If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Tác giả: Đả Nhãn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 882
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2533 / 30
Cập nhật: 2015-11-11 16:13:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 348: Bảo Vệ (tt)
ó lẽ Tiểu Bạch Sư thường xuyên được Trang Duệ dùng linh khí chải chuốt cơ thể nên giống như cũng hiểu lời, những gì hắn đã nói qua một lần thì sẽ không bao giờ tái phạm lần thứ hai. Âu Dương Quân đi theo sau lưng Trang Duệ, thấy tên kia cằn nhằn Tiểu Bạch Sư như với con của mình, nhìn sang lại thấy Tiểu Bạch Sư có lúc gật gật đầu, cũng thấy cực kỳ ngạc nhiên.
- Đi thôi, chúng ta về Ngọc Tuyền Sơn, hôm nay sẽ đưa Từ Tinh sang dùng cơm. Đúng rồi, Tiểu Duệ, nếu ông cụ có lên tiếng dạy bảo, cậu nhớ giải hòa cho chúng tôi đấy nhé?
Sau khi đi dạo một vòng quanh tứ hợp viện của Trang Duệ thì Âu Dương Quân nhìn đồng hồ, đã là năm giờ chiều, hôm nay là lần đầu tiên cháu dâu đến thăm, đừng nói là Từ Tinh, dù là Âu Dương Quân cũng có chút căng thẳng, ai bảo hắn trời sinh đã sợ ông nội.
- Chị dâu xinh đẹp như vậy thì ông nội sẽ khen không dứt lời ấy chứ?
Trang Duệ cười hì hì, hắn gọi Tiểu Bạch Sư một tiếng, ba người cùng đi ra ngoài.
Âu Dương Quân ôm eo thon của Từ tiểu thư rồi nói:
- Tiểu tử cậu khi nào lại biết nói như vậy? Để anh bảo chị dâu giới thiệu cho cậu một cô ngôi sao mới.
- Em...Chờ chút, em tiếp điện thoại.
Trang Duệ định đáp lơi thì điện thoại vang lên, hắn lấy ra xem, thì ra là Miêu Phỉ Phỉ. Lúc này hắn mới nhớ, chợ đen bên kia đã gọi điện thoại cho mình nhưng lại quên nói cho nàng biết.
- Trang Duệ, chúng tôi ở bên này đã truyền ra tin tức anh muốn đến tham gia chợ đen, người bên kia có gọi điện thoại cho anh không?
Miêu Phỉ Phỉ quả nhiên là hỏi về vấn đề này, căn cứ vào những tình huống mà bọn họ nắm giữ thì những nhà sưu tầm ở Bắc Kinh hôm nay đều nhận được điện thoại mời của phía chợ đen.
- À, tôi vừa nhận được điện thoại liên lạc của phía chợ đen, đang định gọi điện thoại cho cô, sáng ngày mốt bọn họ sẽ gọi điện thoại đến, cô nhớ kỹ đừng mặc đồng phục cảnh sát đấy.
Trang Duệ cười ha hả, hắn tất nhiên sẽ không nói thiếu chút nữa thì mình quên mất vụ này.
- Được, Trang Duệ, cám ơn anh, chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật, sẽ không nói ra chuyện anh giúp chúng tôi giám định. Ngày mai tôi sẽ đưa những tư liệu về các món bị đào trộm cho anh.
Miêu Phỉ Phỉ nghe thấy vậy thì thật sự vui vẻ, nàng nói vài câu rồi cúp điện thoại, có lẽ đang đi nghiên cứu hành động kế tiếp.
Trang Duệ lắc đầu cười khổ, hắn khởi động xe, thật ra nếu hắn không muốn đi và bị Miêu Phỉ Phỉ uy hiếp cũng chẳng quan tâm, có lẽ người nhà Âu Dương sợ ông cụ, nhưng hắn thì không.
Sở dĩ Trang Duệ đồng ý tham gia vì muốn biết thêm vài tin tức, vì chợ đen thảo nguyên được tổ chức nơi vắng vẻ, thậm chí còn có thể có được bút tích thực của Đường Bá Hổ, huống hồ gì là chợ đen có thâm niên ở thủ đô dưới chân thiên tử.
Thật ra trước đó đã nói rõ, Trang Duệ chỉ là đi giám định xem những món cổ vật bị đào trộm có chảy vào thủ đô hay không, dù có thì cảnh sát cũng không đến hiện trường bắt người. Những người tổ chức chợ đen đã nằm trong tay bọn họ, cảnh sát chẳng qua chỉ muốn tìm hiểu nguồn gốc, muốn bắt kẻ đã cung cấp những vật phẩm đấu giá mà thôi.
Vì vậy Trang Duệ tham gia chợ đen lần này với thân phận một nhà sưu tầm bình thường, nếu nhìn trúng món nào đó đều có thể mua lại, căn bản không cần có gánh nặng tâm lý. Hắn biết rõ điều này và mới đồng ý, nếu không thì sẽ làm xấu danh tiếng, sau này còn có ai muốn đưa đồ cổ cho hắn xem nữa?
Sau khi quay lại Ngọc Tuyền Sơn thì Trang Duệ phát hiện bác trai đã đến, Âu Dương Chấn Vũ dù không có biểu hiện tốt đẹp gì với Âu Dương Quân nhưng lại rất ôn hòa với Từ Tinh. Trước đó lão đã từng nghe nói cô ngôi sao này làm việc rất ẩn nhẫn, cũng không có chuyện gì khác thường, ngược lại rất xứng với con trai của mình.
Từ tiểu thư dù là người từng trải qua nhiều trường hợp lớn nhưng sau khi tiến vào trong khu nhà này thì vẫn tỏ ra nơm nớp lo lắng, chưa nói đến ông cụ, dù là Âu Dương Chấn Vũ cũng là một lãnh đạo lớn, cũng làm cho nàng cực kỳ cẩn trọng.
Sau khi ăn cơm xong thì Âu Dương Uyển dẫn đội kéo Từ tiểu thư và vợ của Âu Dương Lỗi đi đỡ hai ông bà đi tản bộ, Âu Dương Chấn Vũ vì việc công mà rời đi. Khoảng thời gian này Âu Dương Lỗi rất nhàn hạ, hắn cùng Trang Duệ và Âu Dương Quân ngồi trong sân trò chuyện.
- Đúng rồi, đại ca, trong quân của anh có vị quân nhân nào có tố chất tốt ra quân không? Em muốn mời bảo vệ, có thích hợp không?
Trang Duệ chợt nhớ đến chuyện này, hắn thấy thích hợp nhất là Chu Thụy, nhưng bây giờ Chu Thụy đang định cư ở Bành Thành, hơn nữa Ngao viên khó thể nào rời khỏi tay đối phương, mình gọi Chu Thụy đến cũng không được.
Nhưng vệ sĩ hay bảo vệ thì cũng sẽ ở trong tứ hợp viện, Trang Duệ nhất định phải tìm ra nhân tài mà mình có thể yên lòng, hôm nay hắn gặp Âu Dương Lỗi thì hứng thú tìm người trong quân chợt bùng lên.
Âu Dương Lỗi nhìn Trang Duệ rồi nói đùa:
- Lính của tôi đều rất tốt, cậu muốn mấy người? Năm người đủ không? Vì tôi vặn đang phải giải quyết vấn đề xuất ngũ cho năm quân nhân.
Từ năm 1996 thì quân đội đã hủy bỏ chế độ quân tình nguyện, chuyển thành ký kết hợp đồng với những chiến sĩ có tay nghề, bình thường là bốn năm một lần, nhưng những người có hợp đồng thế này sau khi xuất ngũ cũng không được hưởng thụ đãi ngộ như của lính tình nguyện, vì vậy những chiến sĩ vùng nông thôn xuất ngũ thường là về nhà.
Hơn nữa bây giờ trong quân nếu muốn công tác lâu dài phải tốt nghiệp trường quân đội, những chuyện chiến sĩ tay nghề giỏi được giữ lại như năm xưa là rất ít, vì vậy hằng năm trong sư đoàn đặc chủng cũng có không ít quân nhân xuất ngũ.
Âu Dương Lỗi lúc này thật sự có nhân tuyển, trước đó có một quân nhân đặc chủng vì tố chất vượt qua kiểm tra nên ký hai lượt hợp đồng, đến năm nay thì vừa vặn hết kỳ, nhưng nếu so với các binh chủng xe thì năm nay tên kia không được ký lại hợp đồng.
Người này từng là một cảnh vệ viên cho Âu Dương Lỗi, vì thế mà Âu Dương Lỗi rất quen thuộc đối phương, nhân phẩm và tố chất quân sự rất tốt, nếu như không phải trình độ thấp thì Âu Dương Lỗi đã giúp đối phương đi học rồi. Nhưng Trang Duệ bây giờ nói như vậy thì Âu Dương Lỗi chợt sinh ra ý nghĩ, giới thiệu cho em mình cũng khá tốt.
- Đại ca, em cũng không muốn nhiều người như vậy, trước tiên cứ sắp xếp cho em một người, để sau này xem xét tình huống rồi nói...
Một bàn tay còn có ngón ngắn ngón dài, người trong quân ra cũng có tốt xấu lẫn lộn, dù sao thì chọn người ở bên cạnh cũng phải đáng tin, vì thế trước tiên chỉ chọn một, sau này nếu thấy phù hợp thì sẽ yêu cầu thêm.
- Được, tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu ấy nhanh chóng làm tốt thủ tục xuất ngũ, ba năm ngày sau sẽ đến, lúc đó cậu có thể kiểm tra...
Âu Dương Lỗi rất tin tưởng lính dưới tay mình, hơn nữa năm xưa vì đối phương có xếp hạng tốt nên mới được ký kết hợp đồng, từng có lúc được bộ đội đặc chủng vùng biên giới mượn một năm. Người này nếu dùng để bảo vệ Trang Duệ thì thật sự là tài lớn dùng nhỏ, tất nhiên những điều này cũng không thể nói cho Trang Duệ nghe được.
Hoàng Kim Đồng Hoàng Kim Đồng - Đả Nhãn Hoàng Kim Đồng