Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Tác giả: William Thackeray
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Rose And The Ring
Dịch giả: Hồng Vân
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 21
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 642 / 4
Cập nhật: 2017-03-28 19:32:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4 - Tại Sao Blackstick Không Được Mời Đến Dự Lễ Đặt Tên Thánh Của Công Chúa Angelica?
hi công chúa Angelica ra đời, vua và hoàng hậu xứ Paflagonia không mời bà tiên đến dự lễ đặt tên thánh cho cô bé. Họ ra lệnh cho quân cấm vệ tuyệt đối không được để bà vào cung nếu như bà tự ý tìm đến. Người lính canh cổng này tên là Gruffanuff, được chính đức vua chọn đưa vào vị trí này. Đó là một người to cao, hung tợn, có thể nói độp vào mặt một thương gia hay một người khách không mời rằng “không có chỗ cho mày” với một vẻ dữ dằn làm hầu hết bọn người này phải khiếp vía mà bỏ đi không dám ngoái đầu nhìn lại. Ông ta cũng chính là phu quân của bà bá tước mà chúng ta đã làm quen ở chương trước và trong khoảng thời gian họ còn sống bên nhau họ cãi nhau từ sáng đến tối khuya. Thế nên càng ngày cái ông Gruffanuff này càng bộc lộ thói thô bạo thường xuyên hơn. Bởi vì bà tiên Blackstick thường đến thăm các hoàng tử công chúa qua cánh cửa sổ phòng khách lớn, Gruffanuff không chỉ cho đóng các cánh cửa lại mà còn dán ra bên ngoài một câu chửi báng bổ nhất: “Cút đi khỏi đây Blackstick!” Ông ta còn chuẩn bị một câu nói: “Chủ nhân của cung điện không nghênh đón ngươi đâu!” để nói vào mặt bà tiên nếu bà dám đến.
Nhưng bà tiên với cây gậy làm phép của mình đâu cho phép một cánh cửa nào khép lại trước mặt mình và Gruffanuff bị đẩy ra ngoài cửa, bèn nổi khùng, chửi vung lên những câu độc địa, thô bạo nhất rồi lớn tiếng hỏi bà tiên: “Bộ bà nghĩ tôi chịu đứng ngoài cửa trong khi người ta hội hè linh đình bên trong sao?”
“Ngươi sẽ đứng ngoài cửa suốt ngày, suốt đêm trong nhiều năm ròng,” bà tiên nói giọng oai nghiêm. Gruffanuff lập tức chạy bắn ra khỏi cửa, đứng dạng hai chân, cười rống lên: “Ha, ha, ha! Buồn cười thật đấy! Ha, ha, ha... cái gì thế này? Cho tôi xuống đi! Ôi... hừm!” và rồi ông ta câm bặt!
Bởi vì khi bà tiên vẫy cây gậy phép lên người ông ta, Gruffanuff thấy cả người mình từ từ nâng lên khỏi mặt đất, bay về phía cửa và rồi như thể có một cái đinh vít xoắn chặt ruột gan lại, ông ta cảm thấy đau đớn không thể nào chịu đựng nổi. Sau đó cả người ông ta bị đóng vào cửa, hai cánh tay đưa lên đầu còn đôi chân sau khi giãy giụa dữ dội đã buông thõng dưới thân hình. Gruffanuff chợt thấy ớn lạnh, lạnh cứng như thể cả người đã biến thành kim loại. Ông ta mở miệng rên la “Ôi, ôi, ôi!” nhưng không thể nói gì hơn được nữa bởi vì toàn thân đã đông cứng.
Phải, Gruffanuff “đại thần” đã biến thành sắt. Nói đúng hơn biến thành đồng! Một cái vòng đồng để kéo cửa không hơn không kém. Thế là ông ta bị đóng vào cánh cửa, rực sáng vào những ngày hè đầy nắng cho đến lúc ông ta bị mặt trời thiêu đốt. Cũng ở đấy ông ta bị đóng vào cánh cửa trong những đêm đông lạnh buốt cho đến khi cái mũi bằng đồng nhỏ xuống những giọt băng kêu lanh canh. Người đưa công văn đến, ra sức xoắn cổ ông. Mấy thằng bé sai vặt quậy phá thì giang thẳng tay nện lên. Tối hôm ấy vua và hoàng hậu (lúc ấy mới còn là vương gia đi dạo chơi về), nhìn thấy cái vòng đồng đính vào cánh cửa ngài bèn nói: “Này em yêu, em vừa có một cái vòng cửa bằng đồng mới hả, nhưng sao nó lại giống mặt cái tay gác cổng của chúng ta thế nhỉ? Sao nó lại có cái mặt thằng ma cà bông tối ngày say xỉn thế này?” Cô hầu gái bước ra cửa lấy giấy nhám xoa lên mũi ông ta và một lần khi em gái của công chúa Angelica ra đời, người ta bịt mặt ông lại bằng một chiếc bao tay cũ của trẻ con. Một đêm khác một vài thanh niên cố vặn Gruffanuff ra bằng một cái kìm bấm làm cho ông ta đau đớn hết chỗ nói. Ít lâu sau hoàng hậu có ý tưởng muốn thay đổi màu sơn cửa. Người thợ sơn quét một lớp sơn lên miệng và mắt ông ta và gần như để chọc tức ông, họ quét cho ông một lớp sơn màu xanh vỏ đỗ. Tôi thì tôi cho là ông ta lấy làm ân hận lắm vì đã trót vô lễ với bà tiên Blackstick.
Về phía phu nhân Gruffanuff, bà chẳng lấy gì làm buồn nhớ ông. Chẳng phải lúc nào ông cũng say sưa bét nhè sao, và mỗi khi nốc đầy rượu vào ông ta thường kiếm chuyện gây sự với vợ, đó là chưa kể chuyện mắc nợ các chủ quán. Thế mà thiên hạ lại có lời đồn là ông ta đã thoát khỏi tất cả những ràng buộc này sang định cư ở Úc hay ở Mỹ. Khi vợ chồng hoàng tử Valoroso chính thức làm vua, họ rời bỏ lâu đài cũ và không ai còn nhớ đến người gác cổng nữa.
Hoa Hồng Và Chiếc Nhẫn Hoa Hồng Và Chiếc Nhẫn - William Thackeray Hoa Hồng Và Chiếc Nhẫn