We don’t believe in rheumatism and true love until after the first attack.

Marie E. Eschenbach

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 456
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2752 / 53
Cập nhật: 2015-03-20 15:58:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hồi 331: Dong Thực (trung) Tan Chảy
huỗi thanh âm kia được phát ra từ hàng thứ ba tới thứ sáu ở trong đội ngũ của nhân loại. Họ không phải là bình dân, mà là ma pháp sư thật. Bộ trường bào của họ có thêu hình ngọn lửa đang cháy mạnh, cùng với Hỏa hệ chú ngữ đúng tiêu chuẩn, tất cả những điều đó đều là chứng minh tốt nhất.
Khác với sự lãnh khốc của băng, hỏa là một loại nguyên tố sinh động nhất. Chú ngữ của nó cũng mười phần cao vút, chứ không trầm thấp như băng.
Ở hai hàng trước cùng đều là kỵ sĩ, ai nấy cũng đều cầm thuẫn bài phòng hộ.
Cùng Kỳ hừ lạnh một tiếng. Gã thống soái chết tiệt kia của nhân loại lại muốn bày đại hình ma pháp trận lần thứ hai nữa đây, nhưng lần này lại dùng Hỏa ma pháp.
Đám Hủ Huyết Bệ cũng cảm thấy được sự uy hiếp. Thông thường thì phạm vi bao trùm của ma pháp trận rất rộng lớn, hơn nữa lại có Hỏa nguyên tố cao độ tập trung ở trên không, nhiệt lưu tuôn ra cuồn cuộn, tựa hồ ma pháp đã sắp hoàn thành tới nơi; chỉ trong khoảnh khắc nữa thôi sẽ không đủ thời gian để ly khai chỗ này rồi.
Nếu là vậy, biện pháp tốt nhất là trước khi địch nhân phát động ma pháp đại trận, phải phá hư nó đi.
Vừa nghĩ đến đó, đám Hủ Huyết Bệ liền hùng hổ xông lên, ùn ùn tràn về phía nhân loại.
Bọn chúng rất thông minh, vì để đẩy nhanh tốc độ, chúng liền bắt chước biến hóa thành hình dạng của Pháp Ly mà tiến tới, bởi vì với thể trạng của Pháp Ly, chúng càng thích hợp với việc di động ở trong đầm hơn.
Nhưng dù sao thì da thịt hư thối chính là chiêu bài của chúng, nên dù đã biến hóa thế nào thì cũng chỉ là một bầy Pháp Ly giả đầy ghê tởm mà thôi.
Trên lý thuyết, chúng có thể biến thành bất cứ hình dạng nào, nhưng chỉ là không thể có được đặc tính bẩm sinh của đối phương mà thôi.
Sau khi biến thành hình dạng của Pháp Ly và tiếp tục tiến lên trước, đám yêu vật này quả nhiên cũng thành công được phần nào, vì tốc độ của chúng cũng được tăng lên rõ rệt.
Sau khi hiểu được mục đích của chúng, phe nhân loại đương nhiên cũng có phản ứng thích hợp. Binh chủng đầu tiên ra tay là một trong những loại có kỹ năng tấn công từ xa rất mạnh - cung tiễn thủ.
Một loạt mưa tên bắn ra, hạ ngay những con Hủ Huyết Bệ đang dẫn đầu.
Tuy nhiên, đó chỉ là làm chậm bước tiến của đám yêu vật một lúc mà thôi. Sau đó bọn chúng liền nhanh chóng phục hồi lại như cũ, hơn nữa lòng hung ác lại càng bị kích thích nhiều hơn. Những đôi mắt bé bằng hạt đậu đều lóe lên hàn quang lấp lánh.
Đám thức ăn kia mà cũng dám chống lại chúng, thật không thể tha thứ được!
Đối mặt với đám yêu vật đông nghịt kia, hai hàng kỵ sĩ ở phía trước đều biến sắc mặt, hiển nhiên trong lòng họ đang rất sợ hãi.
Thế nhưng tinh thần và tín nhiệm của kỵ sĩ cùng với kỷ luật nghiêm minh của quân đội không cho phép họ lùi bước.
Gặp phải đối thủ như vậy, tấn công đã là vô dụng, vì vậy mà toán quân kỵ sĩ liền thu hồi trường mâu, rồi giơ thẳng tấm thuẫn trong tay lên cao.
Hơn một ngàn tấm thuẫn, ráp sát lại với nhau rất chỉnh tề, tạo thành một tấm lá chắn lớn không một kẽ hở. Điều đó cho thấy họ đã được huấn luyện rất kỹ càng, quả không hổ là tinh binh được theo sát chủ soái để chấp hành nhiệm vụ.
Tiếp theo đó, đấu khí ở bên ngoài tấm lá chắn bốc lên cực mạnh, cao tới hơn mười thước, tựa như một bức tường vậy. Nó hoàn toàn che chắn hết cho những người ở phía sau.
Đây chính là kỹ năng phòng hộ tập thể của kỵ sĩ - Vô úy thủ hộ.
Nhưng chẳng lẽ kỹ năng phòng hộ cực mạnh này quả thật có thể khiến cho họ không sợ hãi hay sao? Những bàn tay run lên nhè nhẹ đã cho biết câu trả lời rồi vậy.
Đối với những dũng sĩ có kinh nghiệm chiến đấu trên sa trường, chết cũng không có gì đáng sợ, nhưng nếu phải chết trong miệng của đám yêu vật này thì thật khó mà chấp nhận nổi.
Ngay vào giữa lúc đó, những lời chú ngữ cũng dừng lại hết. Đó chính là tiêu chí cho thấy ma pháp trận đã hoàn thành.
Bức tường quang mang của Vô úy thủ hộ liền bị tan vỡ, các kỵ sĩ như trút được gánh nặng, lập tức thu hồi thuẫn của mình rồi theo các kẽ hở giữa đội ngũ của ma pháp sư mà rút lui về hậu phương.
Cùng lúc đó, giọng ngâm cao vút của các ma pháp sư cũng vươn lên tới cực hạn.
- Hỏa hải dung nham!
Đầu tiên là một mảnh quang hoa cường liệt xuất hiện, nó chói mắt đến độ khiến cho những sinh vật nào nhìn thẳng vào nó cũng đều tạm thời không nhìn thấy gì.
Tiếp theo đó là kình khí nóng hừng hực liền lan tỏa ra khắp toàn bộ chiến trường, mặt đất ở trước mặt phe nhân loại đột nhiên sụp thấp xuống mấy thước. Những con Hủ Huyết Bệ đang lơ lửng nhảy lên cao thì chợt hoảng hốt phát hiện ra dưới đất không còn là bùn đất nữa, mà lại là một biển lửa mênh mông.
Đám yêu vật liền có phản ứng rất nhanh, chúng lập tức biến thành hình dạng những con quái điểu giống hệt như dơi rồi vỗ đôi cánh bằng thịt mà lướt đi giữa không trung.
Tuy rằng không thể tự do bay lượn như dơi, và trong quá trình lướt đi trên không, chúng vẫn không ngừng bị trĩu xuống thấp, nhưng với chiều cao vừa đủ thì đám Hủ Huyết Bệ đó vẫn dư khả năng bay qua biển lửa.
Chỉ tiếc là chúng đã quá ngây thơ rồi. Từ trong biển lửa, đột nhiên có vô số cánh tay giống như của Câu hồn sứ giả, vươn ra thật dài rồi nắm lấy từng con Hủ Huyết Bệ mà kéo xuống hỏa vực để kết thúc sinh mạng chúng.
- Chi!
Hủ Huyết Bệ ý thức được địch nhân chẳng phải dễ xơi nhưng chúng chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết, rồi sau đó bị biển lửa vô cùng vô tận nuốt trọn tại chỗ.
Hỏa hải dung nham, kỹ năng cũng như tên, trải dài ở trước mặt phe nhân loại. Một vùng đất rộng hai dặm, dài năm dặm hoàn toàn đều là lửa, những dịch thể ở bên trong sôi lên sùng sục, và không ngừng gầm thét, tận tình trút hết những cơn phẫn hận lên đám yêu vật đã đoạt đi tính mạng của vô số đồng đội của nhân loại.
Phạm vi của biển lửa rất lớn, đám Hủ Huyết Bệ kia tuy đã phân tán ra, nhưng vẫn không một con nào trốn thoát được vận rủi bị lửa đốt.
Biển lửa cháy mạnh tựa thủy triều ồ ạt, kéo dài tới gần một phút, khiến cho những sinh vật ở xa hơn hai mươi dặm vẫn có thể nhìn thấy được ánh sáng chói mắt của nó.
Đợi đến lúc đóm lửa cuối cùng tắt ngúm, thì mặt đất ở phía trước phe nhân loại liền lộ ra một cái hố lớn rộng gần hai dặm, và vẫn bốc khói xanh nghi ngút. Tất cả những điều đó đều là kết quả của Hỏa hải dung nham tạo ra.
Bên trong cái hố lớn đó tràn ngập những bãi than đen ngòm, mùi cháy khét lẹt từ đó bay ra và xộc thẳng vào mũi người ta. Quả không ngoài dự liệu, những bãi than đó chính là đám Hủ Huyết Bệ, chẳng qua lúc này chúng đã biến thành những bãi tro than khét lẹt chứ không còn vẻ uy phong như lúc trước nữa.
Mà điều châm biếm hơn chính là những bãi than này còn dễ nhìn hơn nguyên trạng của chúng nữa.
Mọi người thấy tình cảnh trước mắt thì mừng rỡ như điên, đám yêu vật hung ác như loài ác ma kia không ngờ chỉ trong nháy mắt mà đã bị đại hình ma pháp trận giết sạch.
Xem ra rốt cuộc thì Cùng Kỳ vẫn tính sai, vì lần này đối phương không chỉ bố trí có Hỏa hệ ma pháp trận mà thôi, mà đó lại còn là ma pháp đại trận kết hợp giữa Hỏa và Thổ nữa. Với hoạt tính của Hỏa và sự ổn trọng của Thổ, ngay cả loài yêu vật có sinh mệnh lực cứng cỏi nhất không gì sánh được cùng với phương thức săn mồi quỷ dị khó lường như Hủ Huyết Bệ mà cũng không thể may mắn tránh khỏi.
Phe nhân loại sử dụng lại kế cũ, nhưng lần này lại kết hợp lẫn lộn thực hư, những Hỏa hệ ma pháp sư này là hàng thật, tuy nhiên, dưới lớp y phục Hỏa ma pháp bào kia lại có pha lẫn cả Thổ hệ ma pháp sư nữa.
Những tiếng niệm Hỏa hệ chú ngữ vang dội đã lấn át hết cả thanh âm của Thổ hệ ma pháp sư, ngay cả Cùng Kỳ cũng không hề phát giác ra được.
Lúc này tất cả các ma pháp sư đều lảo đảo như muốn ngã, phải liên tục uống ma lực đan không ngừng. Vừa rồi phải bày ma pháp đại trận nên bọn họ hầu như đã phải dốc hết toàn lực, cũng may mà đã hoàn thành được nhiệm vụ.
Sau khi khí tà ác biến mất, đàn Pháp Ly liền khôi phục lại dũng khí, một số ít bình dân bị ngã dưới đất cũng vội vã nhảy lên lưng chúng trở lại. Lúc này đám ma thú đi tiên phong cũng vẫn đuổi sát sau lưng. Sau khi biết được đối phương chỉ là cọp thật và cọp giấy lẫn lộn, chúng đã không còn kiêng dè gì nữa.
Tuy nhiên, sự tình vẫn chưa kết thúc, bởi vì mọi người kinh ngạc phát hiện ra, không biết Cùng Kỳ từ bao giờ đã được bao bọc bởi một luồng lam quang hình trứng. Từ xa nhìn lại, nó trông tựa như một quả trứng màu lam khổng lồ vậy.
Lam quang bạo trừng, yêu khí bắn ra.
Trong nháy mắt, quả trứng khổng lồ kia nở lớn gấp mấy lần, lớp lam quang ở bên ngoài vỡ vụn, hàng ngàn hàng vạn điểm sáng bắn ra ngoài, trông rất mỹ lệ.
Nhìn kỹ lại thì không còn thấy Cùng Kỳ trước kia đâu nữa, mà ở tại chỗ đó chỉ còn lại một con thanh mãng xà dài ít nhất là hai trăm thước ở trên mặt đất, đầu nó nghểnh lên cao, miệng thì không ngừng phun chiếc lưỡi phì phì. Đôi mắt đỏ ngầu của nó phát ra quang mang rất tà dị.
Trên thực tế, con mãng xà đó chính là Cùng Kỳ. Nói chính xác hơn thì đó là con thượng cổ yêu thú đang phát huy lực lượng của chiếc đầu rắn lên tới cực hạn.
Lực lượng trên chiếc đầu rắn của Cùng Kỳ là Thủy, nói trắng ra, Cùng Kỳ sắp sửa thi triển kỹ năng Thủy hệ cực mạnh.
Hầu như tất cả mọi người đều khẩn trương cả lên, tuy rằng hôm nay nó không còn là thượng cổ yêu thú của năm xưa nữa, không thể dùng lực lượng của một cá thể để ngăn cản thiên quân vạn mã, nhưng sau nhiều lần tiến hành biến dị đấu loại, nó coi như cũng đã mạnh lắm rồi. Tuy vậy, nó nhiều lắm cũng chỉ đạt tới tiêu chuẩn của quỷ thú cấp thấp nhất mà thôi. Thế nhưng con yêu thú này lại biết rất nhiều kỹ năng kỳ diệu, không thể không đề phòng được.
Cùng Kỳ hoàn toàn không nhìn vào phe địch nhân trước mắt, thân mãng xà uốn éo khua động rất tà dị, tựa như nghi thức tế thiên của các bộ lạc nguyên thủy tại Địa cầu vậy. Cùng lúc đó, chiếc miệng đỏ như máu của nó lại phát ra những tiếng âm phù kỳ quái mà một số ít nhân loại nghe không hiểu gì cả, nhưng những tiếng đó lại không giống với tiếng ma âm thường ngày chút nào. Lúc này trong không gian đang yên ắng như tờ, nhưng khi những âm thanh kỳ quái kia lọt vào tai của các bình dân bá tánh thì lại khiến cho họ cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ.
Hầu như không có một triệu chứng gì xảy ra, nhưng thời tiết liền đột nhiên biến đổi.
- Ầm, ầm!
Theo những tiếng sét nổ vang rền, bầu trời đang quang đãng đột nhiên có mây đen cuồn cuộn kéo đến, tựa như bị ác ma triệu hoán đến đây vậy. Toàn bộ không gian phía trên đầm Phong Ấn đều giăng kín mây đen, vài tia nắng còn sót lại của buổi hoàng hôn cũng đều bị chúng che kín hết. Đại địa hoàn toàn bị tối sầm lại, tiếp theo đó là trận mưa tầm tã trút xuống, nước mưa rơi nhiều đến nỗi tựa như những tấm màn nước dầy đặc, khiến cho người ta khó có thể thấy được khoảng cách năm thước ở trước mặt. Đồng thời, cuồng phong lạnh thấu xương cũng thổi cho nhân loại hết nghiêng sang trái thì lại ngã sang bên phải.
Cái loại năng lực có thể thay đổi thời tiết này hầu như chỉ còn tồn tại trong truyền thuyết giữa thần và ma, vậy mà Cùng Kỳ ở trước mắt đây lại có thể làm được như thế.
Hơn nữa, loại nước mưa này lại không giống với nước mưa thường, mà nó mang theo màu đỏ và còn có mùi tanh hôi rất khó chịu nữa.
Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều biến sắc, ai cũng tưởng rằng tiếp theo đó thì họ sẽ phải đón nhận những kỹ năng khác đáng sợ hơn nữa. Thế nhưng cơn mưa xối xả vừa trút xuống thì chỉ trong phút chốc liền dứt hẳn.
Mây đen cuồn cuộn cũng theo kỳ tích mà tiêu tan, cơn mưa vừa rồi tưởng chừng như chỉ là một ảo ảnh, nhưng y phục toàn thân của mọi người đều ướt sũng, và trên mặt đất cũng để lại những bãi nước màu đỏ tươi. Những điều đó nói cho mọi người biết rằng họ không hề nằm mơ.
Vừa rồi đúng là đã có một cơn mưa máu trút xuống!
Con mãng xà khổng lồ ở trước mặt cũng khôi phục lại hình dáng của con yêu thú năm đầu, đã vậy mà bộ dáng của nó cũng hơi có uể oải, hiển nhiên là kiệt tác trái ý trời vừa rồi đã làm cho nó tốn hao lực lượng khá nhiều.
Mọi người lại càng thêm kinh ngạc, chẳng lẽ Cùng Kỳ tốn hao tâm cơ để giáng trận mưa máu này chỉ là để cho mọi người bị ướt sũng một trận thôi sao? Nếu vậy thì thật là buồn cười.
Hoặc cũng có lẽ vì nó gấp gáp thi triển một kỹ năng đỉnh cấp nào đó đến từ thời thượng cổ, nhưng vì lực bất tòng tâm mà phải bỏ dở nửa chừng, bởi vì dù sao thì nó cũng không còn là con yêu thú của ngày xưa nữa?
Vừa nghĩ đến đó, các binh sĩ nhân loại lập tức phấn chấn tinh tinh thần rồi thúc tọa kỵ của mình mà phóng về phía trước, cả những ma pháp sư vừa mới khôi phục lại chút ma lực cũng vội vàng làm theo.
Ma thú thống lĩnh đang trong lúc sức cùng lực kiệt, hơn nữa lại đang ở đây một mình, đó chính là cơ hội tốt không thể bỏ qua, vì nếu nhân lúc nó chưa khôi phục lực lượng mà đánh chết nó, vậy thì ma thú quân đoàn sẽ bị mất đi vị thủ lĩnh xuất sắc, tất sẽ giống như bị chặt lìa hai tay vậy.
Nhưng lúc này mọi người lại phát ra hiện tượng kỳ quái - do địa thế bị sụp xuống và sau khi hứng cơn mưa tầm tã vừa rồi, cái hố ở phía trước do Hỏa hải dung nham tạo ra thì giờ đây đã trở thành một cái hồ máu nho nhỏ.
Trên mặt hồ đang trôi nổi bồng bềnh những đám đen gì đó, từ xa nhìn lại trông giống như những chiếc nấm vậy.
Những cái nấm nhỏ màu đen này tựa như biết hút nước vậy, sau khi hút nước máu trong hồ xong thì chúng từ từ lớn dần hơn, và màu sắc cũng thay đổi nốt. Trước tiên là từ màu đen đổi thành xám, sau đó thì thành màu vàng nhạt, rồi sang màu đỏ, đến cuối cùng thì màu đỏ càng lúc càng đậm hơn, giống như máu vậy, so với nước trong hồ còn đậm hơn nhiều lắm.
Cái màu đỏ như máu này khiến người ta nhìn mà phải rùng mình kinh sợ. Phe nhân loại vốn đang mừng rỡ vì tưởng rằng mình đã gặp được đường sống tại nơi tuyệt lộ, nhưng lúc này thì tâm tình lại trầm xuống thật thấp.
Dự cảm bất tường liền nhanh chóng được xác minh ngay. Sau khi những cái nấm đỏ biến đổi màu sắc xong, chúng liền phát ra những tiếng kêu quái dị và bắt đầu bò ra khỏi mặt nước, rồi sau đó thì tám chân cùng với chủ thể của chúng liền xuất hiện trước mắt mọi người.
Hủ Huyết Bệ! Lại là đám Hủ Huyết Bệ ghê tởm và buồn nôn kia!
Dị Giới Dược Sư Dị Giới Dược Sư - Vô Xỉ Đạo Tặc Dị Giới Dược Sư