài nguyên cực kỳ quý giá, là nhân tài mà các chủ mỏ quặng kim cương ở Nam Phi mơ ước. Trang Duệ nhìn đồng hồ ở tay, bây giờ đã là cuối buổi sáng, chạy tới nơi giao dịch là vừa lúc thời gian mở thầu.
- Các tiểu thư, các ngài, lợi nhuận mọi người thu được sao rồi?
Trang Duệ và Vi Ân đi ra ngoài phòng, đám người Bành Phi cũng đã hoàn thành xong hành trình đào bới kim cương lần này, trên người cả đám bẩn như con mèo hoa. Điềm Á hưng phấn để một viên kim cương trong lòng bàn tay đưa đến trước mặt Trang Duệ, nói:
- Trang tổng, tổng cộng ta và Ngọc Lưu Ly đào được đến 3 viên kim cương.
- Này, vận may của các cô gái là không tồi, phẩm chất viên hoàng toản này rất cao.
Vi Ân cầm lấy viên kim cương trên tay để dưới ánh mặt trời hơi có vẻ màu vàng, kiểm tra một hồi, rồi trả lại cho Điềm Á.
Hoàng Kim Đồng Hoàng Kim Đồng - Đả Nhãn Hoàng Kim Đồng