We are too civil to books. For a few golden sentences we will turn over and actually read a volume of four or five hundred pages.

Ralph Waldo Emerson

 
 
 
 
 
Tác giả: Đả Nhãn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 882
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2533 / 30
Cập nhật: 2015-11-11 16:13:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 450: Minh Tiêu (7)
hững con số màu xanh lại coi như dần xuất hiện ngày càng nhiều trên màn hình, có nhiều mao liêu được đặt giá, những thứ không được đặt giá sẽ được lưu lại.
- Ôi, ba triệu hai trăm ngàn Euro.
Một tiếng thở dài vang lên làm cho Trang Duệ phải chú ý, mao liêu số 1 đã được nâng giá lên 3 triệu hai trăm ngàn Euro, đây chính là giá cả cao nhất vào lúc hiện tại, cũng phải hơn ba chục triệu Tệ.
Trang Duệ tất nhiên sẽ có ấn tượng với khối nguyên thạch số 1 này, đó là một khối mao liêu bán đổ, hơn một trăm kilogam, có xuất hiện sắc xanh, phẩm chất rất tốt, đạt đến cấp băng, chỉ là mặt sau có xuất hiện vết nứt, nếu không đã được đưa đến đấu giá thầm tiêu rồi.
Bây giờ người đấu giá rõ ràng là cao thủ đánh cuộc, hắn đánh cuộc là vết nứt sẽ không rót vào bên trong quá sâu, như vậy thì tỷ lệ cho ra phỉ thúy cấp thủy tinh là rất lớn.
Nhưng cao thủ bình thường đều bị người ta giẫm đạp, Trang Duệ thầm hiểu, vết nứt của khối mao liêu kia đã xỏ qua cả phỉ thúy, mà kẻ cắt mao liêu mới thật sự là cao thủ, làm cho khối nguyên thạch có biểu hiện cực tốt, người trả giá này chắc chắn sẽ bồi giá gốc không thể thu hồi.
- Hay là Phương Di đã đặt tiền cho khối nguyên thạch kia?
Trang Duệ thầm có ý nghĩ như vậy, hắn thấy thời gian còn bảy phút mới chấm dứt, thế là vội vàng gọi điện thoại cho Phương Di.
- Tiểu Duệ, có gì sao? Có chỗ nào không hiểu à? Xem không chuẩn thì không nên miễn cưỡng đặt giá...
Phương Di nhận được điện thoại của Trang Duệ thì thật sự có chút bất ngờ, sắp mở thầu đến nơi rồi, bà thật sự không có thời gian nói nhiều.
- Không phải, Phương Di, cháu muốn nói với dì một tiếng, mao liêu số 1 đừng nên trả giá, cháu thấy không tốt, vết nứt có thể xỏ qua mao liêu, phá hư khối mao liêu...
Trang Duệ có chút vội vàng, cũng tự trách mình, chỉ biết nghĩ về mình mà không nhắc mẹ vợ, dù sao cũng là người một nhà.
- Sao? Tiểu Duệ, cậu xác định à?
Phương Di đang chuẩn bị sẵn, ngón tay đang để trên bàn đặt giá, bà dùng giọng ngưng trọng hỏi. Vị chuyên gia cố vấn đổ thạch của bà rất coi trọng khối phỉ thúy kia, chỉ là bà vẫn rất bình thản, định chuẩn bị đến lúc cuối cùng sẽ đưa vào hơn bốn triệu Euro tiền đấu giá.
- Cháu nắm chắc 80% khối nguyên thạch kia sụp đổ...
Trang Duệ nói làm cho Phương Di lấy tay ra khỏi bàn đặt giá, chỉ là hai mươi phần trăm là thắng cuộc thì bà sẽ không tham gia, dù thế nào thì Trang Duệ cũng là người một nhà, sẽ không nói dối. Hơn nữa nếu nói về danh tiếng và chiến tích trong đổ thạch thì cố vấn của mình không thể bằng Trang Duệ.
Phương Di chần chừ một lúc, cuối cùng quyết định buông tha cho mao liêu số 1, đấu giá lần này chỉ có một mình bà tiến vào sảnh nhưng phương án trước đó đã được xác định, cuộc điện thoại này của Trang Duệ xem như làm rối loạn những bố trí của bà.
Thật ra Trang Duệ cũng không phải chỉ làm rối loạn phương án đặt giá của Phương Di, lúc này tổng cộng có gần ngàn người đấu giá, chỉ sợ có khoảng bảy trăm người bị ảnh hưởng. Vừa rồi hành động đặt giá những khối mao liêu có biểu hiện tốt của Trang Duệ cũng không loại trừ những tình huống khác, thế cho nên tất cả mọi người lúc này đều chỉ quan tâm đến giá cả thứ mình muốn, vì thế mà tập trung tư tưởng hơn.
- Còn ba phút...
Trang Duệ nhìn con số đếm ngược trên màn hình mà trong lòng cũng có chút căng thẳng, mao liêu số 129 có thể hóa giải áp lực vật trang sức trung cấp cho cửa hàng Tần Thụy Lân trong thời gian một hai năm, đó là thứ mà hắn bị ép phải đấu giá thắng.
Lúc này toàn đại sảnh đã trở nên yên ắng, không ai lên tiếng, chỉ là có một âm thanh kỳ quái vang lên, những tiếng phì phì, có lẽ là tiếng thở của mọi người.
- Hai phút...
Trang Duệ thấy giá đặt bên dưới mao liêu số 129 vẫn là hai mươi lăm ngàn Euro, trong lòng không khỏi thở dài một hơi, tay trái đặt lên dụng cụ đấu giá, tay phải ấn lên bảng số.
- Hai trăm ngàn Euro có lẽ sẽ nắm bắt khối mao liêu kia...
Trang Duệ bấm một số hai và năm số không trên màn hình LCD, sau đó hắn thở dài một hơi, đặt ngón tay lên nút đặt giá.
Dựa theo ý nghĩ của Trang Duệ thì khối mao liêu kia căn bản là không có biểu hiện, nếu như không phải có chú thích về nhà máy ở bên dưới thì rất nhiều người sẽ xem đó là tảng đá vứt đi. Đây chính là một trong những nguyên nhân làm cho các nhà máy mỏ khoáng mới kiểu này khó bán được nguyên thạch, vì biểu hiện lớp da của chúng thật sự kém hơn rất nhiều so với những mỏ khoáng cũ.
- Con bà nó, không được, phải tăng thêm một trăm ngàn nữa...
Trang Duệ nhìn thấy đã đến phút cuối cùng, hắn chợt cảm thấy hai trăm ngàn là khó thể nào bảo hiểm được, thế là hắn hủy bỏ con số vừa bấm, đưa vào con số ba trăm ngàn Euro, hơn nữa dưới tình thế cấp bách thì thiếu chút nữa đã ấn thêm một con số không.
Trang Duệ chỉ vì khối nguyên thạch mình nhìn trúng bị đẩy lên hơn giá cơ bản năm ngàn Euro mà thật sự căng thẳng, mà hành vi đặt giá những mao liêu có biểu hiện tốt của hắn vào lúc vừa rồi đã thật sự làm cho ban tổ chức lần này kiếm được khá nhiều tiền, vì rất nhiều người vì sợ không mua được nguyên thạch mà mình coi trọng, thế cho nên đã bỏ ra không ít tiền để nâng giá so với đối phương.
Nếu phía Myanmar biết được điều này thì sợ rằng sẽ cho Trang Duệ một phần thưởng gì đó để hoan nghênh, nhưng nếu những thương nhân khác biết được, sợ rằng Trang Duệ sẽ biến thành chuột chạy ven đường, bị nhiều kẻ truy sát.
- Mười giây, chín giây, bảy giây...Năm giây...
Khi trên màn hình lớn nhảy đến năm giây nhìn ngón trỏ của Trang Duệ nhanh chóng đặt lên nút khóa giá, ngay sau đó con số hai mươi lăm ngàn Euro ở phía dưới mao liêu số 129 biến thành ba trăm ngàn Euro.
Trang Duệ sở dĩ chọn cách trả giá ở năm giây cuối cùng vì thời gian đó không đủ cho đối phương đổi lại số liệu, dù người ta có coi trọng khối mao liêu kia cũng không có thời gian tiếp tục bấm số.
Khi Trang Duệ ấn nút khóa giá thì trên màn hình cũng có sự biến động về các con số, những con số điên cuồng thay đổi, khoảnh khắc đó không ai biết có chuyện gì xảy ra, cũng không ai thấy rõ bất kỳ con số nào trên màn hình, vì lúc này mọi người chỉ tập trung trả giá, căn bản là màn hình chớp động đến mức làm người ta hoa mắt.
Ánh mắt đám người trong sảnh đấu giá bị những con số chớp động làm mắt mờ đi trong thời gian mười giây, không ai biết mình rốt cuộc có đặt mua được thứ nhìn trúng hay không.
Trang Duệ thầm mắng ban tổ chức công bàn phỉ thúy Myanmar, đã nói là chỉ còn năm giây sau hết hạn trả giá, thế nhưng mãi hai mươi giây sau thì những con số bên trên mới dừng nháy, xem ra lần sau mình phải xem xét lại thời gian đặt giá, nếu không đối phương sẽ có cơ hội đổi giá.
- Trúng, tôi trúng.
- Con bà nó, sao lại ra giá cao như vậy?
- Tiền là gió thổi đến sao? Một tảng đá vứt đi cũng có kẻ trả cả triệu sao?
Khi trên màn hình lớn không còn tiếp tục nhảy số thì tất cả mọi người đều nhìn về phía nguyên thạch mà mình đặt giá, vô tình cả đại sảnh chợt náo động, có kẻ may mắn đặt giá đúng thì hoan ho, có kẻ không trúng thì ủ dột chửi bới, bộ dạng cười vui và thất lạc, nói chung là mỗi người một vẻ.
Hoàng Kim Đồng Hoàng Kim Đồng - Đả Nhãn Hoàng Kim Đồng