Phần thưởng cho sự chịu đựng gian khổ chính là những kinh nghiệm bạn thu được.

Aeschylus

 
 
 
 
 
Tác giả: Khảo Ngư
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 952
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 881 / 12
Cập nhật: 2017-09-25 03:25:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.6 - Chương 189: Ở Giá Đi
hường thường người tổ chức quyên tiền đều là có ý tốt, nhà từ thiện hùa theo hô vài tiếng là được, dù sao xác nhận con số là chuyện riêng tư của hai bên, còn phương diện con số trên truyền hình mọi người thỏa sức ăn to nói lớn là được. Kết quả người có thành tích, bên được danh tiếng. Còn quỹ từ thiện thì có khổ không nói ra được cũng vẫn vui thôi, vì sao anh nói ra người ta không cho tiền nữa, lại chẳng thể nói người ta quyên góp không đúng lời hứa, đi xin tiền phải khép nép ngậm bò hòn làm ngọt rồi. Có là tốt, còn đòi hỏi gì nữa?
Đám Lý Hàn đợi kết thúc diễn đàn tụ tập quanh Đường Vũ, Tô Xán không có mặt, Đường Vũ bất giác thành trung tâm của vòng tròn nhỏ này, trên đường trở về mọi người vẫn còn cảm khái vì chuyện vừa xảy ra.
- Đám khốn kiếp nhà tư bản đó coi chúng ta là khỉ để chơi đùa chắc, bày ra cái trò mượn đao giết người, diệt trừ đối thủ? Đám người đó có phải sinh ra hoàn cảnh quá ưu việt nên coi người ta là kẻ ngốc? Chúng ta là sinh viên, là phẫn thanh, nên sinh ra là để công cụ cho bọn chúng à? Chắc bọn chúng cũng không ngờ rằng nhảy ra bị Tô Xán ột gậy giữa mặt như vậy.
Đại khái vì lúc nãy chửi Tống Chân mấy câu, tự biến mình thằng ngốc, cho nên Tiêu Húc đặc biệt tức giận:
Rất nhiều người tham dự diễn đàn ngày hôm nay lúc này giống như Tiêu Húc đang chửi rủa kẻ đứng sau thao túng, suýt nữa khiến bọn họ làm ra việc hổ thẹn.
Trương Tiểu Kiều lại suy nghĩ tới vấn đề khác, lo lắng nói với Đường Vũ:
- Đường Vũ, mặc dù Tô Xán tuy nói có lý, nhưng nếu như chẳng may sau này chứng thực được Tập đoàn Sâm Xuyên ăn chặt tiền thật, thì cậu ấy cũng sẽ bị cuốn vào, lúc đó phiền phức to.
Đường Vũ nhíu mày, một lúc sau lắc đầu:
- Có lẽ không, người tập đoàn Sâm Xuyên hôm nay chỉ bất ngờ nên không kịp ứng phó thôi, mình tin họ sẽ bịt hết mọi sơ hở, cậu cũng thấy biểu hiện của Tống Chân hôm nay rồi, cô gái đó không tầm thường.
Trình Thông Thông phụ trách tiếp khách lễ đường, khi chuyện xảy ra cô còn đang ở sau cánh gà nghĩ cách thoát khỏi sự đeo bám của một tay học trưởng hội sinh viên. Biến cố xảy ra cô ở rất gần, tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình khoảng cách gần, kết thúc diễn đàn, cô thay vội thay vàng quần áo, bất chấp hình tượng thục nữ, tặng cho tên học trưởng không biết tình thế kia một cú đá vào ống đồng, đuổi theo nhóm Đường Vũ và Đồng Đồng.
- Đợi mình đã.
Trình Thông Thông đuổi kịp nhóm Đường Vũ, còn chưa thở đều đã dáo dác nhìn quanh, hỏi vội:
- Tô Xán đâu rồi?
- Cậu ấy đi rồi.
Đồng Đồng trả lời:
- Hả, đi đâu? Sao lại đi?
Trình Thông Thông không khỏi thất vọng, Tô Xán đang ở trung tâm dư luận, vậy mà không tranh thủ để lấy được tư liệu nóng hổi nhất:
- Không biết nữa, chả lẽ ở lại đây để người ta bu tới à, tin chắc chẳng mấy chốc chuyện này sẽ lan ra cả trường.
- À …
Trình Thông Thông cũng hiểu, bình thường Tô Xán chẳng làm gì đã gây chú ý rồi nữa là xảy ra chuyện như vậy, e bây giờ khối người đang chầu chực ở trước cổng KTX số 17:
- Vừa rồi mình có nghe thấy hai người thảo luận, một người nói cái gì mà tôn nghiêm của toàn bộ nhân loại nằm ở tư tưởng. Đối thủ cạnh tranh của Sâm Xuyên muốn dùng thứ dơ bẩn trát lên trường ta là xâm phạm tôn nghiêm của trường. Người kia nói bọn chúng tự coi mình là thông minh, bày trò rẻ rách, cuối cùng biến bản thân thành trò cười. Tóm lại chắc là người khoa triết học rồi, nói chua lắm, có điều đa phần nói lúc đó Tô Xán làm anh hùng cứu mỹ nhân thật đẹp trai, thật ngầu...
- Đúng vậy.
Đồng Đồng mặt ngây ngất:
- Lúc Tô Xán nói “đi thôi”, tim mình như muốn tan chảy, nếu có một nam nhân trong tình huống đó nói với mình một câu như vậy, mình sẵn sàng lấy thân báo đáp … Ôi! Đường Vũ, hình như mình thích Tô Xán mất rồi, phải làm sao đây?
- Vậy thì ở giá đi.
Đường Vũ đáp một câu rất hay làm cả đám cười lăn lộn.
Hai nhóm chia trước ngã rẽ trở về KTX, ba cô gái khoác tay nhau đi về KTX số 13, Trình Thông Thông tựa hồ bị câu nói của Đồng Đồng khơi lên cảm xúc, trầm ngâm nói:
- Trước kia mình từng nghĩ, Tô Xán liệu có phải là người đa tình phong lưu không, nói không cũng đúng, ai cũng biết tình cảm Tô Xán giành cho bạn lớn thế nào, hai người yêu nhau nhiều năm như vậy rồi mà tình cảm vẫn không thay đổi. Nói có cũng không phải không có lý do, đã có bạn gái rồi lại còn thân thiết với nhiều cô gái khác, như Lâm Lạc Nhiên, hay như bọn mình chẳng hạn. Nhưng hôm nay mình biết rồi, Tô Xán quá dễ mềm lòng, có lẽ với cậu ấy hành vi hôm nay tự nhiên như ăn cơm uống nước mà thôi, là cô gái nào thì cậu ấy cũng làm thế, nhưng nữ nhân chúng ta là động vật cảm tính, trong tình huống đó sẽ nghĩ thế nào, cảm động là tất nhiên rồi, cô ngốc Đồng Đồng là ví dụ rõ ràng đấy …
Đồng Đồng định lên tiếng phản đối, nhưng muốn nghe Trình Thông Thông nói hết đành cắn răng nhịn tiếng “cô ngốc”.
- Lại thêm điều kiện bản thân Tô Xán tốt như vậy, từ cảm động chuyển sang tình cảm nam nữ sẽ rất gần, mà Tô Xán lại không ý thức được điều ấy.
Trình Thông Thông nghĩ tới hôm đó mình gặp chuyện không khác gì Tống Chân là bao, Tô Xán đứng ra làm cô mất ngủ cả đêm, nhắm mắt lại là thấy cái mặt đó, nếu không phải hôm đó là ngày cuối cùng học kỳ, cô có cả hai tháng hè điều chỉnh lại tâm trạng, có khi tình cảm của cô với Tô Xán đã có chuyển biến thật sự:
- Đường Vũ, bạn còn khổ nhiều đấy.
Đường Vũ cười gượng không đáp, tính đó của Tô Xán làm sao cô không nhìn ra, chính vì nhìn ra nên cô không nói được gì cả, bởi Tô Xán không phải vì lấy lòng con gái mà làm như vậy, với Tô Xán đó là chuyện hết sức tự nhiên, nếu cô bắt Tô Xán thay đổi, thì lại không còn là Tô Xán nữa.
Tuy thế Tô Xán cũng không phải là không có sức kiềm chế, trừ khoảng thời gian cô ở Hạ Hải khiến Lâm Lạc Nhiên và Trần Linh San tranh thủ chen chân vào, tới nay Tô Xán tỏ ra vững vàng đáng tin cậy.
………
Diễn đàn kinh tế Đh Thượng Hải vừa kết thúc, có hai chiếc xe cảnh sát hú còi inh ỏi tới nơi, trao đổi với mấy nhân viên công tác trường Đh Thượng Hải, tiếp đó mấy nam tử cố ý gây náo loạn bị bảo vệ khống chế được, đưa lên xe. Còn Lý Bằng Vũ đánh gục mấy người, mở đường máu cho Tô Xán chạy đi, xông qua bảo vệ của trường, không bị bắt lại.
Hiển nhiên náo động ở lễ đượng đã kích thích thần kinh rất nhiều người, trong tình thế như vậy, Tống Chân được người tập đoàn Sâm Xuyên đón đi, Tô Xán cũng lên xe do Lý Bằng Vũ lái tới, cùng Lâm Quang Đống chuồn mất.
Nhưng Tô Xán biết chuyện này không đơn giản chỉ cần thoát khỏi bảo vệ là xong chuyện, có kẻ đứng ra ở diễn đàn trường cố ý gây rối như vậy là đã chuẩn bị sẵn sàng mất lòng Đh Thượng Hải rồi, đã thế khi chưa đạt được mục đích sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Chuyện này liệu có liên quan tới nhân vật họ Cao mà Chiêm Hóa nói tới không? Đối phương mục đích không thành liệu có cắn trả mình không?
- Anh làm khá lắm.
Ở trên xe Tô Xán cười nói, nếu hôm nay không có Lý Bằng Vũ, e rằng khi y đá cái tên va vào người Đồng Đồng xong đã chẳng dễ thoát thân, đừng nói đi lên giải vây cho Tống Chân. Chàng trai thực sự xứng đáng với biệt hiệu Côn Bằng, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ, khí thế khác nào cá voi lớn lao vào đàn cá nhỏ.
Lý Bằng Vũ tựa hồ không quen được người ta khen như vậy, chơi với Lỗ Nam Nam và Lâm Trứu Vũ chỉ suốt ngày bị đả kích, cười ngượng:
- Chằng đó còn chưa đủ cho tôi tráng miệng, trong quân thường cứ phải gấp đôi số đó mới đã.
Đại Niết Bàn Đại Niết Bàn - Khảo Ngư