"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Sri Boorapha
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 20
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1140 / 15
Cập nhật: 2017-09-23 17:37:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ự việc và những cảm xúc đan xen trong ngày đầu tiên ấy khiến cho hình ảnh của một ai đó bước vào cuộc sống của tôi và tồn tại trong ký ức của tôi mãi mãi. Bộ váy màu xanh nước biển, điểm xuyết bởi những bông hoa trắng nhỏ li ti cùng đôi giày màu trắng, tôi thấy nó đẹp và thanh lịch vô cùng. Công nương Kirati có dáng người cao nhưng thanh mảnh, cân đối và tươi tắn, làn da mềm mại. Nếu có cơ hội ngắm nhìn gương mặt đó nhiều lần hơn và ở cự ly gần hơn chắc chắn ta sẽ càng cảm thấy nó vô cùng xinh đẹp. Đôi mắt to tròn, đen huyền lấp lánh, e lệ bên dưới đôi lông mày lá liễu dài duyên dáng, hai má căng mịn, chiếc cằm nhỏ xinh hơi hếch lên một chút để lộ má lúm đồng tiền dễ thương. Đôi môi căng mọng quyến rũ, mềm mại, cánh môi trên mỏng manh, đỏ thắm hòa hợp với cánh môi dưới đầy đặn tạo nên một bờ môi quyến rũ hơn tất thảy mọi thứ. Phải thừa nhận rằng, tôi chưa từng thấy đôi môi nào e ấp trên chiếc cằm nhỏ xinh đẹp đến thế. Thêm vào đó, lối trang điểm tinh tế càng làm cho vẻ đẹp ấy trở nên rạng rỡ hơn.
Tôi biết ngài hầu tước Atikanbodi là một người rất tốt bụng và bản thân tôi cũng vô cùng kính trọng ngài, nhưng tôi vẫn không khỏi ngạc nhiên, vì cớ gì mà trên thế giới này, một cô gái đẹp đẽ đến vậy lại có thể sánh đôi với một người đàn ông ngoài năm mươi, ở cái độ tuổi đã xế chiều. Đó chỉ là sự hoài nghi bâng quơ của một chàng trai trẻ như tôi đối với những điều lạ lẫm ít thấy mà thôi, tôi hoàn toàn không có ý nhắc đến cảm giác cá nhân đối với một ai đó. Tôi cũng để ý thấy rằng, công nương Kirati khá hài lòng và hạnh phúc với cuộc sống hôn nhân mới của mình. Cũng chính vì điều này mà sự hoài nghi trong tôi lại ngày một lớn hơn. Tôi chắc chắn, công nương Kirati không phải là người đã từng qua một lần đò, bởi tất thảy mọi thứ thuộc về công nương thoạt nhìn đều toát lên sự tươi mới và trẻ trung đến không ngờ.
Công nương Kirati là người trầm tính, ít nói, đúng như những gì ngài Atikanbodi từng nhắc tới trong bức thư gửi cho tôi trước đó. Trên quãng đường từ bến tàu Tokyo về nhà nghỉ, xe chạy mất khoảng chừng hai mươi phút, nàng thân thiện trò chuyện với tôi vài ba câu. Khi tới nhà nghỉ, tôi nhận thấy nàng thích thú và hài lòng về ngôi nhà mà tôi tìm thuê còn hơn cả ngài Atikanbodi nữa. Nàng tỏ ra hồi hộp về không gian sống mới, nhưng không thể hiện gì nhiều ra bên ngoài. Nàng đi xem phòng ốc bên trong và khen ngợi đồ đạc bài trí trong nhà với cử chỉ nhẹ nhàng. Đôi lúc do quá phấn khích, nàng thốt lên lời khen ngợi với giọng nói đầy yêu thích, say mê. Tuy Kirati không nói nhiều nhưng tôi có thể đọc được sự thích thú đó qua ánh mắt long lanh của nàng. Trong khoảnh khắc đó, tôi có cảm giác rằng, nàng không giống với phần nhiều những quý bà mà tôi từng gặp gỡ.
Trong lúc dùng bữa, công nương Kirati hỏi tôi nhiều về việc học tập và cuộc sống nơi xứ người. Tôi thấy lạ bởi nàng không hỏi về những điều đặc biệt và những chốn vui chơi ở thủ đô Tokyo, bởi đó là điều bình thường mà những người mới đến đây lần đầu muốn biết. Nàng ngồi nghe những câu chuyện giữa tôi và ngài Atikanbodi với sắc mặt vui tươi, vẻ chín chắn của nàng khiến tôi có phần hơi e ngại. Tuy vậy, sự tươi trẻ và quá xinh đẹp của nàng luôn khiến trái tim tôi thẫn thờ.
Ngài Atikanbodi cùng phu nhân đến thủ đô Tokyo đúng lúc nơi đây đang bước vào mùa hạ, trường đại học cũng vừa mới cho sinh viên được nghỉ hết học kỳ. Chính vì thế, tôi hoàn toàn rảnh rỗi, đây cũng là cơ hội để tôi có thể dành thời gian giúp đỡ ngài Atikanbodi bất cứ khi nào ngài cần. Bản thân ngài Atikanbodi cũng không thích thú gì việc gặp phải cái nóng oi ả như vào tháng tư ở Băng Cốc khi tới Tokyo, nhưng âu đó cũng là quyết định riêng của ngài chứ không phải sự giới thiệu gì từ phía tôi. Nhưng khi biết rằng, việc đến Tokyo vào mùa hè lần này cũng có cái tốt, đó là trùng với thời điểm tôi được nghỉ học kỳ, có lẽ sẽ giúp ích được nhiều chuyện khác cho ngài Atikanbodi, ngài cũng thấy hài lòng.
Trong tuần đầu tiên, tôi gần như dành toàn bộ thời gian ở cùng với cả hai vợ chồng ngài Atikanbodi, chỉ có khoảng hai, ba lần tôi không dùng bữa trưa hoặc bữa tối cùng hai người. Khoảng thời gian đầu khi đến Tokyo, ngài Atikanbodi phải đi gặp gỡ một vài người bạn hữu, có cả người Nhật Bản lẫn người Thái Lan, trong đó có ngài Đại sứ Thái Lan tại Nhật Bản. Ngoài ra, giống như những người mới tới nước ngoài lần đầu, ngài cũng muốn đi tham quan nhiều cảnh đẹp khác nữa. Tôi vì thế kiêm luôn nhiệm vụ hướng dẫn viên cho ngài bởi nếu không có người dẫn đường biết tiếng Nhật, việc đi lại của ngài chắc sẽ gặp nhiều khó khăn. Vào khoảng nửa tuần đầu tiên tới đây, ngài đến dự nhiều bữa tiệc đón tiếp ngài tới Nhật Bản do những người bạn Nhật Bản và Thái Lan tại đây tổ chức. Trong mỗi bữa tiệc đều có rất nhiều người tới tham dự, vì thế tôi cũng có cơ hội mở mang nhiều điều.
Ngay trong tuần đầu tiên, cộng đồng người Thái Lan ở Nhật Bản hầu hết đều có cơ hội gặp gỡ ngài hầu tước Atikanbodi và phu nhân. Có nhiều người rất vui mừng khi được gặp gỡ ngài Atikanbodi, nhưng tôi biết công nương Kirati còn nhận được sự yêu mến nồng nhiệt từ mọi người gấp nhiều lần so với vị phu quân của mình cho dù nàng không quen biết với ai từ trước đó. Về sau, công nương Kirati có kể cho tôi nghe ở Băng Cốc nàng quen biết những ai, số lượng ấy có thể đếm được ngay mà không cần phải nghĩ quá lâu.
Xảy ra tình huống như vậy, không phải bởi ngài Atikanbodi đối xử không phải lẽ với vợ mình. Tôi từng nói rằng ngài hầu tước là người rất tốt bụng, nhưng công nương Kirati lại muôn phần quyến rũ. Đó chính là lý do sự yêu mến mà hai người nhận được từ mọi người không giống nhau. Đặc biệt là nhóm đàn ông vô cùng thích thú khi được thấy một quý bà với vẻ ngoài thanh cao, quyến rũ như công nương Kirati đã từ Thái Lan đến thăm thủ đô Tokyo. Họ không giấu nổi sự tự hào khi thấy người dân Nhật Bản đã dành những ánh mắt ngưỡng mộ hơn cả mong đợi đối với vẻ đẹp toàn diện và sâu sắc của người phụ nữ Thái Lan. Ngay cả những quý bà, quý cô người Thái ở đó cũng không ngừng để mắt quan tâm tới vóc dáng của công nương Kirati. Tất nhiên, họ không dám bàn tán ầm ĩ một cách công khai, nhiều quý bà cùng một vài người đàn ông đã kéo nhau tới hỏi tôi về gia thế và tiểu sử của công nương Kirati trước khi kết hôn với ngài hầu tước Atikanbodi. Khi đó, tôi cũng không biết phải trả lời thế nào, hầu hết bọn họ đều tò mò muốn biết lý do gì đã khiến công nương Kirati đồng ý kết hôn với ngài Atikanbodi, phu quân của nàng hiện nay. Họ đoán công nương Kirati không quá hai mươi tám tuổi và chuyện một cô gái xinh đẹp có thân hình quyến rũ ở độ tuổi như thế kết hôn với một quý ông ở tuổi năm mươi, dù cho người đó tốt và hiền lành đến mức nào, nhưng nhiều người vẫn không khỏi ngạc nhiên và cảm thấy đáng tiếc.
Bản thân tôi thấy vô cùng tự hào với tư cách là người thân cận của công nương Kirati. Theo cảm nhận của tôi, công nương Kirati thừa hiểu người khác nghĩ về nàng thế nào, tuy nàng luôn thâm trầm, dịu dàng và từ tốn nhưng ai ai hẳn cũng dễ dàng nhận thấy niềm hạnh phúc đang tràn đầy trên gương mặt ửng hồng kia.
Việc được ở gần giúp đỡ ngài Atikanbodi và phu nhân của ngài hằng ngày đã khiến cho cảm giác thân thiết giữa tôi và công nương Kirati ngày một lớn hơn. Tôi là người dễ có cảm tình với người khác và riêng với công nương Kirati, ai ai cũng cần phải thừa nhận rằng, nàng thật quyến rũ. Mỗi khi có cơ hội gần gũi, nàng thường thể hiện sự quan tâm tới tôi. Như khi dùng bữa, nàng coi tôi như một đứa trẻ, để ý xem tôi thích thứ gì, có thoải mái thuận tiện hay không. Một lần thấy cà vạt của tôi bị rách, nàng bảo tôi cởi ra và tự tay khâu chỗ rách đó. Lần khác, thấy vết bẩn trên cổ tay áo tôi, nàng cũng giúp giặt sạch. Thông thường, tôi sẽ chẳng để ý đến những việc như thế, không quan tâm đến sự giúp đỡ từ những điều nhỏ nhặt như vậy. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh một thân một mình ở nước ngoài ba năm, không có gia đình họ hàng bên cạnh, chỉ tập trung vào việc học tập nghiên cứu, ăn tiêu tiết kiệm, cuộc sống của tôi trở nên cô đơn buồn tẻ vô cùng. Đã lâu lắm rồi, giữa lúc lẻ loi một mình thế này, tôi mới có cảm giác mình nhận được sự quan tâm ấm áp đến như vậy, điều đó khiến tôi thấy vô cùng xúc động. Cảm xúc đó cứ ngày một lớn dần lên khiến chính bản thân tôi cũng không thể hiểu nổi. Trong lúc công nương Kirati ngồi khâu lại chiếc cà vạt cho tôi, tôi im lặng ngồi chờ ở bên cạnh, thi thoảng trả lời câu hỏi của nàng. Vậy mà tại sao tôi lại cảm thấy quá hạnh phúc đến thế? Đó cũng chính là câu hỏi mà tôi vẫn chưa tìm ra lời đáp.
Đằng Sau Bức Tranh Đằng Sau Bức Tranh - Sri Boorapha Đằng Sau Bức Tranh