However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Asaki Yuumi
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 55
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 530 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:41:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
~ Chương 38: Trả Thù - Lần 3 (Phần 4) ~
ya~ Chap này tặng cho bạn Tramnguyen2906 nha~
Chap 38 xin được bắt đầu
--------------------------------------
Ngày hôm sau
"Rầm"
Một người đàn ông trung niên xô cửa bước vào trong phòng Hiệu trưởng. Ông choàng một chiếc áo khoác xám dài đến đầu gối, đội nón đen che kín hết nửa khuôn mặt. Ông giơ danh thiếp ra trước mặt Hiệu trưởng, trên danh thiếp đề:
WASHI YONG
Nhân Viên Khám Nghiệm Hiện Trường
- Xin chào Hiệu trưởng! Tôi là Washi Yong, người bảo hộ của Akina Yuumi. Tôi nghe rằng đứa con nuôi của tôi bị bắt do tội giết người. Tình cờ thay tôi là nhân viên khám nghiệm hiện trường án mạng. Tôi có đem vài người đến đây. Xin ông cho phép chúng tôi kiểm tra hiện trường và nạn nhân được không? Đừng lo, tôi hiểu mối nghi ngại của ông! Tôi sẽ không báo cảnh sát đâu! - Người đàn ông tên Washi ấy nói với một phong thái rất lịch sự và trang nghiêm.
Sau một hồi đắn đo, tên Hiệu trưởng cũng miễn cưỡng gật đầu.
Ông Washi cúi đầu cảm ơn rồi đi thẳng đến lớp 11A. Cùng lúc với Kiyoshi đi hướng ngược lại đến phòng Hiệu trưởng...
~- Kiểm tra kĩ chưa? Có thấy dấu hiệu gì bất thường không? - Ông Washi đứng khoanh tay ngoài hành lang, nói vọng vào bên trong phòng học lớp 11A.
- Thưa sếp, cái chết kì lạ lắm ạ. Dù bề ngoài tưởng như là chết do mất máu nhưng thật ra là chết do đau tim ạ.
- Vậy sao? Kiểm tra bên thái dương có gì lạ không?
- Thưa sếp, có một vết thâm đen ở đấy ạ.
- Cảm ơn Shami! Tốt! Mối nguy hại đang đến gần chúng ta hơn! Mục tiêu của nó là Akina!
- Thưa sếp!... Em có kết quả xét nghiệm... dấu vân tay... trên hung khí rồi đây!... - Một thanh niên hớt hải chạy tới, nói không ra hơi.
- Sao? - Washi quay sang hỏi.
- Không có bất kì dấu vân tay nào ngoài dấu vân tay của Akina ạ. Ngoài ra... có dấu vết của găng tay ạ. Và nó khớp với chiếc găng tay chúng ta tìm thấy trong thùng rác hành lang ạ...
- Ừm... Cảm ơn nhiều nha Shima!
- A! Chào sếp! Sếp đến đây để giúp Akina hả? - Đúng lúc đó, Kiba Kisame đi ngang qua, vẫy tay lia lịa.
- Suỵt! Nói nhỏ thôi! Cần chi la lớn quá vậy! - Maito Michio đứng kế bên, huých Kiba một cái.
- Ờ ờ... Xin lỗi... Thôi chào sếp, tụi con đi!
Washi gật đầu một cái thay cho lời chào rồi quay lại nói với đội khám nghiệm hiện trường:
- Đi thôi! Chúng ta cần giải oan cho Akina!
- Hiệu trưởng, nghe nói ông có "ham muốn" với Akina nhưng cô ấy không cho nên ông mới có lệnh đánh đập cô ấy thoải mái hả? - Kiyoshi đứng đặt một chân lên bàn Hiệu trưởng, dí đầu sát mặt tên Hiệu trưởng, khuôn mặt cười cười nhưng lại trông vô cùng nguy hiểm, giọng nói cũng trầm xuống đến khó tin. Cứ như là có ám khí toả ra từ người anh vậy!...
Hiệu trưởng đang ngồi co rúm trong chiếc ghế xoay của mình, run sợ trước con người nguy hiểm trước mặt.
Không đợi Hiệu trưởng trả lời, Kiyoshi nói tiếp:
- Được rồi! Hiệu trưởng trường trung học phổ thông chuyên Sojika, bắt đầu từ ngày mai sẽ trở thành người vô gia cư, vô tiền bạc, không bao giờ có gái bu quanh nữa, thay vào đó là ruồi!... - Kiyoshi tặng cho tên Hiệu trưởng một nụ cười nhếch mép ranh mãnh rồi quay lưng bước đi...
- Khoan... Khoan đã!... Làm ơn... hãy cho tôi 1 cơ hội!... - Tên Hiệu trưởng không ngần ngại quỳ xuống cầu xin.
Kiyoshi mỉm cười, đạp lên lưng tên Hiệu trưởng không thương tiếc.
- Giải oan cho Akina! Cô ấy mà bị một vết trầy nào hay cô ấy mà rơi một giọt nước mắt về cái vụ án nhảm nhí chưa được xem xét qua đã kết tội của ông thì đừng trách tôi!
Giọng nói đầy uy lực, nguy hiểm, lạnh như băng khiến Hiệu trưởng cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Kiyoshi quay người bước đi, bỏ lại tên Hiệu trưởng đang cúi lạy như điên:
- Cảm ơn cậu Kaze... Cảm ơn cậu...
"Tôi nhất quyết không tha cho kẻ nào dám đụng đến Akina!"
~Kiyoshi đi ra thì Washi lại đi vào theo hướng ngược lại.
- Hiệu trưởng, tôi đến đây để khẳng định rằng thủ phạm không phải là Akina Yuumi...
- Biết rồi! Biết rồi mà! Khổ quá! Tôi sẽ nói rằng cô ta có chứng cứ ngoại phạm rồi cô ta sẽ được thoát tội!... - Hiệu trưởng đang lồm cồn bò dậy từ mặt sàn trong bộ dạng thảm thương.
- Không! Tôi không cần ông bịa chuyện! Hãy nghe tôi nói! Thứ nhất: Rokudo Raiden chết do đau tim! Thứ hai: Vết thương ở cổ cậu ta là do một người khác tạo ra nhằm đổ tội cho Akina! Không thể nào mà Akina lại đeo găng tay gây án xong rồi quay lại cầm hung khí bằng tay không được! Thứ ba: Với vị trí của một người cha, tôi cam đoan rằng con gái tôi sẽ không bao giờ giết người!
- Thật vậy sao?... Vậy tôi sẽ thông báo với toàn trường sau... - Tên Hiệu trưởng nhìn lơ đãng ra ngoài cửa sổ.
- Xin cảm ơn ông. - Washi nói rồi quay đi.
- Haizzz.... - Tên Hiệu trưởng chỉ biết thở dài thườn thượt...
~~- Bây giờ con bé chưa khoẻ hẳn. Chúng ta cần phải thông báo với nó mối nguy hiểm sau khi xuất viện. Mối nguy hiểm đến từ thế giới.. Akuma! Con bé... hẳn sẽ phải đau khổ lắm đây!... Đi thôi! Chúng ta về Yami! - Washi Yong nói với đội của mình. Thật là một dịp hiếm hoi khi Đội điều tra hiện trường Yami làm việc vào ban ngày như vầy...
Sáng hôm sau.
- Cái gì? Con Akina đó không phải là thủ phạm hả? Chứ ai?
- Làm sao tao biết được! Hiệu trưởng nói vậy thì phải tin thôi!
- Quái đảng... Vậy... kẻ sát nhân vẫn còn lảng vảng trong trường mình hả?
- Ừm... Đúng rồi! Tao sợ quá!
- Tao cũng vậy!
...
Sáng sớm hôm nay, mọi người đều xì xầm bàn tán về việc Akina có chứng cứ ngoại phạm và cái chết của Rokudo không phải do mất máu...
"Akina... Tạ ơn trời... Mình đã đúng khi tin tưởng bồ..." Nariko cười như sắp khóc...
- Kế hoạch đã thất bại! Không thể tin được mà! Con nhỏ đó có cái gì mà nhiều người bảo vệ nó dữ thế! Thiệt là tức chết đi được! Akina Akina! Tao sẽ giết ngươi!
- Hừm... Cô thật là vô dụng đó, Harumi à.... Lúc nào cũng nói giết giết rồi có làm thiệt đâu!
- Do tôi không có cơ hội để hiện nguyên hình thôi...
- Vô dụng vô dụng! Tôi đi đây! Tôi sẽ tự mình thực hiện kế hoạch của mình!... Ở lại vui vẻ!
Luồng khói đen bay ra từ thái dương Harumi... để lại đó một vết thâm đen...
Cô ngã gục xuống sàn... Máu rỉ ra từ mũi và tai cô... Mái tóc màu hạt dẻ rũ xuống che đi đôi mắt mở to...
...
- Hừm... Ngươi nghĩ nhiêu đó mà có thể giết được ta thì ngươi lầm rồi! - Khoé môi Harumi cong lên thành một nụ cười...
Hết chương 38
------------------------------------------
Này nhé!
Mình tính là câu truyện này sẽ kéo dài khoảng 50 chap... Mình không biết là có vừa đủ không nữa...
Và mình sẽ viết tiếp phần 2 đó
Tại dù gì kết phần 1 cũng là kết thúc mở mà! Mong các bạn ủng hộ!
À, với lại mình đang viết một truyện mới dành riêng cho otaku thôi ạ. Dự kiến khoảng 10 chap. Các bạn đọc thử và vote thì mình sẽ vui nhắm!
Vậy là kết thúc event trả thù - lần 3!
Chúc các bạn một ngày tốt lành!
P/S: Tem tem tem tem! <3
Cô Nàng Bí Ẩn Cô Nàng Bí Ẩn - Asaki Yuumi