We have to walk in a way that we only print peace and serenity on the Earth. Walk as if you are kissing the Earth with your feet.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 635
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 294 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:47:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 375
hong Vân, đi, đi, ta chưa từng được đi ra ngoài, hôm nay được đi ra ngoài mở rộng kiến thức khiến ta vô cùng phấn khích.” Hỏa Phượng xoa tay nói.
Mấy đại tinh linh chiến đấu không nói lời nào, trực tiếp phụ giúp Phong Vân lên đường.
“Này, trước khi ra ngoài các ngươi phải cải trang trước đã……” Phong Vân kêu gào.
Tinh linh, một đám toàn người đẹp khuynh quốc khuynh thành, thật khiến người ta hoảng hồn.
Nàng mang nhiều người ra ngoài như vậy, không hoá trang thì đúng là muốn khiến nàng tổn thọ mà.
“Sao phải như vậy, không cải trang, ta như vậy rất tốt mà.”
“Nhưng mà, đi rồi……”
“Dài dòng……”
“Không được, phải cải trang…… Á Phi hóa……”
Mặc cho Phong Vân la hét, Á Phi vung tay lên, Á Lê cũng nhanh chân chạy mất.
Nhanh chóng giữa không gian chỉ còn vang vọng tiếng Phong Vân, mấy người đều nhanh chân chạy mất.
“Ha ha.” Trong điện Tinh Linh tộc trưởng, cả đám người đều đồng loạt cười lớn.
Nam Viên, đại lục ảo ảnh thứ hai, bọn họ đến đây.
Nam Viên nằm ở phía Bắc, khí hậu tuy rằng không lạnh như Bắc Cực, nhưng cũng lạnh hơn so với khí hậu phân mùa bình thường.
Bởi vậy, sống trong thời tiết khắc nghiệt này, khiến người Nam Viên trở nên ương ngạnh, hung mãnh, khôn khéo, cường thế…..Cũng nhờ thế mà Nam Viên đất rộng của nhiều cũng đồng thời có nhiều cuộc giao tranh.
Hơn nữa người bọn họ trung thành cũng không phải chỉ có mỗi Hoàng đế.Một khi đã bị thuần phục thì sẽ sống chết trung thành. Cho nên, ở Nam Viên người dùng võ lực xưng hùng khắp nơi.
Khác với hai đại lục kia, không có việc gì tuyệt đối ở Nam Viên, người cũng như vậy.
Phong cảnh Thương Mang, hùng tráng mà đại khí.Nam Viên lúc này đã tiến vào thời tiết cuối thu.Gió thu thổi qua, làm nổi bật kiến trúc hùng vĩ nơi đây, làm cho người ta cảm giác được khí thế của Nam Viên.
Đế đô Nam Viên lúc này rất náo nhiệt.Kiến trúc nơi đây khiến người ta cảm thấy khí thế hào hùng hùng bá thiên hạ.Nơi nơi dày đặc sát khí.
Lúc này, đế đô Nam Viên náo nhiệt hơn so với bình thường.Khắp nơi được bài trí nghiêm ngặt, vô cùng cẩn mật.Trong dòng người đi lại. không có chỗ nào là không vui vẻ náo nhiệt.
Trên con đường chính của đế đô, tòa nhà lớn nhất là một tửu lâu, lúc này vô cùng tấp nập, tiếng người ríu rít vang ra bên ngoài.
Đám người mê gái từ ngoài nhìn vào lầu ba của tửu lâu đều phải chảy nước miếng rồi không đành lòng rời đi.Điều này khiến cho đám khách dưới lầu vô cùng bất mãn.
Rõ ràng tửu lâu bình thường phục vụ rất tốt, hôm nay lại khiến khách hàng phật ý.
Lúc này, trong phòng trên lầu ba, từng chén rượu lần lượt được uống cạn.
“Thức ăn thật là ngon.” Trên bàn, một đóa hoa ngồi ở ghế đầu cắm cúi ăn.
“Ngươi ăn chậm một chút đi.” Phong Vân ở bên cạnh bất đắc dĩ nói với Tiểu Thực.
Đóa hoa Tiểu Thực này đã béo núc ních thế kia rồi cơ mà.
“Hương vị bình thường, chỉ là do nó tham ăn thôi.” Hoàng Kim sư tử cũng ngồi trên bàn, ôm lấy một xiên thịt nướng, vẻ mặt rất vui vẻ, mãn nguyện.
“Nói không sai, là do tham ăn cả thôi.” Tinh linh chiến đấu nhỏ tuổi nhất, Hỏa Phượng, ôm đĩa cá nướng, vừa nhét đầy miệng cá vừa nói.
“Cũng không hẳn, những cái này ta chưa bao giờ được nếm qua.” Người tóc đen xinh đẹp tuyệt trần ôm con gà nướng vừa nói vừa cắn xé.
“Đúng, đúng.” Mấy tinh linh bên cạnh đều cùng nhau gật đầu đồng ý, đồng thời đều ôm một loại đồ nướng ăn rất sảng khoái.
Thế nên cả tối, họ đều như trở thành Á Lê, nói luôn miệng.
Phong Vân thấy vậy đau đầu nhíu mày:“Cái gì mà chưa từng ăn, dọc đường đi không phải đã ăn rất nhiều lần sao.”
Đường từ chỗ tộc Tinh Linh đến Nam Viên rõ ràng có thể đi trong ba tháng, nhưng vì đám người này mà biến thành nửa năm.
Nguyên nhân là gì?
Là vì đám người này cái gì cũng nói chưa gặp qua, cái gì cũng nói chưa nếm bao giờ, cái gì cũng muốn đi xem, cái gì cũng đều muốn thử.
Kết quả là thời gian đi bị kéo dài hơn rất nhiều.Bởi vì Tinh Tinh tộc chỉ sống tại Tinh Linh sâm lâm, chưa bao giờ biết bên ngoài như thế nào.
Những ích lợi khi đem bọn họ theo còn chưa thấy đâu.
Bọn họ ngược lại kéo dài thời gian nàng không được gặp Mộc Hoàng thêm ba tháng, khiến nàng tiêu hết sạch ba triệu lấy từ Mộc Hoàng.
Phong Vân ngửa đầu, thở dài, may mà lúc trước đã có kế hoạch trước, lấy của Mộc Hoàng ba triệu, nếu không thì chắc đã chết đói dọc đường rồi.
Nhóm tinh linh này ăn rất nhiều, rất nhiều.Rõ ràng tinh linh không phải chỉ ăn hoa quả thôi sao, vì sao ăn thịt lại càng thêm nhiệt tình như vậy?
Phong Vân nhìn bàn chất đầy đồ ăn trước mắt, không thể bình tĩnh cũng phải cố bình tĩnh.
“Ngươi biết cái gì, hoàn cảnh không giống nhau, mùi vị không giống nhau, cảm giác không giống nhau.” Á Lê chẳng thèm ngẩng đầu, vừa ăn vừa lải nhải.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo - Nhất thế Phong Lưu