The more that you read, the more things you will know. The more that you learn, the more places you'll go.

Dr. Seuss

 
 
 
 
 
Tác giả: Đả Nhãn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 882
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2533 / 30
Cập nhật: 2015-11-11 16:13:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 529: Hoạt Động Giám Định Bảo Vật Tết Âm Lịch (2)
rang Duệ ngồi một bên không khỏi cảm thấy bội phục Kim Mập, há miệng đã nói ra điển cố, xem ra mình còn kém xa lắc.
- Tiểu tử, kim nguyên bảo của cậu có lai lịch gì?
Kim nguyên bảo to như lòng bàn tay được đưa qua cho các vị chuyên gia cầm lấy hên, sau đó đến tay thầy Tôn. Lão là một chuyên gia về các tạp vật, mà vật này chính là một món như vậy.
- Tôi mua được nó từ trong một cuộc đấu giá...
- Mua khi nào? Giá cả bao nhiêu?
- Năm kia, giá một triệu sáu...
Trang Duệ nghe đoạn đối thoại giữa người cầm nguyên bảo và thầy Tôn thì không khỏi lắp bắp kinh ngạc, khối kim nguyên bảo nhìn có vẻ cũng không quá nặng, sao lại mắc như vậy?
Khi Trang Duệ cầm thỏi vàng thì thấy cũng khá trầm, bên rìa thỏi vàng có hoa văn rất đẹp, hắn dùng linh khí nhìn vào, bên trong tràn đầy linh khí màu tím vàng.
Số vàng mà Trang Duệ lấy được từ Myanmar tuy cũng có linh khí nhưng lại mỏng manh đến mức hầu như không thể nhận ra, xem ra trong vàng cũng có linh khí như đồ cổ, chỉ cần niên đại lâu thì sẽ tạo ra linh khí.
Thầy Tôn cầm lấy thỏi vàng và nói:
- Thỏi vàng này khá nặng, mỗi triều đại đều có một cách đúc kim nguyên bảo riêng, khối kim nguyên bảo này có thể lưu truyền từ thời Minh đến bây giờ, chữ nghĩa hoa văn trên nguyên bảo rất rõ ràng, là một vật phẩm khó kiếm...
Chữ khắc phía trên kim nguyên bảo nhất định là do cao thủ nội vụ làm ra, nét khắc rất rõ, nếu so sánh với những nét khắc phổ biến ở thời Minh thì thật sự là hiếm thấy.
Hơn nữa thời Minh khống chế vàng cực nghiêm, những thỏi vàng này đều là phải nhập kho, sẽ không xuất hiện trong dân gian.
Kim Mập tiếp lời:
- Thứ này có lẽ là được sử dụng trong kho của quan gia, chúng ta để cho giám đốc Tiền ước định giá cả của nó thử xem...
Kim nguyên bảo là hàng thật, Kim Mập và thầy Tôn đều cho ra đánh giá rất cao, nhưng giá trị cuối cùng là thế nào thì cần phải nhìn vào Tiền Quân, vì hắn là người định giá, tất nhiên hiểu rõ giá cả thị trường của món hàng này như tỏng lòng bàn tay.
- Thỏi vàng ngày cực kỳ quý giá, giá trị của nó cũng không phải ở phương diện vàng, vì phần vàng này cũng chỉ có giá vai trăm ngàn mà thôi, nhưng giá trị lịch sử của nó phải vượt xa giá trị của thỏi vàng này, nếu nhất định phải cho nó một cái giá...
Tiền Quân nói đến đây thì dừng lại, không phải chỉ có vị khách đến giám định bảo vật mở to hai mắt nhìn, dù là Trang Duệ và vài vị chuyên gia khác hay đám nhân viên công tác đứng ở xa cũng phải dỏng tai lên nghe ngóng. Kim nguyên bảo đã được mua với giá một triệu sáu cách đây hai năm, không biết bây giờ giá cả của nó là thế nào?
- Ba triệu sáu, nếu đưa món này vào trong đấu giá, có thể bán ra với giá tốt...
Khi mọi người tỏ ra cực kỳ chờ mong thì giám đốc Tiền báo giá, đám nhân viên công tác phải hít vào một hơi khí lạnh, ai cũng giật mình nhìn thỏi vàng kia.
Sau hai năm thì một thỏi vàng đã tăng giá hai triệu bạc, so với đầu tư cổ phiếu hay kinh doanh buôn bán thì đều là lời lớn, hơn nữa còn là có lợi mà không phải bỏ ra xu nào, thế cho nên lực tác động của nó là cực lớn. Nhưng đám nhân viên công tác trong chỗ này cũng có định lực cao, tất nhiên cũng không khỏi sinh ra vài ý nghĩ mơ màng, vài ngày tới có nên đến Phan Gia Viên để tìm mua vài món đồ kiếm vận may hay không?
- Cám ơn, cám ơn các vị chuyên gia giám định...
Người đưa bảo vật đến giám định nghe được giá tiền thì cực kỳ vui vẻ, sau đó đứng lên cúi chào rồi chuẩn bị đi ra.
- Dừng quay...
Một vị phó đạo diễn lên tiếng cho dừng máy quay, sau đó một quyển sách giám định được đưa vào, thầy Tôn cũng nhanh chóng viết lên vài dòng chữ: "Thỏi vàng năm mươi lượng được chế tác từ hộ bộ thời Minh". Sau khi được giám định thì thỏi vàng được truyền lưu trong dân gian sẽ có một danh nghĩa chính đáng, lúc đó sẽ càng thêm quý.
Sau khi thầy Tôn viết xong thì nhóm chuyên gia, kể cả Trang Duệ cũng phải ký tên mình vào.
- Cám ơn, cám ơn các vị rất nhiều...
Vị phó đạo diễn kia kéo tay người thanh niên khai báo vài câu, sau đó mới cho phép tiếp tục quay, mà người thanh niên cũng đi ra ngoài nói vài câu với Lý Giai và Lưu Giai ở bên ngoài, một lát sau người thứ hai mới xuất hiện.
- Tiểu tử kia khá may mắn...
- Đúng vậy, không ngờ vật phẩm đầu tiên đã là thứ tốt, xem ra hôm nay chúng ta có thể mở mang tầm mắt...
- Cũng không biết vật phẩm tiếp theo là thứ gì...
Vật phẩm đầu tiên là trân phẩm quý hiếm trên nhân gian, điều này làm cho các vị chuyên gia có chút vui sướng, dù sao thì cánh cửa cảm ứng vẫn chưa mở ra, như vậy là máy quay vẫn chưa chĩa vào người bọn họ, thế cho nên cũng có cơ hội hàn huyên vài lời với nhau.
- Thầy Tôn, khối vàng kia có công nghệ nung và đúc khá đơn giản, bây giờ còn có thể áp dụng phương pháp đó không?
Trang Duệ nghĩ đến hai tấn vàng trong tay mình, không khỏi cảm thấy ngứa ngáy, mình lấy ra vài khối vàng đúc vài khối kim nguyên bảo để ngắm chứ không bán, như vậy cũng tốt.
- Ha ha, những sản phẩm giả mạo cũng có nhưng tương đối ít, vì khi làm giả những món bằng kim loại phải tiến hành một phương án ô xy hóa lớp vỏ, cho nó có chút tính chất như đồ cổ, nhưng trong quá trình ô xy hóa thì sẽ có hao tổn...
- Vàng là một kim loại nặng, lại quý giá, một khôi vàng như vừa rồi nếu không tính giá trị lịch sử thì cũng là vài trăm ngàn, trên cơ bản sẽ không có mấy người bỏ ra số tiền lớn như vậy để đi làm giả...
Giải thích của thầy Tôn xem như làm cho Trang Duệ thiểu rõ vấn đề, điều này cũng đúng, nếu có trong tay vài trăm ngàn mà mua vàng làm giả kim nguyên bảo, như vậy nếu làm không quá giống, chẳng phải bị thiệt hại sao?
- Sau này mình sẽ tìm người làm khuôn đúc, đợi vàng đến tay sẽ đúc ra vài khối kim nguyên bảo cho đẹp...
Trang Duệ thầm nghĩ, hắn cũng không sợ hao tổn, hơn nữa kim nguyên bảo cũng đẹp hơn nhiều so với những khối vàng như cục gạch kia.
Lúc này người thứ hai cũng đã đi vào trong sảnh, trong tay cầm một bình sứ vô sắc, thứ này được đưa đến cho Điền Phàm giám định. Vừa đưa mắt nhìn thì Điền Phàm đã hỏi:
- Vật phẩm của ngài có lai lịch thế nào?
Người đàn ông khoảng ba mươi tuổi có chút căng thẳng, hắn nói:
- Là của thân thích, anh ấy từng đến bảo tàng cố cung thấy một chiếc bình sứ giống hệt thế này, có lẽ là cổ vật chứ?
Điền Phàm nghe thấy vậy thì nở nụ cười nói:
- Thứ này không phải của ngài à?
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của người đàn ông kia, Điền Phàm tiếp tục nói:
- Chủ đề của chuyên mục giám định bảo vật của chúng tôi lần này chính là "Biến ước mơ thành sự thật", nhưng xem như giấc mộng của vị thân thích của anh không thể thành hiện thức, vì thứ này còn kém vài trăm năm nữa mới là hàng thật...
Điền Phàm lên tiếng làm cho đám chuyên gia nở nụ cười, mà người đàn ông kia nghe thấy vậ cũng biết chiếc bình sứ là giả, thế nên nhanh chóng cầm vật phẩm rời khỏi đại sảnh.
Sau đó có vài vị đưa vạt phẩm đến giám định, có tranh ảnh, có đồng xanh kim khí, có vị còn mang đến giám định một bức thư pháp do Tống Huy Tông tự tay viết, tất nhiên những chữ "tự tay viết" cũng chỉ do người đưa đến nói ra.
Nhưng những vật phẩm kia đều không có ngoại lệ, đều là hàng giả hoặc hàng mô phỏng của hậu nhân, những vật phẩm đồng xanh kim khí nhìn có vẻ là dụng cụ rửa tay thời chiến quốc nhưng thực chất chỉ mới làm ra gần đây, lại có công nghệ làm giả khá cao.
Còn thư pháp của Tống Huy Tông thì càng là giả thái quá, vì những dấu linh ấn khác biệt về niên đại trên bức tranh đã chứng minh nó là hàng giả, vì nó có cùng một màu, đây là chuyện căn bản không thể xảy ra. Người đưa bảo vật đến giám định nói một câu sẽ giữ lại cho chính mình, sau đó quay đầu bỏ đi.
Những chuyện thế này nhóm Trang Duệ đã gặp nhiều ở Tế Nam, vì không ai tin bảo bối của mình lại là giả.
Một giờ sau đã có mười vật phẩm được đưa vào giám định, nhưng các vị chuyên gia khác thì bận rộn mà Trang Duệ thì không, vì không có ai mang đến món nào là ngọc khí.
- Thầy Trang, vật phẩm thuộc về cậu đã đến...
Sau khi nhìn vật phẩm trong tay của một nhà sưu tầm thì các vị chuyên gia đều nở nụ cười, nãy giờ đã có đầy đủ các món từ tạp vật đến đồng xanh tranh ảnh đồ sứ nhưng chưa có ngọc khí, bây giờ thật sự đã có người đưa ngọc khí đến giám định.
Đây là một vật trang trí bằng bạch ngọc, to như nắm tay, điêu khắc hai con sư tử một lớn một nhỏ, sư tử nhỏ cưỡi trên lưng sư tử lớn, chạm trổ khá đẹp.
Hoàng Kim Đồng Hoàng Kim Đồng - Đả Nhãn Hoàng Kim Đồng