Tài năng thường bộc lộ trong những hoàn cảnh khó khăn và ngủ yên trong hoàn cảnh thuận lợi.

Horace

 
 
 
 
 
Tác giả: William Thackeray
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Rose And The Ring
Dịch giả: Hồng Vân
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 21
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 642 / 4
Cập nhật: 2017-03-28 19:32:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19 - Màn Cuối Của Vở Kịch Câm
ao nhiêu biến cố không may trong đời đã rèn luyện cho công chúa Rosalba một sức mạnh tinh thần và một nghị lực sắt đá, chẳng bao lâu sau nàng đã tỉnh dậy khỏi cơn mê nhờ một loại nước hoa quý mà bà tiên bao giờ cũng mang theo bên người. Thay vì bứt tóc bứt tai, gào khóc, kêu trời than đất và lại bất tỉnh lần nữa như nhiều thiếu nữ nếu rơi vào hoàn cảnh này, Rosalba nhớ rằng nàng cần phải là một tấm gương kiên định cho các thần dân của mình. Mặc dù yêu Giglio còn hơn cả bản thân mình, nàng quyết định, như nàng đã nói với bà tiên là không can thiệp vào mối quan hệ giữa chàng và bổn phận của chàng hoặc làm cho chàng trở nên yếu đuối mà không thực hiện điều mình đã hứa.
“Con không thể làm vợ chàng nhưng con sẽ yêu chàng mãi mãi.” Nàng nói với bà tiên. “Con sẽ đến dự đám cưới của chàng với bà bá tước, sẽ kí vào cuốn sổ cưới và sẽ chúc họ hạnh phúc với tất cả trái tim mình. Khi quay về nhà rồi con sẽ gửi tặng tân hoàng hậu một món quà mừng đám cưới thật sự có giá trị. Những viên kim cương trên chiếc vương miện của Crim Tartary rất đẹp nhưng con sẽ không bao giờ dùng đến nó. Con sẽ sống và chết như nữ hoàng Elizabeth[13], không bao giờ lấy chồng và tất nhiên con sẽ để lại ngai vàng cho Giglio khi con từ bỏ thế giới này. Vậy chúng ta hãy đến dự đám cưới của chàng, để con có thể chào tạm biệt chàng lần cuối và sau đó nếu người cho phép con sẽ quay về tổ quốc mình.”
Nghe thế, bà tiên hôn lên trán Rosalba với một vẻ đặc biệt dịu dàng, biến cây gậy phép của bà thành một cỗ xe tứ mã rất tiện nghi cùng với một người đánh xe và hai lính hầu. Bà tiên Blackstick và Rosalba lên xe cùng với Angelica và Bulbo. Anh chàng Bulbo trung hậu, thổn thức hồi lâu với dáng điệu rất thương tâm, chàng ta lấy làm ái ngại cho tình cảnh của Rosalba, còn nàng thì cảm động trước tình cảm của chàng trai nhân hậu nên đã hứa sẽ trả lại điền sản của công tước Padella cho chàng và phong chàng chức quan to nhất trong triều đình Crim Tartary. Cỗ xe thần lăn bánh, chẳng mấy chốc đã đến đúng nơi đám cưới đang diễn ra.
Theo phong tục ở Paflagonia trước khi làm đám cưới ở nhà thờ cũng như ở một số nước khác, cô dâu, chú rể phải kí vào bản hôn ước trước sự làm chứng của tể tướng, quan chưởng ấn, ông thị trưởng và các quan đại thần khác. Vào lúc ấy hoàng cung đã được cho sơn sửa và trang hoàng mới còn chưa sẵn sàng cho việc đón đôi vợ chồng mới cưới và họ dự định sẽ ở lại cung của hoàng tử nơi mà Valoroso đã ở khi Angelica ra đời và trước khi ông ta chiếm đoạt ngai vàng.
Thế là đoàn người lại quay về cung hoàng tử: những người quyền cao chức trọng ra khỏi xe đứng sang một bên! Rosalba bước ra khỏi xe phải có Bulbo đỡ một bên. Nàng gần như lại ngất đi lần nữa, phải đứng tựa vào hàng lan can trong lúc đưa mắt nhìn Giglio của nàng lần cuối. Bà tiên Blackstick, theo thói quen, bay ra khỏi cửa sổ xe với một cách thức bí hiểm và bây giờ thì đứng cạnh cánh cửa.
Giglio bước lên bậc thềm, cô dâu xấu xí quái gở của chàng đi bên cạnh níu vào cánh tay chàng. Mặt chàng tái nhợt cứ như thể chàng đang bước lên đoạn đầu đài. Chàng cau mày nhìn bà tiên - chàng giận bà lắm lắm và nghĩ rằng bà đến đây để cười trên nỗi đau của chàng.
“Làm ơn đi khỏi đây ngay.” Gruffanuff nói với giọng vênh váo. “Tại sao bao giờ bà cũng chõ mũi vào chuyện của người khác vậy?”
“Bà nhất định làm cho chàng trai này trở thành kẻ bất hạnh ư?” Bà tiên hỏi.
“Cưới chàng ư, phải. Việc này thì có liên quan gì đến bà nào? Với lại, đừng có gọi “bà” với một hoàng hậu nghe chưa?”
“Bà không chịu lấy số tiền mà vua Giglio đề nghị?”
“Không.”
“Bà không chịu thỏa thuận với vua dù chính bà đã lừa dối hoàng tử khi bắt chàng ta kí vào văn tự.”
“Láo xược. Lính đâu, đuổi cổ con mụ này cho ta!” Gruffanuff gào lên. Mấy tên lính chạy đến nhưng chỉ vung cây gậy phép lên bà tiên đã làm cho tất cả bọn họ đứng như những pho tượng.
“Bà không chịu trao đổi bất cứ cái gì để buông tha vua Giglio phải không, bà Gruffanuff?” Bà tiên kêu lên với vẻ trang nghiêm rất mực. “Tôi hỏi lần cuối cùng đấy.”
“Không,” Gruffanuff rít lên, giậm chân thình thịch. “Tôi sẽ có chồng của tôi, chồng của tôi, chồng của tôi.”
“Bà-sẽ-có-chồng-của-mình!” Bà tiên đắc thắng kêu lên rồi bước lên một bước, đặt tay lên cái mũi ở vòng tay gõ cửa.
Tay bà vừa chạm vào thì cái mũi đã dài ra, cái miệng đang há ra lại há ra to hơn làm thoát ra một tiếng kêu khiến ai nấy đều giật mình. Đôi mắt đảo từ bên này qua bên kia, đôi tay và đôi chân duỗi ra, vung vẩy và mỗi lúc một dài ra, thoắt một cái chiếc nắm cửa phình to ra thành một hình nhân cao một mét bảy mặc một bộ chế phục màu vàng. Những chiếc đinh vít từ từ rơi xuống đất và Jenkins Gruffanuff bằng xương bằng thịt một lần nữa lại đứng ngay ngắn cạnh cái cổng mà ông ta đã bị đính vào hơn 20 năm trước.
“Chủ nhân không có nhà”, Jenkins nói, cũng với cái giọng ồm ồm của mình và bà Jenkins với một tiếng kêu hãi hùng, ngã sõng soài dưới đất. Chẳng có ai thèm quan tâm đến bà ta nữa.
Bốn chung quanh mọi người nhao nhao lên. “Hoan hô, Hoan hô. Vua và hoàng hậu vạn tuế, vạn tuế!” Có ai từng chứng kiến việc này chưa nhỉ? “Không, chưa bao giờ. Chưa bao giờ.” “Bà tiên Blackstick muôn năm.” Tiếng chuông ngân to gấp đôi, súng bắn rộn rã trên bầu trời như trong ngày đại thắng. Bulbo ôm hôn tất cả mọi người có mặt, quan chưởng ấn tung cả bộ tóc giả lên không trung và la hét như người điên, Hedzoff ôm ngang lưng cha Tổng giám mục và cả hai cùng nhảy múa vì vui mừng. Còn về Giglio, tôi để bạn cứ việc hình dung xem chàng đang làm gì. Nếu chàng có hôn Rosalba một cái, hai cái hoặc 20.000 cái tôi chắc bạn cũng không nghĩ chàng làm điều gì quá đáng.
Bá tước Gruffanuff mở rộng cánh cổng với một cái cúi chào rất kịch như ông ta đã quen làm thế. Mọi người bước vào kí tên vào cuốn sổ, rồi tất cả lại kéo đến nhà thờ cử hành hôn lễ. Bà tiên Blackstick cưỡi lên cây gậy phép bay đi đâu mất, kể từ đấy không ai nghe nói gì về bà nữa và vở kịch câm bên bếp lửa hồng đến đây là hết.
HẾT
Nữ hoàng Elizabeth (1533 - 1633) mặc dù nổi tiếng với rất nhiều mối tình, nhưng vẫn được biết đến như một “bà hoàng trinh tiết”.
Hoa Hồng Và Chiếc Nhẫn Hoa Hồng Và Chiếc Nhẫn - William Thackeray Hoa Hồng Và Chiếc Nhẫn