Nếu bạn không đủ sức để chịu thua, bạn cũng sẽ không đủ sức để chiến thắng.

Walter Reuther

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Crichton
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Trương Văn Khanh
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 59
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2667 / 47
Cập nhật: 2016-03-03 14:01:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9: Điều Khiển
onald Gennaro nhìn Hammnold. Ngồi trong phòng ăn vắng người, ông già đang ăn kem, bình tĩnh.
- Vậy Muldoon tin là hai đứa nhỏ ở đâu đó trong công viên.
- Ông ta cho vậy. Vâng.
- Vậy thì tôi chắc chắn là ông ta sẽ tìm ra chúng.
- Tôi hy vọng vậy. - Gennaro nhìn ông già thong thả múc kem ăn, và ông ta cảm thấy hơi mất tin tưởng.
- Ồ, tôi chắc chắn là chúng ta sẽ tìm được chúng. Vả chăng, tôi vẫn nói với mọi người, công viên này được tạo dựng cho lũ trẻ.
- Chỉ vì thế mà ông hiểu rằng chúng đang đi lạc, thưa ông?
- Đi lạc? - ông già ngắt lời - Dĩ nhiên, tôi biết là chúng đi lạc. Đừng để mọi sự tồi đi. Chúng ta gặp trở ngại hư hỏng do giông bão hay gì đó và do vậy ta đã chịu đựng một tai nạn không may đáng tiếc. Và cũng chỉ có thế. Chúng ta đang liên hệ xem xét. Arnold sẽ tìm cách cho computer hoạt động trở lại. Muldoon sẽ tìm được mấy đứa nhỏ và tôi tin chắc là ông ta sẽ đem chúng về vào lúc chúng ta ăn xong chỗ kem này. Vậy chúng ta hãy cứ chờ xem…
Gennaro:
- Vâng, thì cứ theo lời ông nói thế đã.
o O o
- Tại sao phải kiểm tra lại? - Wu hỏi, mắt nhìn màn hình điều khiển.
- Vì tôi nghĩ là gã Nedry đã làm điều gì đó ở mã. Đấy là lý do tại sao tôi đang kiểm tra lại.
- Được rồi. Nhưng ông đã thử các phần khác chưa?
- Như cái gì?
- Tôi không biết. - Wu bảo - Như, hệ thống an toàn còn hoạt động không? Các bộ kiểm soát? Vân vân?
- Chúa ơi! - Arnold gõ mấy ngón tay - Phải kiểm tra mấy thứ này. Hệ thống an toàn không thể tắt đi trừ ở bảng điều khiển chính.
- Vậy, nếu các bộ kiểm soát vẫn còn hoạt động, ông có thể lần theo những gì gã làm.
- Chắc chắn là thế.
Arnold bắt đầu bấm các nút. Tại sao ông không nghĩ đến từ trước nhỉ? Việc ấy thật rõ ràng. Hệ thống computer của công viên có gắn một số các hệ thống an toàn. Một trong những hệ thống này là chương trình kiểm soát, có nhiệm vụ ghi lại tất cả các tín hiệu lập chương trình do điều hành viên đưa vào hệ thống computer. Thoạt tiên chương trình kiểm soát này được đưa vào như là một dụng cụ để phát hiện những thiếu sót, nhưng sau nó được giữ lại luôn để bảo đảm an toàn.
Trong một chốc có ba dãy số và những lệnh do Nedry bấm phím đưa vào xuất hiện chiếm hết cả màn hình. Arnold trố mắt nhìn và kêu lên:
- Đến thế ư? Gã khốn này dường như đã mất cả tiếng đồng hồ để tương đủ các thứ này vào.
Đấy là một cái bẫy sập. Gã vô lại mập ú này cho vào đấy một thứ thoạt nhìn tưởng đâu dùng để gọi object, nhưng thật sự đấy là một lệnh nối lệnh an toàn với hệ thống số, và rồi gã cắt: cho phép gã ta vào được mọi nơi trông công viên.
- Vậy thì chúng ta có thể nối lại?
- Vâng, chúng ta phải nối trở lại. - Arnold cau mày nhìn màn hình - Những gì ta phải làm là tìm cho ra lệnh. Tôi sẽ lục tìm hết tất cả những gì gã đưa vào qua bộ kiểm soát an toàn.
Wu bỗng đứng dậy khỏi ghế:
- Trong lúc đó, có ai đó đã vào phòng lạnh cách đây khoảng một tiếng. Tôi nghĩ tốt hơn là tôi phải xuống đếm lại các phôi của tôi xem sao.
o O o
Ellie đang ở trong phòng mình, sắp sửa thay bộ áo quần ướt thì có tiếng gõ cửa.
- Giáo sư Grant? - Nhưng khi mở cửa Ellie thấy Muldoon đứng đấy, với một gói bọc bằng vải dầu kẹp dưới tay. Muldoon ướt sũng và có nhiều vết bùn dính trên áo quần.
- Xin lỗi nhưng tôi cần cô giúp. - Muldoon nói ngắn gọn - Hai chiếc Land Cruiser bị tấn công cách đây một tiếng. Chúng tôi mang Malcolm về nhưng ông ta bị ngất. Ông ta bị thương rất nặng ở chân. Vẫn còn mê man. Tôi để ông ta nằm trên giường trong phòng ông ta. Harding thì ra ngoài kia.
- Harding? Mấy người kia thì sao?
Muldoon trả lời, chậm chạp:
- Chúng tôi chưa tìm được mấy người kia, tiến sĩ Ellie à.
- Ôi lạy Chúa.
- Nhưng tôi nghĩ là tiến sĩ Grant và hai đứa bé vẫn còn sống. Chúng tôi cho là họ đã vào trong công viên.
- Đi vào trong công viên?
- Chúng tôi nghĩ vậy. Trong lúc đó, Malcolm cần giúp đỡ. Chúng tôi đã gọi Harding về.
- Sao không mời một bác sĩ?
- Trên đảo không có bác sĩ. Người biết thuốc men tốt nhất ở đây là Harding.
- Nhưng chắc chắn là ông có thể mời được một bác sĩ chứ?...
- Không. - Muldoon lắc đâu - Các đường điện thoại đều bị tắc. Chúngtôi không thể gọi ra ngoài đảo. - Ông đổi tay cầm cái gói.
- Cái gì vậy? - Ellie hỏi.
- Không có gì. Hãy vào giúp Malcolm giùm tôi. - và ông quay người bỏ đi.
Ellie ngồi lên giường. Ellie Sattler không phải là loại đàn bà dễ tỏ ra sợ hãi khi không cần thiết, và cô biết giáo sư Grant trước đây đã từng thoát được nhiều tình huống nguy hiểm.
Có lần ông lạc lối trong vùng đất cằn suốt bốn ngày khi một dốc đá chuồi dưới chân ông và ông bị rơi xuống một khe núi từ trên cao cả ba mươi mét. Chân phải Grant bị gãy. Ông không có nước uống. Thế mà ông đã đi bộ về đến trại với chiếc chân gãy.
Phần khác, còn mấy đứa bé.
Cô lắc đầu xua những ý nghĩ sang chiều hướng khác. Mấy đứa trẻ có lẽ cùng đi với Grant. Và nếu Grant ở ngoài kia trong công viên, ờ… còn có ai đem chúng đi qua được công viên kỷ Jura tốt hơn một chuyên gia về khủng long.
Công Viên Khủng Long Kỷ Jura Công Viên Khủng Long Kỷ Jura - Michael Crichton Công Viên Khủng Long Kỷ Jura