No man can be called friendless who has God and the companionship of good books.

Elizabeth Barrett Browning

 
 
 
 
 
Tác giả: Frank Herbert
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Dune Chronicles
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Little rain
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1360 / 120
Cập nhật: 2016-02-24 22:12:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
Ta có thể thấy bản chất táo bạo của những hành động mà Muad'dib thực hiện trong sự thật rằng dù ngay từ đâu Người biết mình sẽ đi đâu, Người không một lần nào bước chệch khỏi con đường đó. Người đã thể hiện điều đó rõ ràng khi Người nói:"Ta cho các ngươi biết rằng giờ ta đã đến thời điểm thử thách để cho thấy ta là Bề Tôi Tối Thượng." Và vì vậy, Người gắn kết mọi thứ lại thành Một, để cả bạn bè và kẻ thù đều thờ phụng Người. Vì lý do này và chỉ vì lý do này mà những Tông đô theo Người càu nguyện: "Đăng tối cao, xin hãy bảo vệ chúng con khỏi những con đường khác mà Muad'dib đã đổ đầy Nước của Đời Ngài." Ta chỉ mường tượng được những "con đường khác" đó với sự khiếp sợ sâu sắc nhất.
- Trích Yiam-el-Din (Sách Phán xét)
Người đưa tin là một phụ nữ trẻ - Chani biết gương mặt, cái tên và dòng tộc đó - vì vậy mà cô ta vượt qua được An ninh Hoàng gia.
Chani không làm gì hơn ngoài việc xác nhận danh tính cô gái với người Sĩ quan An ninh tên là Bannerjee, người này liền sắp xếp cho cô ta gặp Muad'dib. Bannerjee làm vậy theo bản năng và vì yên tâm rằng cha người phụ nữ trẻ này từng là thành viên trong đội Đặc công Tử thần của Hoàng đế, chiến binh Fedaykin đáng sợ, trong thời gian trước cuộc Thánh chiến. Nếu không vì vậy, anh hẳn đã lờ đi lời cô ta van xin rằng thông điệp mang tới chỉ dành cho Muad'dib.
Dĩ nhiên cô ta đã được kiểm tra và khám xét trước khi được diện kiến Paul trong thư phòng riêng. Dù vậy, Bannerjee vẫn tháp tùng, một tay đặt trên dao, tay kia trên cánh tay cô.
Lúc họ cho cô ta vào phòng, trời đã gần giữa trưa - một nơi lạ lùng, sự kết hợp giữa Fremen miền sa mạc và Ọuý tộc Hoàng gia. Những tấm trướng Heireg treo dọc ba mặt tường: những tẩm màn thanh nhã thêu các nhân vật trong thần thoại Fremen. Một màn hình lớn treo trên mặt tường thứ tư, bề mặt xám bạc đằng sau cái bàn bâu dục trên đó chỉ đặt một thứ: cái đồng hồ cát Fremen gán vào mô hình vũ trụ. Mô hình vũ trụ này là thiết bị treo từ hành tinh Ix, thể hiện cả hai mặt trăng của Arrakis xếp thẳng hàng với mặt trời thành hình Tam Trùng kinh điển.
Paul đứng cạnh bàn, liếc nhìn Bannerjee. Người Sĩ quan An ninh này là một trong những kẻ tiến thân từ Sở cảnh sát Fremen, giành được địa vị hiện tại bằng đầu óc và sự trung thành đã được chứng minh, dù cái tên cho biết rằng tổ tiên mình đã từng buôn lậu. Anh ta có thân hình rắn chắc, gần tới mức đẫy đà. Những lọn tóc đen rủ xuống trên làn da trán tối sẫm nom ướt át giống như mào của một loài chim kỳ lạ. Đôi mắt anh màu xanh-trong-xanh và mang vẻ điềm tĩnh mà trước hạnh phúc hay sự hung tàn đều có thể không biến sắc. Cả Chani và Stilgar đều tin tưởng anh ta. Paul biết nếu chàng bảo Bannerjee lập tức bóp cổ người phụ nữ này, anh ta sẽ làm ngay.
"Bẩm Bệ hạ, đây là nữ sứ giả," Bannerjee nói. "Vương phi Chani nói cô ta mang thông điệp tới cho Người."
"Được rồi," Paul gật đầu cộc lốc.
Kỳ lạ thay, cô gái không nhìn chàng. Toàn bộ sự chú ý của cô tập trung vào mô hình vũ trụ. Cô gái này da sẫm màu, cao trung bình, dáng người ẩn sau bộ áo thụng bằng vải màu mận chín đắt tiền và với kiểu may đơn giản của người giàu có. Mái tóc xanh đen buộc lại bằng dải băng hẹp cùng chất liệu với áo thụng. Bộ áo thụng che đi đôi bàn tay. Paul cho rằng hẳn chúng đang siết chặt vào nhau. Điều đó hợp tính cách. Mọi thứ ở cô ta đều hợp tính cách - kể cả áo thụng: bộ quần áo cực kỳ lộng lẫy dành riêng cho những thời điểm như thế này.
Paul ra hiệu cho Bannerjee bước sang bên cạnh. Anh do dự rồi tuân mệnh. Giờ cô gái bước lên trước một bước, vẻ yêu kiều ẩn trong cử chỉ. Dù vậy, mắt cô ta vẫn tránh nhìn Paul.
Paul háng giọng.
Giờ cô gái ngước mắt lên, đôi mắt không lòng trắng mở rộng với độ kính sợ phù hợp. Cô có gương mặt nhỏ nhán kỳ lạ với chiếc cằm thanh nhã, cách mím môi có vẻ dè dặt. Cặp mắt có vẻ to bất thường phía trên hai gò má dốc. Khí sắc quanh cô ủ rũ, điều gì đó cho thấy rằng cô ít khi cười. Khóe mắt thậm chí hơi mang màu vàng nhạt, có thể bị bụi kích thích hoặc là dấu hiệu của semuta.
Mọi thứ đều hợp tính cách.
"Nàng yêu cầu được diện kiến ta," Paul nói.
Thời điểm thử thách cao nhất dành cho hình dáng-cô gái này còn chưa tới. Scytale đã khoác lên mình hình dáng này, kiểu cách, giới tính, giọng nói này - mọi thứ mà khả năng của hắn nắm bắt và đảm đương được. Nhưng Muad'dib biết người phụ nữ này từ những ngày ở sietch. Lúc đó cô ta mới chỉ là một cô bé, nhưng cô ta đã cùng Muad'dib có những trải nghiệm giống nhau. Có những phần ký ức phải khéo léo tránh đi. Đây là vai đóng cần nhiều nỗ lực nhất mà Scytale từng thử sức.
"Thần là Lichna, con gái của otheym vùng Berk al Dib."
Giọng cô gái lí nhí, nhưng kiên quyết nêu danh tính, phụ thân và huyết thống của mình.
Paul gật đầu. Chàng hiểu Chani đã bị lừa như thế nào. Âm sắc giọng nói, mọi thứ đều được tái tạo chính xác. Nếu không phải nhờ được dòng Bene Gesserit rèn luyện về giọng nói và không nhờ mạng lưới đạo mà trong đó thị kiến tiên tri đang quấn lấy chàng, có lẽ chính chàng cũng sẽ bị sự cải trang của người Diện Vũ đánh lừa.
Nhờ được rèn luyện mà chàng phát hiện ra một vài điểm không nhất quán: cô gái già hơn tuổi thực tế; dây thanh âm bị kiểm soát quá nhiều; cổ và vai thiếu đi phần nhỏ tư thế ngạo mạn tinh vi của người Fremen. Nhưng cũng có nhiều sự chính xác: bộ áo thụng đắt tiền được may để bộc lộ địa vị thực... và những đường nét giống hệt một cách tuyệt đẹp. Chúng cho thấy người Diện Vũ này cũng có sự thương cảm nhất định đối với cái vai mình đang khoác.
"Hãy thư thái trong nhà ta, con gái của otheym," Paul chào đón theo cách truyền thống của người Fremen. "Nàng được chào đón như nước sau mùa khô hạn."
Dấu hiệu nhẹ nhõm khó nhìn ra nhất bày tỏ thái độ tự tin khi nghe tu chàng lời đón tiếp này.
"Thần mang tới một thông điệp," cô gái nói.
"Mỗi người tự bản thân đều mang thông điệp," Paul nói.
Scytale thở nhẹ. Mọi việc diễn ra tốt đẹp, nhưng giờ đã đến lúc phải thực hiện nhiệm vụ tối quan trọng đó: phải dẫn lối cho tên Atreides bước vào con đường đặc biệt. Hắn phải mất đi người thiếp Fremen trong hoàn cảnh không thể trách ai khác được. Thất bại chỉ được thuộc về vị Muad'dib có quyền lực tuyệt đối. Phải dẫn dắt hắn tới chỗ nhận thức tối hậu về thất bại của mình và từ đó chấp nhận lựa chọn khác mà Tleilaxu đưa ra.
"Thần là khói xua đi giấc ngủ trong đêm," Scytale nói, sử dụng cụm mật mã của quân Fedaykin, có nghĩa là: Tôi mang tin xấu.
Paul cố giữ bình tĩnh. Chàng cảm thấy mình lõa lồ, linh hồn bị bỏ rơi trong thời gian mò mẫm ẩn mình khỏi mọi thị kiến. Sự tiên tri hùng mạnh che giấu người Diện Vũ. Chàng chỉ nhận biết được đường viền của những động thái đó. Chàng chỉ biết mình không được làm gì. Chàng không được giết tên Diện Vũ này. Điều đó sẽ đẩy nhanh cái tương lai vốn dĩ phải tránh bằng mọi giá. Chàng phải tìm ra cách nào đó để đột nhập vào bóng tối và thay đổi những đường nét đáng sợ đó.
"Hãy nêu thông điệp đi," Paul lên tiếng.
Bannerjee bước tới chỗ anh có thể quan sát gương mặt của cô gái. Cô dường như giờ mới nhận ra anh và mắt liếc xuống cán dao dưới tay người Sĩ quan An ninh.
"Người trong trắng không tin vào cái ác," cô nói, nhìn thẳng vào Banner]'ee.
A, làm tốt lắm, Paul nghĩ. Đó là điều mà Lichna đích thực hẳn sẽ nói. Chàng thấy đau nhói trong giây lát cho người con gái thực sự của Otheym - giờ đã chết, mội cái xác trong cát. Dù vậy không có thời gian cho những cảm xúc đó. Chàng tự giận mình.
Bannerjee chăm chú nhìn cô gái.
"Thần được bảo phải đưa tin trong bí mật," cô gái nói.
"Tại sao?" Bannerjee yêu cầu, giọng gay gắt và thăm dò.
"Vì đó là mong muốn của cha thần."
"Đây là bạn ta," Paul nói. "Ta không phải người Fremen sao? Vậy thì bạn ta có thể nghe bất cứ điều gì ta nghe được."
Scytale trấn tĩnh trong hình dạng cô gái. Đây có thực là truyền thống của người Fremen không... hay đây là thử thách?
"Hoàng đế có thể tạo nên luật lệ cho riêng mình," Scytale nói. "Đây là thông điệp: Cha thần mong người đến chỗ ông, đưa Chani đi theo."
"Tại sao ta lại phải đưa Chani đi theo?"
"Vưong phi là người đàn bà của Người, và là một Sayyadina. Đây là vấn đề của Nước, theo luật bộ tộc chúng ta. Vương phi phải chứng thực rằng cha thần nói theo Luật của người Fremen."
Vậy thực sự có người Fremen trong âm mưu này, Paul nghĩ. Nhất định đây đúng là khoảnh khác thích họp để thành hình những thứ sắp diễn ra. Và chàng không có cách nào khác ngoài việc đi theo con đường này.
"Cha nàng sẽ nói về điều gì?" Paul hỏi.
"Ông sẽ kể về mưu đồ chống lại Bệ hạ - mưu đồ giữa những người Fremen."
"Tại sao ông ấy không tự đưa thông điệp tới đây?" Banner]'ee yêu cầu.
Cô gái vẫn nhìn Paul. "Cha thần không thể tới đây. Những kẻ âm mưu đã nghi ngờ ông. Ông sẽ không sống sót sau chuyến đi."
"Ông ấy không thể tiết lộ mưu đồ với cô sao?" Bannerjee hỏi. "Sao ông ấy lại mạo hiểm con gái mình với nhiệm vụ như thế chứ?"
"Chi tiết được khóa trong vật truyền mà chỉ Muad'dib mới mở được," cô gái nói. "Thần chỉ biết có vậy."
"Vậy tại sao không gửi vật truyền?" Paul hỏi.
"Con người là vật truyền," cô gái nói.
"Vậy thì ta sẽ đi," Paul nói. "Nhưng ta sẽ đi một mình."
"Chani phải tháp tùng người!"
"Chani đang mang thai."
"Đã bao giờ có người phụ nữ Fremen nào từ cho..."
"Kẻ thù của ta đã cho nàng uống độc dược tinh vi," Paul nói. "Cuộc sinh nở này sẽ không dễ dàng. Sức khỏe nàng không cho phép nàng tháp tùng ta vào lúc này."
Trước khi Scytale áp chế được, những cảm xúc kỳ lạ lướt qua dáng vẻ của cô gái: thất vọng, giận dữ. Scytale được nhác rằng mọi nạn nhân đều phải có đường thoát - kể cả người như Muad'dib. Dù vậy mưu đồ vẫn chưa thất bại. Tên Atreides này vẫn nằm trong lưới. Hắn là sinh vật đã phát triển vững chắc theo một khuôn mẫu. Hắn sẽ tự hủy diệt mình trước khi thay đối được sang cực đối lập của khuôn mẫu đó. Người Kwisatz Haderach của Tleilaxu đã từng như vậy. Rồi người này cũng sẽ như vậy. Và rồi... còn người ghola nữa.
"Hãy để thần yêu cầu Chani quyết định," cô gái nói.
"Ta đã quyết định," Paul nói. "Nàng sẽ theo ta thay cho Chani."
"Việc này cần tới một vị Sayyadina biết Nghi thức!"
"Nàng không phải là bạn của Chani sao?"
Tình thế khó xử! Scytale nghĩ. Hắn nghi ngờ rồi sao? Không. Hắn chỉ thận trọng theo cách của dân Fremen. Và thuốc ngừa thai đúng là sự thật, ôi dào - vẫn còn cách khác.
"Cha thần bảo thần không được trở về," Scytale nói, "ông bảo rằng thần phải tìm nơi ẩn náu ở chỗ Người, ông nói Người sẽ không bắt thần mạo hiểm."
Paul gật đầu. Họp tính cách tuyệt hảo. Chàng không thể từ chối ban cho cô ta nơi ẩn náu. Cô ta đã cầu xin được phục tùng mệnh lệnh của phụ thân theo cách của người Fremen.
"Ta sẽ đưa Harah, phu nhân của Stilgar đi theo," Paul nói. "Nàng sẽ cho chúng ta biết đường tới chỗ cha nàng."
"Sao Bệ hạ biết Người tin được phu nhân của Stilgar?"
"Ta biết thế."
"Nhưng thần thì không."
Paul mím môi, rồi nói: "Mẩu thân nàng vẫn còn sống chứ?"
"Mẹ đẻ thần đã tới với Shai-hulud. Mẹ kế của thần vẫn sống và đang chăm sóc cha thần. Tại sao Người hỏi vậy?"
"Bà thuộc về khu động Sietch Tabr phải không?"
"Vâng."
"Ta còn nhớ bà," Paul nói. "Bà sẽ thế chỗ Chani." Chàng ra hiệu cho Bannerjee. "Hãy cho người hầu đưa Lichna, con gái của Otheym về nol ở thích hợp."
Bannerjee gật đầu. Người hầu. Từ khóa đó có nghĩa là nữ sứ giả này phải được canh gác đặc biệt. Anh nắm lấy tay cô ta. Cô ta cưỡng lại.
"Bệ hạ sẽ tới chỗ cha thân như thế nào?" cô ta nài nỉ.
"Nàng sẽ tả đường cho Bannerjee," Paul nói. "Người này là bạn của ta."
"Không! Cha thần đã ra lệnh cho thần! Thân không thể!"
"Bannerjee," Paul gọi.
Bannerjee dừng lại. Paul thấy anh ta đang lục tìm trong cái trí nhớ bách khoa đã đưa mình vào địa vị được tin cẩn này. "Thần biết một người dẫn đường có thể đưa Bệ hạ tới chỗ otheym," Bannerjee nói.
"Vậy ta sẽ đi một mình," Paul nói.
"Bệ hạ, nếu Người..."
"Otheym muốn thế," Paul nói, chỉ suýt soát giấu đi được sự mỉa mai của mình.
"Bệ hạ, như thế quá nguy hiểm," Bannerjee phản đối.
"Ngay cả Hoàng đế cũng có lúc phải chấp nhận nguy hiểm," Paul nói. "Ta quyết định rồi. Hãy làm như ta ra lệnh."
Bannerjee miễn cưỡng dẫn người Diện Vũ rời khỏi phòng.
Paul quay về phía màn hình trống sau bàn mình. Chàng thấy mình đang đợi hòn đá mù quáng bay tới từ độ cao nào đó.
Có nên nói cho Banner]'ee biết bản chất thực của nữ sứ giả này không? chàng phân vân. Không! Việc đó không được viết lên màn thị kiến của chàng. Ở đây, mọi sự chệch đường đều thúc đẩy bạo lực. Cần phải tìm thấy một khoảnh khắc điểm tựa, một noi mà chàng có thể dứt mình ra khỏi thị kiến.
Nếu khoảnh khắc đó tồn tại thực...
Cứu Tinh Xứ Cát Cứu Tinh Xứ Cát - Frank Herbert Cứu Tinh Xứ Cát