Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 321
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 556 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:15:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 80: Canh Rắn?
ý Quả được Hoàng nhi dìu về phòng, còn quản gia Lâm thì theo sát phía sau. Chỉ một lát sau, đã có người hầu tiến vào, bưng một ít điểm tâm và nước trà bay đầy phòng.
“ Mang đi, mang đi đi! Tôi không ăn, đừng để mấy thứ này xuất hiện trước mặt tôi nữa ”. Lý Quả vừa nhìn đồ ăn, đã cảm thấy ghê tởm, vội nhắm mắt lại, rên rỉ. Cô thật sự rất sợ!
Quản gia Lâm cười khổ, Vương đã dọa tiểu thư hơi quá rồi, tiểu thư vừa thấy cái gì đó lại nghĩ ngay đến rắn, còn không chịu ăn nữa.
“ Tiểu thư, những món ăn này không hề làm từ rắn, tiểu thư yên tâm ăn đi. ” Ông ta không biết Vương đang nghĩ gì, nhưng cũng biết Vương sẽ không để tiểu thư chết đói, nên khẩn trương nói.
Ai ngờ, Lý Quả hoàn toàn không tin, chết cũng không chịu ăn. Hai mắt trợn to giống như đồ ăn trước mắt là mãnh thú, đầu lắc như trống bỏi, thái độ vô cùng kiên quyết: Đánh chết tôi cũng không ăn!
“ Tiểu thư, là thật đó, đây chỉ là đồ ăn bình thường thôi, không phải rắn, chúng em sẽ không tự ăn, ách, rắn ”. Hoàng nhi suýt chút thì lỡ lời, may mà ngưng kịp, mà Lý Quả cũng không chú ý, vẫn coi những thứ kia như mãnh thú, độc vật.
“ Không ăn, đánh chết cũng không ăn, mang đi, mang đi đi ”. Lý Quả sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, dạ dày nhộn nhạo. Cho dù có đói chết, cô cũng không ăn, từ giờ cô sẽ không ăn những thứ đó nữa.
Quản gia Lâm dở khóc dở cười, lá gan tiểu thư quá nhỏ, mới vậy mà đã sợ thành thế này rồi.
Hoàng nhi trợn tròn mắt, vị tiểu thư này quá quật cường, nhưng nàng sẽ rất lo lắng, không ăn sao được chứ? Bọn họ thì chịu được, nhưng tiểu thư phải khổ.
“ Không ăn, không ăn ”. Lý Quả muốn cách xa Hoàng nhi một chút, rất sợ cô ấy sẽ đút hoặc ép mình ăn hết. Hiện tại, thân thể cô chẳng có chút khí lực nào.
Hoàng nhi đành phải nhìn quản gia Lâm, hy vọng ông ta sẽ có cách cứu tiểu thư, cứ như thế này thì rất nguy hiểm.
“ Tiểu thư, không ăn thì uống ít canh đi, canh này hầm kỹ lắm rồi ”. Quản gia Lâm nghĩ nghĩ, rồi thật cẩn thận bưng một bát canh ấm đến trước mặt Lý Quả, nhẹ giọng khuyên.
Không ăn thì uống canh cũng được!
Canh rắn? Lý Quả vừa nhìn thấy bát canh màu vàng nhạt kia, suy nghĩ đầu tiên trong đầu chính là canh rắn, hơn nữa còn là canh nấu từ con đại xà màu vàng trắng đó
Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh - Thâm Hải Đích Thiên Không