Làm tốt thì tốt hơn là nói giỏi.

Benlamin Franklin

 
 
 
 
 
Tác giả: Gerald Gordon
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Let The Day Perish
Upload bìa: Ho ngoc hai
Số chương: 60
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 11758 / 266
Cập nhật: 2015-01-13 12:42:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 53
ntơni và ông Tơnơ cùng ăn trưa trong văn phòng luật sư. Nước trà và bánh xanđuych được đưa vào, nhưng Entơni hầu như chẳng ăn uống gì.
- Tất nhiên việc yêu cầu xin miễn tố là vô ích rồi, – ông Tơnơ nói. – Quả thật tôi không biết khuyên ông điều gì bây giờ. Đây là một vụ án có đầy đủ bằng chứng ban đầu để truy tố mà ông vấp phải.
- Tình thế sẽ như thế nào nên chúng ta đưa cô Gin Hatli ra ghế nhân chứng ở toà để phủ nhận việc cô ấy có mặt ở đó? Người ta sẽ tin cô ấy, nhất là sau khi ông đã chứng minh cho mọi người biết là không có vết son môi trên hai chiếc tách.
- Ông định nói là chúng ta cố giữ cho ông và em trai ông ở ngoài chuyện ấy ư?
- Ý kiến ông thế nào?
- Tôi không tin có thể làm được điều đó. Nếu ông sợ đương đầu với cuộc thẩm vấn thì lạ lùng lắm đấy.
- Nhưng nếu tôi khai ra trước toà, và em tôi không ra?
- Và vẫn cứ nguyên câu chuyện ông đã kể với cảnh sát là ở nhà một mình ư?
Entơni không trả lời.
- Ông không thể nói lúc đó trong phòng chỉ có một mình ông. Đó sẽ là việc khai man trước toà. Không, một khi ông đã ra khai trước toà, ông sẽ phải kể chính xác câu chuyện đã xảy ra. Việc không có vết môi son ở chiếc tách có thể đưa ra để chứng tỏ người bạn
gái của ông không dùng một chiếc tách nào trong cả hai chiếc đó, dù cho là vào lúc nửa đêm, hoặc vào lúc sáu giờ chiều, điều đó tất nhiên là như vậy nếu người phụ nữ đó có đánh môi son theo giả thiết của tôi?
Entơni gật đầu.
- Nói một cách khác, người khách đến thăm ông vào lúc nửa đêm không phải là cô gái đã hút những điếu thuốc lá ấy, và có nhiều khả năng đó là một người đàn ông. Bây giờ, tôi đã đặt cơ sở cho việc ông trắng án, nếu ông nói ra có một người đàn ông ở đó. Tôi thừa nhận việc sửa đổi câu chuyện mà ông đã khai với cảnh sát rằng ông chỉ ở nhà một mình là một việc khá muộn màng, nhưng tôi cho là chúng ta có thể giải thích được điều đó.
- Viên hạ sĩ đã nói rằng tôi bối rối.
- Phải, tôi cảm thấy đoàn bồi thẩm đã nghĩ là ông cố ý che giấu một điều gì đó. Trước khi họ bối rối về chuyện hai chiếc tách ấy, họ vẫn cho rằng không thể có gì khác ngoài cô Gin Hatli hoặc người con gái nào đó mà ông không muốn Bôdơmen trông thấy.
Nhưng bây giờ họ hoang mang đôi chút. Dù sao, chính lời khai của ông sẽ đối lập với lời khai của Bôdơmen. Ông ta nói đã nghe thấy tiếng của cô Gin. Cho đến nay, mặc dù lời khai của Bôdơmen có thể bị nghi ngờ, vi ông ta rõ ràng đã uống nhiều rượu, nhưng lời khai đó vẫn ăn khớp với tất cả những sự việc khách quan đã diễn ra, chỉ trừ vấn đề không có vết môi son ở hai chiếc tách và sự việc không có bằng chứng gì chứng tỏ ông đã đánh trúng ngang vai ông ta bằng chiếc ghế đẩu hoặc một vật gì khác.
Entơni gật đầu.
- Ông thấy đấy, ông đã đưa cô Gin đi xem balê. Và hiện nay tình thế quá thiên về việc truy tố ông đến mức tôi nghĩ rằng, nếu ông không ra khai trước toà, đoàn bồi thẩm sẽ kết luận là ông phạm tội. Còn nếu ông ra khai trước toà, ông chỉ có thể ra đấy để nói sự thật mà thôi. Nói sự thật có nghĩa là phải viện dẫn đến em trai ông. Việc đó tất nhiên đảm bảo cho ông được trắng án. Nó chứng tỏ Bôdơmen nói dối, khi ông ta bảo là có nghe thấy một tiếng kêu của phụ nữ. Nó sẽ giải thích lí do tại sao ông lại nói với cảnh sát và bác sĩ Mơnrô là ông ở nhà một mình. Nó cũng sẽ giải thích động cơ nào đã khiến ông ngăn cản Bôdơmen đi qua mấy bức màn che đó. Và việc không có vết môi son ở hai chiếc tách sẽ thích hợp với tình huống đó. Và việc biến mất chiếc ôtô của ông đỗ ở bên ngoài nhà ông cũng vậy.
Entơni nản lòng. Anh đăm đăm nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ bất lực tuyệt vọng hiện lên mặt.
Ông Tơnơ nói tiếp:
- Ông có muốn làm thế hay không… tuỳ ông quyết định. Dựa vào các lí lẽ phải trái phức tạp của chính vụ án, tôi chỉ có thể nói rằng nếu ông làm như vậy, ông tất thành công. Những lí do riêng tư của ông là việc riêng của ông.
Entơni rút một điếu thuốc lá, châm lửa. Anh rít mấy hơi liền, rồi mới nói:
- Những khả năng để đưa đến kết tội cố sát là những điểm nào?
- Nếu ông không đưa ra được bằng chứng, người ta sẽ quy cho ông phạm tội căn cứ lời khai của ông Bôdơmen, điều này có nghĩa đoàn bồi thẩm công nhận ông giáng chiếc ghế đẩu vào đầu ông ta. Như thế sẽ chứng tỏ giết người có chủ định, hoặc là một hành động liều lĩnh bất chấp mọi hậu quả, mà như ông biết, thì đều dẫn tới kết luận như nhau. Nói cách khác, đó là tội cố sát.
- Nhưng không có vết tích gì về cú đánh mà người ta coi là tôi đã giáng vào ông ta.
- Tôi không nghĩ rằng điều đó thực sự quan trọng. Cú đánh có thể vừa đủ mạnh để làm ông ta ngã. Trạng thái say rượu của ông ta đã làm nốt việc còn lại.
Entơni đứng dậy, đi đi lại lại trong phòng.
- Giả sử tôi không ra cung khai, thì sẽ chẳng tốt hơn cho cô Gin ư?
Ông Tơnơ hé môi, chụm các đầu ngón tay vào nhau, nhìn lên trần, rồi nói:
- Như thế nhất định sẽ gây ra nghi ngờ. Công chúng sẽ nói là suy cho cùng cô ấy có thể đã ở đó, mặc dù cô ấy phủ nhận. Ngay cả hai chiếc tách không có vết môi son cũng có thể giải thích được. Dẫu sao, trên môi cũng chẳng còn lại bao nhiêu son sau khi người ta đã hôn nhau chút ít. Ông Bleơ chắc chắn sẽ lập luận theo chiều hướng ấy.
- Tôi thấy ông nói đúng. Xem chừng không tốt đẹp lắm đâu. – Entơni ngừng lại. Anh bước tới cửa sổ, vụng về nghiền nát mẩu thuốc lá trên bậu cửa sổ. Rồi anh quay ngoắt lại, đối diện với ông Tơnơ. Sắc mặt lạnh lùng, nhưng quả quyết.
Ông Tơnơ rướn lông mày, tựa lưng vào ghế.
- Sự thật! – Entơni nói. – Tôi sẽ kể cho họ sự thật!
- Tôi không muốn tác động đến ông, ông Grantơ ạ, nhưng tôi chắc rằng có lẽ đó là cách duy nhất.
Sự thật! Sự thật còn có giá trị gì trong một thế giới lừa đảo? Entơni nghĩ. Không lẽ trong một vụ án thế này, nói dối và thoát thân thì lương thiện hơn là nói ra cái điều mà thiên hạ gọi là sự thật ư?
- Tôi nghĩ rằng ông Bleơ sẽ cố chứng minh ông thích cô Gin Hatli, – ông Tơnơ nói,
– hoặc dù sao thì cô ta cũng thích ông. Cho đến nay, ông ấy chưa đưa ra điều gì về mối quan hệ giữa ông và cô Hatli. Người ta chỉ suy luận qua lời khai của Bôdơmen. Nhưng khi ông ra khai trước toà, ông ấy nhất định sẽ giáng cho ông một trận nhừ tử. Tất nhiên, ông có thể giải thích toàn bộ chuyện đó bằng cách nói đến người bạn gái kia của ông. Tôi không cho rằng ông cần thiết phải tiết lộ tên người đó.
Entơni gật đầu hài lòng.
- Còn bây giờ tôi thấy chúng ta nên có lời nói cuối cùng với… ơ… em trai ông. Tôi sẽ kiểm tra lại kĩ lưỡng bằng chứng của ông ấy, và có khả năng chúng ta tìm cách tránh không phải tiết lộ ông ấy là em trai ông.
Hãy Để Ngày Ấy Lụi Tàn Hãy Để Ngày Ấy Lụi Tàn - Gerald Gordon Hãy Để Ngày Ấy Lụi Tàn