"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Klára Fehér
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Oxygenien
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1624 / 18
Cập nhật: 2015-09-16 19:45:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18: Cuộc Bàn Bạc Trong Đêm Tối
ó những giây phút làm cho ON tự nghi ngờ chính mình. Có lẽ ta đã nhầm lẫn? Hay trí nhớ của ta đã trượt sang con đường lãng quên? Có thể ta đã nhận lầm một người xa lạ là ORO? Hay là các giác quan của ta lừa dối ta? Nhưng coi lại trên tấm bản đồ mà anh đã tốn bao nhiêu công sức mới vẽ được khi còn ở Thành phố bêtông, anh đã vẽ ngôi nhà ORO đúng ở vị trí này. Hơn nữa, anh đã nhận ra ngôi nhà này. Và anh đã nhận rõ đúng là ORO theo vóc người, theo khuôn mặt và theo giọng nói. Và người đó cũng tự nhận tên là ORO...
Vậy cái gì đã xảy ra với ORO? Có phải anh đã bị người ta can thiệp vào bộ não hoặc ru ngủ hay xóa mất trí nhớ? Hay là ORO sợ một cái gì đó?
Hay cậu ta cho rằng mình là hồn mà hiện hình. Từ kinh nghiệm của mình, ON biết rằng: Một khi một đồng nghiệp hoặc một người bạn đã bị loại ra theo đợt kiểm tra thì sau đó không có ai hỏi tới điều đó nữa. Nếu trước đây một người trong số này xuất hiện lại sau một hai năm thì chẳng phải là chính ON cũng trả lời: "Thưa ông, tôi mới trông thấy ông lần đầu...?"
Suốt dọc đường ON đã ôm ấp hy vọng là họ có thể tạm ẩn náu trong nhà ORO và nhờ anh ta giúp đỡ. Còn như bây giờ, lang thang giữa thành phố không có tấm thẻ đục lỗ họ không thể ở đâu được và cũng không thể làm gì được. Trên đường phố, họ gặp những người qua lại thật may mắn. Những người này cũng hoàn toàn bình thản đi qua trước mặt họ như những người ở Thành phố bêtông. Tuy nhiên từ lúc ở nhà ORO trở ra, Peter và ON nơm nớp lo sợ: Ở bất kỳ chỗ nào và bất kỳ lúc nào, nếu họ gặp kiểm tra đột xuất là lập tức sẽ bị bắt. Các lối đi bí mật, các khoang nhốt người hoặc các giếng sâu có thể mở ra dưới chân họ bất kỳ lúc nào...
Hai người quyết định phải rời khỏi thành phố theo con đường ngắn nhất và sẽ qua tạm đêm trong đám bụi cây nhân tạo để nghỉ ngơi đến sáng cho lại sức mà tiến hành những việc cần thiết.
Ở đây, tại Thành phố trí nhớ này, Peter đã có thể nhận thấy được sự thay đổi giữa ngày và đêm. Tuy chưa nhìn thấy được bầu trời xanh và Mặt Trời. Tuy nhiệt độ và cường độ sáng đều thay đổi rất rõ ràng. ON giải thích:
- Theo chỗ tôi được biết thì đây không phải là ánh sáng nhân tạo. Ít nhất tôi cũng hiểu được một vài nét.
Suốt trong thời gian ở dưới kia, tôi đã cố gắng tập trung để khỏi quên một tên và nhà của ORO. Bây giờ tôi không còn biết nhờ cậy ai trong số bạn cũ của tôi nữa. Kể ra thì có nhiều bạn đấy. Chúng tôi cũng đã tranh luận, cùng ngồi uống rượu với nhau... Nhưng giữa chúng tôi không hề có quan hệ nội tâm thì bây giờ làm sao tới nhờ vả họ được. Khi một người nào đó lại thay thế hoặc có một người nào mới xuất hiện sẽ không có ai đặt vấn đề gì hết.
Lúc này trời đã về đêm, họ mệt mỏi và cố gắng lắm mới tự thu xếp được một chỗ nghỉ trong đám bụi cây nhân tạo. Bầu trời tối om. Qua các cành nhánh của bụi cây, đôi lúc người ta có thể trông thấy ánh sáng ở các cửa hàng và quán ăn được tăng cường.
Hai người im lặng nằm hẳn xuống nhưng cũng không ngủ được. ON nhắm mắt lại rồi lại mở mắt ra. Anh cố nhớ lại mọi việc.
Ánh sáng thành phố từ phía kia tới thì lối vào hang động nhất định ở phía này. Lúc này trong bộ não đã nhiều lần bị can thiệp và tra khảo của anh hình thành những sóng của sự giận dữ và sự trả thù.
Tại sao mình không thể nhớ lại được rõ người một cách chính xác? Người ta đã làm gì mỗi người ở đây?
Bây giờ anh ta nằm, mắt mở trừng trừng và quan sát ánh sáng thành phố. Ánh đèn rực rỡ làm anh khắc khoải nhớ đến đôi mắt như sáng sủa và tò mò của đứa con trai. Điều này làm anh thư dãn và có thêm sức lực.
- Bây giờ chúng ta dậy đi Peter. Tôi có thể tìm được hang động.
- Ta đi đi ON. Nhưng anh nhớ rằng xung quanh đây toàn những vách đứng bằng phún thạch và núi đá.
- Hôm nay chúng ta sẽ thử số phận lần nữa.
Bây giờ họ vượt ra phía ngoài đám bụi cây. Bắt đầu theo bờ đá đi vòng bên ngoài thành phố. Họ vẫn sử dụng hai cuộn thang Mặt Trăng lăn trước mặt để bước chân thật chắc chắn khỏi trượt ngã. Peter nghĩ:
- Thật giống như cuộn chỉ của Arianne. Anh lại nhớ Trái Đất, nơi quê hương đẹp đẽ và thân thương của anh. Với những vùng đất mến khách, những con người hạnh phúc, những chuyện thần thoại và với đầy đủ vẻ đẹp của nó.
Hành Tinh Oxygene Hành Tinh Oxygene - Klára Fehér Hành Tinh Oxygene