Tác giả: Michael Crichton
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Trương Văn Khanh
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 59
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2667 / 47
Cập nhật: 2016-03-03 14:01:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7: Điều Khiển
rong bóng đêm, lũ compys chạy lon ton dọc theo con đường. Chiếc Jeep của Harding chạy theo sau một quãng ngắn. Ellie chỉ tới phía xa cuối con đường:
- Đấy có phải là một ánh đèn không?
- Có thể. - Harding trả lời - Trông giống như đèn xe.
Máy vô tuyến kêu xè xè, tít tít. Rồi họ nghe giọng Arnold:
- … ở đấy không?
Harding thốt lên:
- A, ông ta đây rồi. Thế chứ. - ông bấm nút - Vâng, Arnold, chúng tôi đây. Chúng tôi đang ở gần con sông, đi theo lũ compys. Thật thú vị.
Những tiếng tít tít.
- … xe anh.
Gennaro hỏi:
- Ông ta nói gì vậy?
- Cái gì đó về chiếc xe. - Ellie xen vào. Ở công trường của Grant, Ellie là một người điều khiển vô tuyến điện thoại. Sau nhiều năm kinh nghiệm, cô đã có được tài nắm bắt những câu nói không trọn vẹn - Tôi nghĩ là ông ấy cần xe của ông.
Harding ấn nút:
- Arnold? Anh đấy chứ? Chúng tôi không nghe anh rõ. Arnold?
Đèn báo máy vô tuyến chớp chớp, tiếp theo là tiếng rè rè tĩnh điện và rồi giọng Arnold, lo lắng:
- … Anh… đâu?
- Chúng tôi ở cách khu nuôi compys khoảng một dặm về phía bắc, gần con sông, đang đi theo bọn compys.
- Không… khỉ thật… về đây… ay!
Ellie cau mày:
- Nghe như ông ấy gặp rắc rối gì. Có lẽ tốt hơn là chúng ta nên trở lui.
Harding nhún vai:
- Lão Arnold ấy thì thường xuyên có vấn đề. Cô biết kỹ sư là thế nào rồi đấy. Họ muốn mọi thứ theo đúng như sách. - ông bấm nút vô tuyến - Arnold, nói lại đi.
Lại có tiếng lách tách. Và tiếng xè xè. Đèn nhấp nháy nhiều hơn. Rồi:
- Muldoon… cần xe… ay.
Gennaro nhíu mày:
- Có phải ông ta nói Muldoon cần xe chúng ta?
Ellie:
- Nghe đúng như thế.
Harding:
- Việc ấy cũng chẳng có gì lạ.
- … kia… kẹt… Muldoon muốn… xe…
Ellie:
- Tôi nghe ra rồi. Các người kia bị kẹt trên đường vì cơn bão và Muldoon cần xe chúng ta để đến chở họ.
Harding nhún vai:
- Tại sao không dùng chiếc kia của Muldoon? - ông bấm nút radio - Bảo Muldoon dùng chiếc xe Jeep còn lại. Trong garage.
Radio kêu lách tách:
- … không nghe… đồ quỷ… xe…
- Tôi nói chiếc xe trong garage, Arnold. Chiếc xe trong garage.
Tiếng xè xè tiếp theo:
- Nedry đã… ùng… kia…
Harding thở ra:
- Cứ thế này thì chẳng đi đến đâu. Được rồi, Arnold. Chúng tôi sắp quay trở về đây. - ông tắt vô tuyến và quay xe - Tôi cũng muốn biết có việc gì khẩn cấp đến thế.
Harding vào số và họ rú ga chạy trên đường đêm. Mười phút sau họ đã thấy ánh đèn của khu nhà nghỉ. Và khi Harding thắng xe lại trước cửa nhà khách, họ thấy Muldoon đi về phía họ. Ông ta đang la lớn và vẫy tay.
o O o
- Ôi thật chó đẻ. Arnold, chú mày thật là đồ quỷ? Chó đẻ thật, làm sao cho cái công viên này trở lại như cũ đi. Ngay lập tức. Đem mấy đứa cháu tôi về đây. Ngay lập tức. - Hammond đứng trong phòng điều khiển dẫm chân la lớn. Lão đã ra lối kiểu này gần hai phút rồi, trong khi Wu đứng trong một góc phòng, bối rối.
- Này, ông Hammond - Arnold bình tĩnh - Muldoon đã lên đường để làm đúng những gì ông nói. - Arnold quay người, và châm một điếu thuốc khác. Hammond cũng giống như mọi lão quản đốc khác Arnold đã từng gặp. Ở đâu thì các lão quản đốc cũng luôn luôn cư xử giống nhau. Họ không bao giờ hiểu các rắc rối phát sinh do kỹ thuật; và họ nghĩ rằng la hét là phương thức làm mọi thứ xảy ra. Có đúng thế chăng cũng chỉ vào lúc các lão hét thư ký đem một chiếc xe Limousine ra.
Thế nhưng la hét chẳng được tích sự gì với các rắc rối giờ đây Arnold đang đối diện. Computer cũng chẳng quan tâm đến la hét. Mạng lưới cáp năng lượng chẳng thèm để ý đến la hét. Các hệ thống kỹ thuật hoàn toàn dửng dưng với thứ nổi đóa này của con người. Nếu có gì, la hét chỉ gây thêm rắc rối bởi vì giờ đây Amold đang đối diện với một điều chắc chắn là Nedry sẽ không trở lại, có nghĩa là đích thân Arnold phải lục tìm mã số computer và cố gắng đoán ra điều sai chập. Đấy sẽ là một công việc nhức đầu; ông cần phải bình tĩnh và cẩn thận. Arnold bảo Hammond:
- Tại sao ông không xuống lầu, đến nhà ăn và gọi một cốc cà phê. Chúng tôi sẽ gọi ông khi chúng tôi có thêm tin tức.
- Tôi không muốn có hiệu ứng Malcolm ở đây.
- Đừng có để tâm đến hiệu ứng Malcolm. Ông có để tôi làm việc không?
- Thật là đồ quỷ, chú mày.
- Tôi sẽ gọi, thưa ông, khi tôi có tin tức của Muldoon.
Arnold bấm nút bảng điều khiển, và thấy các màn hình quen thuộc đổi khác.
Arnold từ lâu đã không điều hành computer nữa. Vừa rồi ông đã nhìn qua chỉ dẫn mã - các hướng dẫn theo từng đường dây ra lệnh cho computer làm việc. Arnold không mấy vui khi biết toàn bộ chương trình chứa hơn nửa triệu đường dây mã mà phần lớn không ghi lại vào tài liệu và chẳng có giải thích.
Wu bước ra khỏi góc phòng:
- Ông đang làm gì đó, Arnold?
- Kiểm tra mã.
- Bằng cách dò tìm à? Ông sẽ mất cả đời.
Công Viên Khủng Long Kỷ Jura Công Viên Khủng Long Kỷ Jura - Michael Crichton Công Viên Khủng Long Kỷ Jura