Never lend books, for no one ever returns them; the only books I have in my library are books that other folks have lent me.

Anatole France

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Thụy
Thể loại: Tùy Bút
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 997 / 3
Cập nhật: 2017-08-25 13:40:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Khi Người Ta Yêu
gày đó, có anh đi nhè nhẹ vào đời. Anh thì thầm sau những đêm về bên nhau trong cà phê muộn… Rồi từ ngày bập bẹ nói lời thương trên môi, thật khẽ vào tai nhau, người ta bỗng chốc thấy đời sống chung quanh mang nhiều gam màu thật khác. Người ta dừng đời sống của riêng mình và bắt đầu sống đời sống của cả hai. Vì tình yêu, như một ai đó nói, là công việc toàn thời gian mà.
Ngày đó, tôi đã thường ngủ quên trong giấc mơ trưa. Cho đến khi, cơn mưa bất chợt ngang qua và sấm chớp ầm ĩ đánh thức tôi dậy trong cuồng phong, tôi khép hờ cửa sổ và ngồi lơ đễnh đôi lát để mưa tí tách ngoài kia dâng tràn nỗi nhớ về nhau. Lúc đó, tôi sẽ lấy ra một mảnh giấy trắng phau để bẻ vụn nỗi nhớ kia ra thành từng con chữ. Từng con chữ chảy tràn trong tâm óc, qua con tim rồi đến đôi tay tỉ mẩn. Phải viết thư trong nỗi nhớ nhung này để rồi nhận ra có những nỗi nhớ quá dài mà câu chữ lại quá ngắn ngủi và hạn hẹp nên bất lực để tạo thành hình trên mặt giấy. Tôi gấp lại từng yêu thương, cất vào phong thư và ghi lên đó tên chủ nhân của nỗi nhớ kia.
Ngày đó, khi ngồi im lìm trong đêm, tôi hay nghĩ ngợi và ước gì sẽ biết chơi đàn, violon hay là cello chẳng hạn. Tôi sẽ rủ rê người ta thức trong đêm muộn, rồi nhẹ nhàng cầm vĩ kéo cho người ta nghe bản Kiếp nào có yêu nhau. Bây giờ thì tôi chỉ có thể lẩm nhẩm bài ấy bên tai người ta, dẫu đôi lúc bị chê ỏng eo sao tôi cứ léo nhéo như con mèo hoài vậy.
Ngày đó, tôi tự dưng thích đi dạo nhiều cùng nhau. Việc đan tay và bước đi đều đặn dưới những hàng cây tăm tối quả là một hình ảnh có sức quyến rũ lạ kì. Hay bởi chăng, những ám ảnh đẹp đẽ và ngọt ngào như một tối thì thầm nào kia quá trìu mến đến nỗi tôi cứ muốn lặp lại thêm nhiều lần nữa. Nhưng, đáng tiếc, có những cái chỉ đẹp khi nó là khoảnh khắc, chỉ là khoảnh khắc.
Ngày đó, tôi thích để lại giấy nhắn mỗi khi rời xa nhau, hay gửi gắm một thứ gì đó nho nhỏ, vụn vặt và ngọt ngào. Tôi không phải là kẻ vụng về câu nói, nhưng hình ảnh người ta bất ngờ tìm được mẩu giấy nhắn ai đó để sẵn và mắt hấp háy cười khi đọc lại mang đến cảm giác thú vị, cho cả bản thân mình lẫn người kia. Ðơn giản là, khi yêu, người ta thích làm nhau bất ngờ. Và bởi, tình yêu sẽ thêm tươi mới khi được ấp ủ, vun vén trong những cảm xúc đẹp đẽ. Tình yêu càng nhiều dư vị, lại càng thắm và thêm chất ngất.
Khi yêu, ai cũng sẽ thật khác và nhìn nhiều thứ thật khác.
Độc Thoại Hai Mươi Độc Thoại Hai Mươi - Mạc Thụy Độc Thoại Hai Mươi