TV. If kids are entertained by two letters, imagine the fun they'll have with twenty-six. Open your child's imagination. Open a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Erika Swyler
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Thanh Tâm
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 30
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 309 / 21
Cập nhật: 2020-07-08 19:36:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22
eabody phấn khởi với triển vọng theo đuổi nghề bói bài của Evangeline; nó đã giải quyết vấn đề việc làm của Amos và có khả năng cho anh cơ hội thực hiện những khả năng sáng tạo của mình, ông đã dành nhiều ngày nhiều đêm vẽ, tìm kiếm những chiếc rương và thu nhặt bất kỳ mảnh vải hay đồ trang trí nào từ những chiếc xe ngựa một mảnh sắt phức tạp từ cửa của Melina, một đoạn vải mu-xơ-lin mà Susanna để sót, một tấm thiếc bụi bạc mà Nat giữ từ những ngày ông ấy còn là thợ rèn tất cả được chộp lấy, được mượn, được vòi vĩnh và phỉnh nịnh, ông đã tân trang lại chiếc xe ngựa của bà Ryzhkova theo cách ông nghĩ là kiểu cách nhất. Bên ngoài được sơn xanh da trời, vàng và trắng, được tỉa tót với hình bướm và hoa irit. Các tấm vải được treo bên trong cửa và bên trong được vẽ một vỏ trứng màu xanh da trời điển hình dành riêng cho những chiếc váy của phụ nữ. Peabody đã vẽ những chiếc la bàn và các ngôi sao dọc theo các thành xe và mang những chiếc đệm từ xe của ông đến. Khi hoàn thành, ông thừa nhận rằng ông đã biến đổi nơi ở của Ryzhkova thành một bản sao tàm tạm của một cửa hiệu của Pháp. Cuốn sách của ông đã ghi chép sự thay đổi này. Một đường thẳng duy nhất được rạch qua chữ M.&Mme. Les Ferez, SVC. Oracular. Evangeline trở thành Thầy bói tập sự, bên cạnh cái tên Chàng trai Hoang Dã của Amos được nhấn mạnh và thay thế bằng Thầy Bói; những thay đổi nhỏ đó có nghĩa là một cuộc đời thay đổi hoàn toàn đối với Amos và Evangeline. Với mục đích bảo tồn sổ sách họ trở thành Etienne và Cescile Les Ferez.
- Người Nga rất thông minh. - Ông Peabody giải thích khi ông trao cho Amos một chiếc hòm phục trang - Quần áo, - Ông nói khi thả chiếc hòm xuống. Nó rơi thịch xuống đất, những đám bụi bay lên. - Hây nghĩ xem, Amos, tất cả thời gian này cháu đang ngủ trên đỉnh tương lai của cháu. Những bộ trang phục từ chuyến đi cuối cùng của ta tới lục địa này.
Khi ấy cả Amos và Evangeline không ai hiểu ý ông nói - Nước Pháp, các cháu yêu quý. - Ông rũ một chiếc khăn quàng cổ ố màu thời gian. - Nước Pháp! Đỉnh cao của nền văn minh, thời trang và nghệ thuật!
Amos do dự khi được tặng chiếc hòm được phủ tấm vải trắng, ren, viền xếp nếp. Peabody hắng giọng:
- Thay đổi là khó khăn, nhưng hoặc là điều này hoặc là có kỹ xảo. Ta biết con không thoải mái với việc làm Chàng trai Hoang Dã.
Ông ướm một chiếc áo choàng lên vòng ngực ngày một lớn của Evangeline.
- Gần như che giấu được. Gần như che giấu được. - Ông lẩm bẩm - Trang phục của người Pháp nói thế nào nhỉ? Sẽ giúp đỡ những phụ nữ trong trong kỳ sinh nở.
Chiếc áo đồ sộ của một người Bohemi Gallic đã che giấu cái bụng bầu của Evangeline khi cô ấy ngồi xuống, và cô ấy ngồi rất nhiều. trong công việc mới của mình cô thấy rằng, nếu không vì những cơn đau và những cơn mệt mỏi bất chợt, thì việc mang thai không phải là sự bất tiện mà cô đã lo sợ, và rằng cô thích một vài thay đổi mà việc bói bài mang đến.
Ông Peabody nói dài dòng về bộ trang phục quý tộc, những kiểu tóc trau chuốt, những bộ tóc giả và phấn. - Chấy rận, - Ông cười khùng khục - ma quỷ đầy rẫy chấy rận.
Evangeline nhận nhiệm vụ trang điểm tóc cho Amos thành những lọn tóc quăn nặng mà Peabody cho rằng hợp thời trang. Mỗi tối cô dùng một chiếc lược gỗ tốt để chia tóc của anh thành những lọn nhỏ, xoắn từng lọn xoắn ốc, mà sau đó cô ấy buộc bằng những mảnh vải. trong khi cô chải, cô luyện giọng của mình, bĩu môi. Đến cuối buổi tối khuôn mặt cô trở nên mệt mỏi vì sử dụng quá mức và Amos trông như một bông hoa bồ công anh. Mặc dù lúc đầu có vẻ như Amos xấu hổ với công việc này, nhưng sau một tuần, cô cảm nhận anh khao khát những khoảnh khắc yên tĩnh và niềm vui giản dị khi được chải tóc. Cô sẽ ngồi trên một chiếc hòm trong khi anh ngồi khoanh chân trên sàn, bị kẹp giữa hai đùi của cô và tặng anh sự chăm sóc của cô. Cô quan sát hơi thở anh chầm chậm cùng với mỗi lần đưa lược. Thật tuyệt vời để chăm sóc người khác.
Trong lần kiểm tra Amos và Evangeline trong trang phục hoàn hảo lần đầu tiên, ông Peabody không thể giấu nổi niềm vui của mình.
- Sự sang trọng, những điều đáng yêu của ta. Các cháu sẽ là kho báu của gánh xiếc của chúng ta. Quý ông và Quý bà Les Ferez, chúng ta sẽ dạy những kẻ thấp hèn và thô thiển về cái đẹp, tương lai của họ và phong cách.
Nhưng trước tiên, Evangeline phải được dạy về các lá bài. Cô học rất nhanh, miễn là Amos không trở nên nản lòng với việc dạy học, mà đòi hỏi việc sử dụng các điệu bộ chân tay quá mức và hướng những câu hỏi của Evangeline theo hướng anh có thể trả lời. trong suốt thời gian biểu diễn, các tư thế và ý nghĩa, anh có xu hướng dừng cuộc nói chuyện mà không ra hiệu khi nào bài giảng kết thúc. Evangeline nghi ngờ rằng anh đã kìm lại. Cô nhận ra rằng anh đã giấu những lá bài đặc biệt khi chúng xuất hiện, khi thay đổi vị trí chúng hay loại bỏ chúng. Một hình ảnh mờ mờ của làn da nâu, loáng thoáng màu sắc, rất khó để thấy anh đã làm gì. Anh giấu vội những lá bài có ý nghĩa xấu hơn lá bài Tháp, lá bài Quỷ Dữ, lá bài Thần Chết, và cả lá bài Thanh Kiếm và nhiều hơn là lá bài Chén. Anh giữ bí mật với cô, nhưng cô không thể đưa ra một lời phàn nàn nào, không phải lúc cô mang cái bóng của mình.
Nếu anh đã giấu một phần niềm tin, cô cảm thấy có lý về việc có những nơi riêng tư. Vào sáng sớm, trong khi anh ngủ, cô sẽ đi bơi. Dù cô không nhớ gì về vai diễn hay những cái liếc mắt, nhưng cô vẫn khao khát nước. Khi Amos mơ về xưởng phơi thuốc lá và những cái hang thỏ, cô rời khỏi anh để đi xuống sông và ôm mình trong đó. Cô sẽ cởi bỏ bộ quần áo nặng nề của quý cô Cescile Les Ferez và lại trở thành người cô đã từng. Cô chìm xuống, lướt qua những đám rong rêu, lặn xuống dưới đáy để nếm vị ngọt của nước ngọt. Nếu chúng ở gần biển và những con sông này mặn, cô sẽ nổi trên lưng mình, xem xét đường thay đổi trên bụng cô, xem nước chảy ào qua nó. Khi trăng nhô lên, cô tìm kiếm những vảy bạc lấp lánh và trôi theo dòng chảy những con cá đang bơi. với cuộc sống đang rộn ràng trong cô, nước đã trả lời những câu hỏi của cô bằng một tiếng thì thầm Có, và một phần trong cô biết nhà. Trong một con sông chịu ảnh hưởng của thủy triều ở bờ biển Virginia, cô đã chạm mặt với một sinh vật kỳ lạ ở dưới đáy sông. Cô đã lôi nó lên và ngắm nghía đường cong duyên dáng chiếc vỏ của nó, chiếc gai đuôi gọn gàng, và những đôi chân khẳng khiu đá và cào trong không khí khi cô đặt nó trong lòng bàn tay. Một vật kỳ diệu dành cho mình, cô đã nghĩ. Cảm giác một đứa trẻ trong cô đã cười.
Evangeline và Amos thử bản thân mới của họ ở một thị trấn của bến phà Tanner, một điểm dừng chân trên đường đến Charlotte, Bắc Carolina.
- Kính thưa quý ông quý bà, - giọng Peabody trôi nhanh qua đám đông - theo yêu cầu đặc biệt, vượt qua vùng biển rộng lớn, từ những cửa hàng trang nhã của Paris, tôi rất vinh hạnh được mang đến cho các quý ông quý bà, bữa tiệc của tầng lớp cao sang, các cố vấn hoàng gia - Ông vừa nói vừa vung cánh tay - Họ là những người dựng lên vua, những người thân tử tế, những người thấy trước tương lai và vận mệnh, Quý chàng và quý cô Les Ferez!
Amos và Evangeline đứng trên bậc thang xe của họ, cứng nhắc trong đống váy dài và ren. Đám đông tìm kiếm họ với sự ngạc nhiên và nghi ngờ. Bến phà Tanner nhỏ hơn nơi tụ tập của những người nông dân chở hàng nông sản của họ đi bán và vận chuyển, một tiền đồn đối với thế giới rộng lớn hơn. Những ngôi nhà nhỏ gọn, xây đơn giản và bị phá hủy nếu thị trấn này cần biến mất trong rừng cây để tiến tới cuộc cách mạng khác. Những người phụ nữ gồm những người vợ và con gái của những thương nhân trong vùng cùng với những biểu lộ kỳ cục của họ cho Amos biết chiều hướng của tối nay sẽ là gì. Những cô gái bị lôi cuốn bởi những bộ trang phục này, vì chưa bao giờ thấy sự phung phí như vậy. Amos hiểu. Họ sẽ bị áp đảo.
- Tư vấn cho tất cả những ngôi nhà ở Pháp, - Peabody nói oang oang khi vui vẻ - tầm nhìn của họ đã chỉ dẫn cho những đôi tay quyền lực. Các bạn yêu quý, tôi mang đến sự sang trọng và đặc quyền của những lá bài của họ và tầm nhìn cho các bạn.
Ánh mắt Peabody lấp lánh. Ông ấy có phong độ tuyệt vời, đảo mắt và khoa chân múa tay. Amos nhìn Evangeline. Một cái yếm nặng che kín cái bụng ngày càng to của cô. trong chiếc áo choàng quá rộng, mái tóc của cô ấy uốn quăn và được bện với kiểu cách phức tạp, cô ấy không phải là người cá cũng không phải là cô gái như chim đã trượt ngã từ khu rừng; cô ấy là một người phụ nữ tinh tế, kiểu phụ nữ la hét và e thẹn trước mắt một Chàng trai Hoang Dã. Đây là người phụ nữ đã buộc tóc cho anh, buộc ren cho anh và biến anh thành một người mà không ai ngờ rằng anh đã là một người hoang dã chuyên nghiệp. Chẳng hiểu sao anh nhớ cô.
- Anh không thấy lạ sao khi Peabody dường như không bị ảnh hưởng gì bởi việc bà Ryzhkova rời bỏ chúng ta? Bà ấy đã đi lưu diễn với ông ấy trong nhiều năm, nhưng ông ấy có một phong thái phấn khởi.
Khi nghe Peabody, Amos bắt đầu cũng nghĩ như vậy. Anh nên thấy hài lòng khi thấy Peabody hạnh phúc như vậy, nhưng lại thấy bản thân nghĩ đến ngón cái cong của Ryzhkova, và cách bà ấy hơ nóng những viên gạch bằng lửa để làm dịu cơn đau như thế nào. Anh nắm chặt tay Evangeline khiến những ngón tay của họ đan kín vào nhau.
- Ông ấy thể hiện niềm vui với chúng ta tới mức người ta có thể nghĩ ông ấy đã sắp đặt để bà ấy ra đi. Thật khủng khiếp để nói như vậy, em biết. Tuy nhiên điều đó không làm em ngạc nhiên.
Từ trưa đến tối, những người đàn ông và phụ nữ trẻ đã hỏi về tình yêu, sự giàu có và hy vọng. Anh nghe Evangeline quyến rũ họ bằng một giọng nói du dương mà anh đã nghĩ nghe như người Pháp. Anh không thể tập trung vào việc bói bài. Mọi thứ chuyển động quanh anh, thay đổi nhanh khiến anh không thoải mái. Anh tập trung vào lá bài tarot. Khi chúng xuất hiện, anh rút những lá bài từ cỗ bài và nhét chúng vào trong ống tay áo, những lá bài mà Evangeline không nhìn thấy.
Sau khi một phần đường khó khàn dày đặc bùn và tràn ngập với cây bụi, gánh xiếc nghỉ lại dọc Catawba trước khi họ đến Charlotte. Amos luyện tập với sáu hàng lá bài trải ra cùng với Evangeline, khi đang làm việc cùng với những lá bài xếp thành hình chữ thập lúc trước. Cuối hàng lá bài thứ tư, Amos đưa nhanh tay trái chộp lấy một lá bài ngay khi nó vừa được lật lên. Evangeline tóm lấy cả lá bài và những ngón tay của anh.
- Tai sao anh giấu chúng với em? - Cô ấy hỏi - Làm sao em biết bói bài chính xác nếu anh cứ giữ tất cả những lá bài thú vị này?
Cô nhìn thấy anh bối rối và có ý nhẹ nhàng, nhưng anh đỏ mặt và nhìn xuống sàn xe.
- Làm ơn! - Cô nói. Cô lật lòng bàn tay anh lên để lộ ra lá bài. Lá bài Quỷ Dữ.
Amos không biết rằng những bí mật sẽ gây ra sự không thoải mái giữa họ hay không biết rằng khi Evangeline áp cái bụng bầu của cô lên lưng anh, cô trĩu nặng với những suy nghĩ tiêu cực. Anh tự hỏi không biết bà Ryzhkova có tức giận khi anh sống trong những lá bài, làm sai lệch, méo mó lời của anh. Anh nhìn xuống tay anh đang ở trong tay Evangeline, không khác gì một bàn chân bẩn thỉu.
Anh cất những lá bài mà họ đang luyện tập và bắt đầu nói chuyện nghiêm túc. Anh chỉ cho Evangeline lá bài Nữ Tư Tế bà Ryzhkova. Anh búng bài, tráo bài và lật bài, khi nói với cô ấy về lo lắng của Ryzhkova và anh sợ hãi như thế nào khi bà ấy đã để lại nó trong những lá bài. Anh tự đặt lá bài Chàng Khờ lên tay Evangelien, để chỉ cho cô ấy rằng anh mong muốn bảo vệ cô ấy khỏi những gì Ryzhkova đã lo ngại.
- Đó lá bài Quỷ Dữ ư? - Cô lấy những lá bài khỏi tay Amos và bắt đầu với hàng sáu lá bài mà họ đang luyện tập. Lá bài Quỷ Dữ đặt ngay ngắn ở cuối hàng thứ tư. Không thể có một vị trí nào thuận lợi hơn. Cái trề môi của cô ấy nói với anh rằng cô ấy đã biết.
- Có một người phụ nữ tin rằng em bị Quỷ ám, - cô nói - Và một người phụ nữ em yêu quý tin rằng Quỷ Dữ có thể bị đánh bại bằng một cái thìa gỗ. - Cô ấy cười phá lên và vô cảm - Bất cứ ai bị đánh bại bởi một cái thìa gỗ không đáng phải sợ hãi. Anh không cần phải giấu mọi thứ. - Cô ấy không nhắc đến cái gì trở thành cái thìa hay ai là Quỷ Dữ để sử dụng nó.
Amos gật đầu nhưng không đồng ý.
Đến buổi đêm họ bị đánh thức bởi tiếng đập cửa xe. Amos mở hé cửa thấy Benno, được soi sáng bởi ngọn lửa chập chờn của ngọn đèn dầu và khó có thể nhận ra được. Khuôn mặt bình thản thường ngày của người nhào lộn này bị méo mó bởi nỗi sợ hãi, vết sẹo làm miệng anh ta co khít lại.
- Gọi Evangeline dậy ngay! - Anh ta nói - Làm ơn! - Khi Amos không di chuyển, anh ta tiếp tục - Dòng sông. Nó đã trở nên hôi thối, đã tê liệt mọi thứ. người phụ nữ của cậu, cô ấy đã bơi ở đó tối qua trong khi cậu ngủ.
Amos chớp mắt với sự tiết lộ này. Cô ấy đã bỏ anh lại mà anh không biết. Benno đã theo dõi.
- Tôi sẽ không nói nữa, điều đó sẽ chỉ làm cậu tức giận. Xin cậu, hãy gọi người phụ nữ của cậu ngay.
Sau khi quấn xong tóc, Evangeline xuất hiện sau Amos. - Hừm, tôi sẽ đi.
Họ đi theo ánh sáng lập loè của chiếc đèn dầu của Benno qua những cây cỏ chi và cây hương bồ mọc lan tới tận mép nước. Amos nắm tay Evangeline và theo sát cô ấy, quan sát những bước chân của cô khi ánh đèn của Benno mất trong những đám sậy, biến mất và xuất hiện trở lại, lập loè trong gió. Anh biết ít về cô ấy làm sao. Khi họ đến bờ sông, ánh đèn đứng im.
- Tôi đã thấy cô bơi ở con sông này, - Benno nói - cô có biết bất cứ điều gì về việc này không?
Không khí ban đêm nặng mùi, khiến cho việc thở trở nên khó khăn trước mùi hôi thối này. Evangeline đã bơi ở con sông này vào sáng nay, vui sướng trong sự ngọt ngào của nó. Chiếc đèn lướt qua khoảng đất giáp với nước. Bờ sông được chiếu sáng với những tia sáng màu bạc và không khí vo ve kín ruồi. Chất đống cao ở bên rìa sông là hàng đống cá, chết và sắp chết, những cái mang cá phập phồng. Những đôi mắt của chúng mờ đục, đầy sát khí. Cô che mặt để ngăn mùi hôi thối, khi vấp phải đống hôi thối này.
- Cô đã bao giờ thấy thứ nào như vậy không? - Benno cúi xuống để nhặt thứ gì đó từ dưới đất. Một sinh vật màu nâu sẫm trông như hòn đá với một lớp vỏ da và một cái đuôi như một cái roi. Nó quằn quại trong tay anh ta, khi lắc sang bên này rồi lại bên kia - Quỷ dữ thật độc ác đúng không?
Bụng của cô nhộn nhạo. Dù lớn hơn và mạnh hơn, nhưng đó cũng là sinh vật cô tìm thấy trong con sông nước mặn ở Virginia. - Tôi chưa bao giờ trông thấy thứ nào như vậy trước đây. - Cô nói.
Amos vòng tay qua vai vai cô và cô tự hỏi không biết anh có thể cảm nhận được cái lạnh đã bám chặt vào xương của cô, liệu anh có thể cảm nhận cô đang nói dối.
- Tất nhiên cô không biết rồi, - những lời của Benno nặng nề và buồn bã - nhưng lúc này chúng nằm trên bờ. Hai người có thấy chúng không? Như những con quái vật đến từ dưới nước. Cô đã bơi ở đây. Tôi đã thấy cô gần đây nhất là vào sáng nay. - Anh ta nói khi thả sinh vật lạ này xuống cát. Hàng trăm con như vậy tràn đầy trên bờ, rúc xuống dưới lũ cá đang ngắc ngoải, trốn giữa tảng đá.
- Nước trong khi tôi bơi - Cô nói.
Đôi mắt Benno nhìn khắp người Evangeline như thể đang liệt kê các phần tạo ra cô ấy.
Cái nhíu mày của anh ta chuyển sang một nụ cười thoáng qua. - Tất nhiên. Cô có thể đã làm gì? Tôi nghĩ cô có thể đã thấy gì đó; chỉ có vậy thôi. Tôi xin lỗi đã đánh thức hai người. - Anh ta liếc nhìn lại phía con sông - Tuy nhiên, một điều chắc chắn là chúng ta phải rời khỏi nơi này.
Amos nhìn những con cá đang quẫy trên cát. Anh biết chẳng có lý do gì nhiều cá như vậy lại tự quăng mình lên bờ, đó là một dấu hiệu. Những nhịp thở điên cuồng của mang cá và những nhịp tim thất thường chạy qua anh. Những điều tồi tệ chờ ở Charlotte, những điều mà có thể làm hỏng một con sông. Họ phải rời đi, nhưng nếu họ tiếp tục đến Charlotte, anh có thể nói họ sẽ đi về phía bóng tối. Quá chắc chắn rằng điều gì đó đã thay đổi giữa Evangeline và Benno, và anh cần phải bảo vệ cô ấy khỏi người đàn ông là bạn của anh này. Anh nghĩ đến lá bài Mười thanh kiếm, Người đàn ông bị đâm.
Benno đã gọi sinh vật nhỏ này là Quỷ Dữ và Evangeline hiểu rằng cô là người đã mang nó đến cho mình. Cô siết chặt tay Amos, cảm nhận được làn da mềm mại trên khớp đốt ngón tay của anh. Chính cô là người đă làm con sông trở nên hôi thối. Cô nghĩ đến những lá bài được cất giấu của Amos và việc bơi vụng trộm của cô, mà họ có thể mắc kẹt dưới những bí mật của họ cho tới khi họ thở hổn hển như những con cá trên bờ. Cô đã mang tội giết người trong mình và nó làm nhiễm độc mọi thứ mà cô chạm đến. Mình là một kẻ giết người.
Cuốn Sách Tiên Tri Cuốn Sách Tiên Tri - Erika Swyler Cuốn Sách Tiên Tri