A good book has no ending.

R.D. Cumming

 
 
 
 
 
Tác giả: luciferchu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 44
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 473 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:01:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Part 9
oàng hậu nghịch ngợm của ta <3
~ Part 9
~Đi sâu vàng chiếc hang tối, ta khẽ lần mò vách đá có rêu bám vào. "Á. Trơn quá!!"- ta thầm nghĩ rồi dẫm vào một đống rêu và trượt....
- ÁAAAAAAA
Ta hét lên rồi ngã lăn xuống đất.
Xoa xoa cái đầu, ta thấy một người nhỏ thó, đội mũ trùm đầu đen kín mít, ta còn chẳng thể nhìn thấy mặt hắn, đứng trước mặt ta rồi nói:
- Ân Ly, hãy đi theo ta. Chúng ta đã đợi ngươi lâu lắm rồi
Ta mắt tròn mắt dẹt nhìn vật-thể trước mắt rồi cũng đứng dậy đi theo hắn đến trước một cái vại to lớn mà khói trào ra. Ta reo lên:
- AHa, cái này giống trong Harry Potter á
Ta thấy vật thể lạ lắc đầu. Ta khó chịu bèn bĩu môi đi theo hắn. Hắn ta nói với ta:
- Ta biết ngươi đến đây làm gì.
Ta hỏi lại:
- Cái giá phải trả cho những gì ta muốn biết là gì??
- Rồi cô sẽ biết. Giờ thì im lặng và nhìn đây
Ta nhìn vào trong chiếc vại ấy...
** Ân Ly, cẩn thận....
Cô bé tên Ân Ly không thể ngoi lên, rồi bị cuốn vào theo một cái hố xoáy nước...
An La muội muội, Hoàng Thần, à các cậu bé, cô bé khác đứng đó nhìn....vẻ mặt căm phẫn
.....
Thân-xác-của-ta ở thế giới hiện đại kìa...
....
Vụ đâm xe hôm đó...
Người ấy chính là Hoàng Thần??**
Từng cảnh một quay về làm ta đã hiểu ra tất cả. Thân thế thật của ta là ở đây, nhưng rồi do bọn Hắc đạo ám sát ta nên ta rơi xuống hố thời gian và quay về thê giới hiện đại. Hoàng Thần đã mạo hiểm quay về thế giới hiện đại trong vỏ bọ của người ấy để đưa ta về đây qua vụ đâm xe đạp. Mọi thứ thật rối rắm... Hoá ra ta quen Hoàng Thần từ nhỏ?? Thảo nào giấc mơ ấy cứ bám ta về một cậu bé?? Ta loạng choạng bước lùi lại. Hắc đạo là ai?? Ta không thể nhớ gì khác nữa....
- Mời hoàng hậu uống nước - Bộ tộc thời gian đưa cho ta một cái cốc nước
Ta không ngần ngại cầm lấy uống ngay. Chợt thấy có gì đó thiêu sống cổ họng ta, ta quay sang nhăn mặt hỏi:
- Cái...giá...
Hắn cắt đứt lời nói của ta:
- Giọng nói và máu của người...
Ta khuỵ xuống, mọi thứ mờ ảo dần rồi đen kịt...
***************
" Gì thế này... Sao cổ họng ta khô khốc thế này??" Ta lờ mờ mở mắt. Cơn nhức đầu, ê ẩm người hoàng hành khắp thân thể ta.
Cứu...cứu ta....
Không, sao ta không nói được??
Không..
Ta nhìn quanh... Vẫn là hang của Bộ tộc thời gian...
CỨU TA....HOÀNG THẦN....CỨU TA
Nước mắt ta rơi lã chã... Không thể nói được...cổ họng khô khốc... Ta còn bị trói vào đá, đá đâm vào người ta đau điếng....
Ở đây..mặt trời không có, đất không có, chỉ toàn đá và thứ ma thuật ta không biết tên, sao ta làm phép được...
Hoàng Thần...mau cứu ta...
Đầu óc ta giờ chỉ có hắn, ta khoing hiểu sao giờ, người ta mong đến nhất là hắn....
Bộ tộc thời gian tiến về phía ta, cầm con dao ngăm nhỏ:
- Giờ đến lượt máu của người
Hắn ta kề dao lên cổ tay ta
Đau quá...buốt quá... Ta nhìn hắn hứng máu ta vào một cái bát
Không! Máu ta không thể đựng vào cái bát dơ bẩn ấy....
Chóng mặt... Chắc do mất máu nhiều quá...
Ta lảo đảo. Mắt ta từ từ nhắm lại...
Lúc đó, ta mê thấy một cơn mê...
Tên cẩu hoàng thượng kia xông vào hang...cùng bao nhiêu lính...cùng An La muội muội... Rồi tên cẩu hoàng thượng đó... Bế ta ra khỏi đó..không ngừng gọi tên ta...
Ta cười thầm...chắc chỉ là cơn mê... Rồi nhắm mắt lại.
******
/ Ngọc Long cung/
Ánh sáng chói loà đập vào mắt tA.
Ta từ từ mở mắt dậy nhìn quanh... Ngọc Long cung???
Ta đã về rồi sao??
Cơn mê đó là thật ư?
Tay ta được băng bó một cách kĩ càng... Ta ngồi dậy., thò chân xuống giường định đi ra ngoài nhưng ngã xuống. Chân ta tê quá! Bám lấy cái ghế, ta từ từ đứng dậy. Đúng lúc đó, cánh cửa bật mở, một cái bóng lao vào đỡ ta:
- Cẩn thận chứ
Ta nhìn hắn: - là Hoàng Thần
Hắn bế ta lên, rồi đặt lên giường.
-Cám....- ta định nói... Nhưng giọng nói vẫn chưa trở lại. Ta cứ mở miệng ra nhưng không thể nói đc. Ta quay sang nhìn Hoàng Thần
- Nàng chưa khoẻ đừng đi đâu. Mọi chuyện ta đã giao cho Gia Phong hết rồi. Hôm nay ta sẽ ở lại đây với nàng- hắn vuốt má ta, nhẹ nhàng bảo
Ta chỉ chỉ vào cổ họng mình, Hoàng Thần nói:
- Nàng bị bộ tộc thời gian bỏ Hắc thuật vào nước lấy đi giọng nói. Nhưng nàng yên tâm, ngự y giỏi nhất nước này đang đi tìm thuốc cho nàng. Hãy cố gắng chịu nhé! Trong lúc đó nàng hãy viết tạm vào giấy vậy- Hắn dịu dàng đưa ta tập giấy
Ta ngây người rồi tự dưng sống mũi ta cay cay. Ta kéo kéo tay áo của hắn rồi nhào vào lòng hắn khóc.
Ta sợ...thực sự rất sợ...
Hắn bất ngờ rồi vòng tay qua ôm ta:
- Không sao đâu. Ổn rồi. Ta sẽ ở đây bảo vệ nàng...
Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Của Ta Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Của Ta - luciferchu