Bi kịch trong cuộc đời không phải là ở chỗ không đạt được mục tiêu, mà là ở chỗ không có mục tiêu để vươn tới.

Benjamin Mays

 
 
 
 
 
Tác giả: Cổ Chân Nhân
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 792
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3827 / 60
Cập nhật: 2015-03-09 16:45:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 162 163: Tiên Nang Vương
iọng điệu Tửu Hào Vương cực kỳ khách khí, thật ra không muốn bỏ đám người Sở Vân. Hắn và Sở Vân trao đổi đan phương, chiếm được phương thuốc Vạn Tái Thanh Mộc Tửu, tương đương với thiếu Sở Vân một nhân tình lớn. Điều này khiến hắn đưa ra quyết định, phải bỏ qua ý định tự lập môn phái, gia nhập Thần Thâu Môn.
Cứ như vậy, dọc theo đường đi hắn có thể quan tâm tới an toàn của đám người Sở Vân. Dù sao đám người Tham Lang Vương đã ở trong thế giới Long Môn này.
Đối với một vị đại cao thủ Vương cấp tuyệt đỉnh, chủ động yêu cầu gia nhập Thần Thâu Môn, nếu Sở Vân còn do dự, quả thực là ngu ngốc đứng đầu thiên hạ.
Mặc dù hắn có bảo thạch mật môn do Vạn Độc Vương đưa cho hắn, nhưng tận đáy lòng hắn cũng không muốn dùng tới nó.
Thủ đoạn của Vạn Độc Vương tàn nhẫn, thần bí khó lường. Tuy rằng cách đối xử với hắn đã khác xưa, thái độ hòa ái, nhưng trong lòng Sở Vân cũng không cảm thấy yên tâm.
Thiên hạ này không có bữa cơm nào ăn không phải trả tiền. Hắn vốn không quen biết Vạn Độc Vương, chỉ mới gặp mặt lần đầu tiên. Thái độ như thế, chỉ có thể nói rõ ràng nàng đang có việc cầu tới mình.
Không thể dùng bảo thạch mật môn. Nếu thật sự phải thỉnh Vạn Độc Vương động thủ, tất sẽ thiếu nàng một nhân tình lớn. Cường giả Vương cấp đều là người tinh khôn.
Nhân tình của bọn họ dễ dàng có thể thiếu được sao? Sở Vân cũng không mới đi lại trong giang hồ. Hắn hiểu rõ điều này. Bởi vậy ngay cả trong cuộc chiến với đám người Vô Thường Hầu, trong tình huống nguy hiểm, cuối cùng cũng không dùng tới nó.
Chỉ xét nhân phẩm, thanh danh mà nói, Tửu Hào Vương tốt hơn nhiều so với Vạn Độc Vương gấp nhiều lắm lần. Hơn nữa, qua giao tình dọc theo đường đi, Tửu Hào Vương càng khiến Sở Vân tín nhiệm hơn nhiều so với Vạn Độc Vương.
Ngao ——!
Tiếng kêu thê lương vang lên đầy hung ác tàn nhẫn. Yêu khí liên tiếp xông lên tận trời, hùng hổ tấn công về phía đám người Sở Vân.
Đây là một đàn thú đám Phong Hỏa Yên Lang hoang dã!
- Phong Hỏa Yên Lang thú! Yêu thú quý hiếm trong Tinh Châu. Không thể tưởng được thế giới Long Môn ở tầng thứ năm, lại có nhiều như vậy.
Đối mặt với sự tấn công của bầy sói, Kim Bích Hàm lại dù bận vẫn ung dung, thản nhiên cảm thán nói.
Mỗi một tầng thế giới Long Môn, đều là động thiên khác nhau một trời một vực.
Tầng thứ nhất, chính là vực sâu, nước từ trên núi chảy xuống, xanh ngắt, đàn sơn liên miên.
Tầng thứ hai, là hoang mạc, cát vàng trải dài, ốc đảo tươi đẹp.
Tầng thứ ba là trời đông tuyết phủ. Tầng thứ tư là ngọn núi treo leo. Tầng thứ năm, rõ ràng tất nhiên là thế giới sau này. Hình thành các loại dũng đạo thiên nhiên to lớn rộng rãi. Hồ nước ngầm, núi lửa, hình thành cảnh vật độc đáo.
Tại đây còn có từng đám đàn Yêu thú yêu thực, quý hiếm, nhiều không kể xiết. Phong Hỏa Yên Lang thú trước mắt chính là một trong các loại đó.
- Đây đã là đàn Phong Hỏa Yên Lang thú thứ ba chúng ta gặp được. Xem ra gần nơi này có sông dung nham ngầm.
Sở Vân phỏng đoán.
Phong Hỏa Yên Lang thú, chính là Yêu thú hỏa hệ.
Nhưng không chính thống.
Nghiêm khắc mà nói, xem như yên hệ. Thường thường sống khu vực gần miệng núi lửa.
Đối với Sở Vân mà nói, Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang này cũng không xa lạ gì.
Năm đó trong lễ trưởng thành của hắn, nghìn dặm cứu nghĩa phụ, chém chết hải tặc Tàn Lang. Yêu thú chủ lực của người này chính là một đầu Phong Hỏa Yên Lang.
Mắt thấy bầy sói đánh tới, Sở Vân vỗ tiên nang, kỳ quang phát ra, rơi trên mặt đất, hóa thành thiếu nữ áo trắng.
- Thiên Hồ, cần đạo pháp thủy hệ.
Sở Vân thoáng cười, dặn dò.
- Dạ, chủ nhân.
Thiên Hồ lông mày như chàm, mắt như vầng trăng, trong sáng lung linh.
Nàng đứng chắn ở trước mặt mọi người, lượn lờ, như bạch liên nở rộ.
Ầm!
Trong phút chốc, thủy khí dồi dào, điên cuồng phun lên. Ánh sáng màu lam, chợt bốc lên, cuồn cuộn như sông lớn, bầy sói đang thông đến chợt dừng lại, lọt vào một trận đánh khiến chúng cảm thấy đau đớn.
Đây mới chỉ bắt đầu.
Ngay sau đó, bông tuyết tung bay, mang đến hơi lạnh thấu xương. Gió lạnh gào thét, sắc bén như đao. Gió tuyết xuất hiện, hình thành Bạo Phong Tuyết, trong giây lát liền bao phủ bầy sói.
Ánh sáng đạo pháp sáng như tuyết, chiếu rọi ở trên mặt thiếu nữ Thiên Hồ, khiến nàng như băng tuyết tiên tử. Nàng quát một tiếng, hé miệng anh đào nhỏ, lại phun ra một làn hàn khí.
Nhất thời, nhiệt độ trong không khí đột nhiên giảm xuống.
"Răng rắc sát" tiếng kết băng không dứt. Chỉ một lát sau, trong phạm vi hơn mười trượng đã trở thành thế giới tuyết.
Các Phong Hỏa Yên Lang đều đông lạnh thành băng, không thể động đậy. Ánh mắt của chúng vốn tàn bạo, lúc này đã trở nên hoảng sợ.
Đạo pháp thủy hệ, chính là đạo pháp khắc chế Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang này.
Nhưng có thể giành được chiến tích như thế, phần lớn là công lao của Thiên Hồ.
Về điểm này, trong lòng đám người Sở Vân đều biết rõ ràng. Mấy ngày qua, trên cơ bản Sở Vân đều là vận dụng khai đạo cho Thiên Hồ. Bản thân nó có đủ chín loại thuộc tính, chính là Đại Đạo Pháp, toàn diện mà lại ổn định, có thể đối phó với phần lớn các tình huống.
- Sở Vân, Thiên Hồ này, cực kỳ quý hiếm, phải cố gắng bồi dưỡng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, toàn bộ Tinh Châu cũng chỉ có duy nhất một con này. Giống như Cửu Phách Miêu của Cửu Mệnh Yêu Quân, nếu tu vi thăng lên, tiền đồ không thể hạn lượng.
Tửu Hào Vương có thiện ý nhắc nhở.
Sở Vân gật đầu, tỏ vẻ tiếp thu. Nhưng Yêu thú đang ở giai đoạn Kiếp Yêu, tu vi cũng tới vạn năm, tính ra khó có thể tăng đến mức đó được.
Mấy ngày nay, Thiên Hồ dùng lớn lượng đan dược, thương thế trên người đã khỏi hẳn.
Dọc theo đường đi, nhiều lần ra tay, tuy nhiên cũng chỉ là tăng lên hơn tám nghìn năm.
Điều này cũng không phải là quan trọng.
Quan trọng là linh quang của Sở Vân cũng không dồi dào, tu vi Thiên Hồ tăng lên, đối với nhu cầu linh quang lại càng lớn. Sở Vân cũng không muốn công bố ra ngoài về sự tồn tại của Dịch Cân Tẩy Tủy. Đồng thời tuy rằng Cửu Mệnh Yêu Quân bị bắt, Sở Vân cũng không tiện hỏi Tửu Hào Vương.
Thân phận của Cửu Mệnh Yêu Quân rất đặc biệt, chính là nhi tử của Lạc Anh Vương.
Tửu Hào Vương cần hắn đến can thiệp với Lạc Anh Vương, lợi ích nhận được tuyệt đối nhiều hơn so với phải giết hắn.
Đương nhiên, cũng cần phải trừng phạt. Yêu vật trên người hắn, đã bị mọi người chia nhau.
Kim Bích Hàm chiếm được Cửu Phách Miêu, Nhị Lang Thiên Quân được Vãng Sinh Ấn, Sở Vân thì được Luân Hồi Kính...
Ngự yêu sư ỷ lại vào yêu vật nắm trong tay. Cứ như vậy, Cửu Mệnh Yêu Quân đã bị đánh trở về nguyên hình. Tích lũy mấy trăm năm hóa thành hư ảo. Không tích lũy thời gian một lần nữa, muốn quật khởi là không có khả năng.
Vùng phụ cận sông dung nham, yêu thực phồn vinh. Nói không chừng sẽ có Xích Diễm Kim Tham Thụ. Yêu thực này, chính là loài quý hiếm đứng đầu trong thế giới tầng thứ năm. Mọc ra Kim Tham Tu, giống như Long Tình Quả. Ngự yêu sư ăn cũng không bị tính kháng dược. Có thể khuếch trương kinh mạch, tăng cường tố chất thân thể.
Tửu Hào Vương chỉ điểm. Đây mới là mục đích chính của bọn họ.
- Chúng ta còn chờ gì nữa? Đi thôi.
Sở Vân thu hồi đàn Phong Hỏa Yên Lang này, để toàn bộ vào trong tiên nang Tinh Hải Long Cung.
Trong tiên nang Tinh Hải Long Cung đã có đến trăm con Phong Hỏa Yên Lang. Chính là đàn lần trước đụng độ với Sở Vân. Ngoài ra, còn có một đám như Thần Du Ngô Công, Quỷ Hỏa Biều Trùng cùng với Chiểu Du Cáp Mô.
- Lại một đàn nữa tới.
- Các tỷ muội, bắt đầu.
Thấy một đám Phong Hỏa Yên Lang mới đi tới, hơn mười vị Cực Nhạc Tiên Phi trấn thủ trong Tinh Hải Long Cung, liên tiếp xuất động, thôi động bí quyết Bảo Quang Mông Trần, phong ấn tu vi đàn Phong Hỏa Yên Lang này.
Sau một lát, những Phong Hỏa Yên Lang cũng bị trấn áp...
Một phút sau, cuối cùng đoàn người Sở Vân phát hiện con sông Dung Nham.
Nó rộng chừng mười trượng, Dung Nham đỏ sậm, phát ra màu vàng óng ánh hỗn loạn, chậm rãi chảy, tỏa ra nhiệt độ vô cùng nóng.
Ở bờ sông, một đám Hồng Liễu sinh trưởng. Đây là một yêu thực gồm hai hệ hỏa, mộc.
Rất nhiều luyện đan sư rất mong muốn có nó để luyện đan.
- Sông dung nham này xem ra là một con sông nhỏ. Sông lớn thật sự, phải lún sâu dưới đất, rộng chừng gần trăm trượng. Bờ sông bừng bừng sức sống. Yêu thực rừng rậm sinh trưởng càng thêm rậm rạp. Bờ sông, trong lòng sông đều có một lượng lớn thú đàn sinh sống. Số lượng Kiếp Yêu cũng tuyệt đối không ít.
Tửu Hào Vương nói xong, ánh mắt đầy chắc chắn.
- Ha ha, tuy không có Xích Diễm Kim Tham Thụ, nhưng lại tìm được rồi ba đóa Phách Hỏa Vương Liên. Coi như vận khí không tồi.
Tiếng cười hắn vang lên sang sảng.
Tửu Hào Vương rốt cuộc vẫn là Vương giả, kinh nghiệm vô cùng phong phú. Theo sự chỉ điểm của hắn, lúc này đám người Sở Vân mới phát hiện, trên mặt sông dung nham có ba đóa hoa sen, đang trôi nổi nhấp nhô.
Yêu thực Liên Hoa này vô cùng kỳ lạ. Cả thân đỏ thẩm, màu sắc gần với dung nham.
Hơn phân nửa thân hoa ngập trong dung nham, chỉ còn lại có đóa hoa, lộ trên mặt sông. Khó trách đám người Sở Vân không phát giác.
Loại Phách Hỏa Vương Liên này, là yêu thực luyện binh nhất đẳng. Hiện nay đã biến mất trong Tinh Châu. Cũng chỉ có địa phương như thế giới Long Môn, mới có thể nhìn thấy được.
“Nếu trấn áp một gốc cây, trở về đưa cho Du Nha đại sư. Nhất định hắn sẽ cười toe toét.”
Hiện tại Sở Vân nghĩ với điểm này.
Cuối cùng, sau cuộc chiến đấu, Tửu Hào Vương thu được một gốc cây, Sở Vân thu được một gốc cây, Nhị Lang Thiên Quân cũng thu được một gốc cây.
Ngoại trừ Phách Hỏa Vương Liên ra, Sở Vân cũng không buông tha đàn Hồng Liễu trên bờ sông. Hắn trấn áp tất cả, thu vào trong túi.
Chỉ là lúc này, không phải đặt ở trong tiên nang Tinh Hải Long Cung, mà trong tiên nang Thế Ngoại Đào Nguyên.
Mặc dù là nhiều lần thấy cảnh tượng như vậy, nhưng những người khác vẫn nhìn với ánh mắt đầy hâm mộ. Ngay cả Nhị Lang Thiên Quân cũng không ngoại lệ.
Cũng chỉ có Sở Vân mới có thể một lưới bắt hết như vậy.
Hoàn toàn bởi vì hắn có tiên nang thượng đẳng, không gian rộng lớn, mới có thể làm như vậy.
Đổi lại là Tửu Hào Vương, hắn cũng không có tiên nang thượng đẳng, chỉ có thể chém chết yêu vật, thu hoạch yêu tinh.
- Sở Vân, ngươi thật sự có phúc duyên thâm hậu. Ngay cả ta cũng không có tiên nang thượng đẳng. Ngươi đã có hai tiên nang. Chỉ là ngươi cũng phải cẩn thận. Thất
Vương trong Tinh Châu có một vị Tiên Nang Vương, thích nhất là thu thập tiên nang thượng đẳng. Nếu biết được ngươi có hai tiên nang thượng đẳng, tất nhiên tìm ngươi thảo phạt. Tính hắn rất bảo thủ, lại không biết xấu hổ. Tuy rằng không cường đoạt, nhưng lại vô cùng cố chấp, dây dưa mãi, chỉ sợ sẽ khiến ngươi vô cùng đau đầu.
Dọc đường đi, Tửu Hào Vương đều truyền thụ kinh nghiệm giang hồ cho đám hậu bối Sở Vân, khiến tất cả mọi người thu hoạch được rất nhiều điều.
Chỉ lúc này, hắn vừa dứt lời, chợt nghe gặp một giọng nói.
- Tửu Hào Vương, không ngờ ngươi dám nói bậy sau lưng nói lão phu. Mất công lão phu đã xem ngươi là người bạn tri kỷ. Lần này vừa vặn bị bản vương bắt được, ngươi muốn dùng rượu ngon nào để nhận lỗi với ta đây?
Nhất thời mọi người xoay người, thấy phía sau cách đó không xa, không khí đang dao động. Sau đó, một lão nhân vừa gầy lại thấp. Xương gò má, trán cao ngất. Đôi mắt nhỏ phát ra tinh quang bắn ra bốn phía.
Hắn mặc trường bào màu xanh lam, vuốt râu, cười mà như không cười, nhìn về phía Tửu Hào Vương.
- Tiên Nang Vương, sao ngươi ở trong này?
Tửu Hào Vương thoáng kinh ngạc một chút, chợt ha ha cười.
- Cái này xem như nói bậy sao? Ta chỉ nói thực thôi. Ta nói trước, ngươi cũng không nên có chủ ý tới tiên nang trong tay tiểu tử này.
- Ngươi đừng quên ta được xưng là Tiên Nang Vương. Thế giới này, chính là tiên nang Long Môn của Du Hoàng. Muốn tìm thấy người bạn già của ngươi, không phải là việc gì khó.
Tiên Nang Vương kiêu ngạo cười, nhấc chân bước một bước, không ngờ tiến lên trước hai trượng, đứng ở trước mặt Sở Vân.
- Hắc hắc hắc, tiểu tử kia, đừng lo. Chúng ta cũng không phải mới gặp lần đầu tiên. Hai cái tiên nang này của ngươi có bán không? Giá cả thế nào có thể thương lượng. Cũng có thể bảo lão phu bán mạng thay ngươi một thời gian.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào tiên nang bên hông Sở Vân. Thật giống như sắc lang vào hoa lâu, thực khách ngồi trên bàn ăn.
Ánh mắt sáng quắc, khiến Sở Vân cảm thấy áp lực đèn nặng.
- Không phải lần đầu tiên gặp mặt? Tiền bối nói đùa, vãn bối cũng không biết...
Sở Vân nói xong, bỗng nhiên dừng lại. Hắn thấy đôi giày Súc Địa Thành Thốn dưới chân Tiên Nang Vương.
Yêu binh này chính là một trong mười yêu binh hệ tốc độ của Tinh Châu. Vốn là yêu binh của Thiết Sơn Tể tướng. Nhưng sau khi Thiết Sơn Tể tướng chết ở trong Dạ Đế thành, đôi giày này cũng mất tích theo.
- Ha hả, tiểu tử ngươi thật thông minh. Không tồi, lão phu cũng đi Dạ Đế thành. Đáng tiếc không tìm được tiên nang thượng đẳng của Dạ Đế. Vốn lúc ấy đã nghĩ tìm ngươi, không biết làm thế nào lại đột ngột xảy ra chuyện. Chỉ là lần này lão phu đến, mục đích chủ yếu cũng không phải tiên nang của ngươi.
Nói tới đây, Tiên Nang Vương quay đầu nhìn về phía Tửu Hào Vương.
- Lão phu phát hiện Long Môn tầng thứ bảy. Tửu Hào Vương, lần này ta đến, chính là muốn tìm ngươi liên thủ đột phá Long Môn, tiến vào tầng thứ bảy, tầng mà cho tới bây giờ vẫn chưa có người đặt chân tới.
Chí Tôn Chí Tôn - Cổ Chân Nhân Chí Tôn