No entertainment is so cheap as reading, nor any pleasure so lasting.

Mary Wortley Montagu

 
 
 
 
 
Tác giả: ngonuong601
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 61
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 544 / 1
Cập nhật: 2017-11-18 21:12:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 12: Gặp Nhau Ở Ngôi Nhà Bên Bờ Biển
eng reng reng chuông báo thức làm nhiệm vụ đúng giờ quy định, đúng 7h vì 7h30 tụi nó vào học mà. Ai ngờ nó thẳng chân đạp cái đồng hồ đáng thương chết ngóm. Nó gạt cái ôm của hắn và vào tolet làm VSCN. Nó vươn vai một lúc, soi gương một lúc thì cũng làm vscn trong 10p phút. Mặc bộ đồng phục xanh dương, nó tết tóc xương cá và ra khỏi nhà một mình. Cơ bản là nó muốn đi bộ cho thoải mái, ngồi xe mãi chán chết. Nó vung vẩy tay hát vu vơ một mình. Bước vào trường, bây giờ vẫn còn vắng hoe mà, bây giờ vẫn sớm học sinh chưa đến. Đi vòng quanh trường, nó ra chỗ đài phun nước mini sau khuôn viên trường, nó ngồi xuống thảm cỏ và đeo headphone. Nhắm mặt lại được một chút thì có cái gì đó rơi bộp vào đầu nó...
- Au đau quá! Đứa nào vậy -____-
- Hey bé con^^
- Hả? Cậu là...
Nó ngẩng mặt lên, một khuôn mặt baby tinh nghịch đeo thêm cái kính đen không tròng. Woa đẹp thật!
- Sao vậy nhóc? Nhìn tôi hoài? Đổ tôi rồi à?
- Đùa à?
- Name?
- gì mà hỏi câu ngắn thế? Tôi là Dương gọi tôi là Tiểu Dương được rồi. Tôi là một thành viên trong hội học sinh đó nha^___^
- ừ khoe vừa mà cậu học lớp nào?
- ừm đoán xem. Cho gợi ý nè rất gần ngay trước mắt nhưng cũng rất xa vời... Bye
- what?
Nó ngơ ngác tròn mắt không hiểu gì về câu mà cậu ta vừa nói, là sao nhỉ?
- Nhi!!! nhi nè!! Nhi!!
Nó giật mình bừng tỉnh, hoá ra là nó đang suy nghĩ. Cát Anh gọi nó ầm lên. Do nó mải suy nghĩ chuyện ban nãy nên không tập trung vào học, giờ ra chơi cũng không biết. Vi lôi nó xuống căn tin còn Tiểu Anh thì vào thư viện tìm tài liệu. Nó uống coffe. Vi ăn hamberger cua.
- hey mày có biết cái gì "gần ngay trước mắt nhưng cũng rất xa vời.
- hả mày nói cái quái gì thế?
- thôi vậy
Nó nhìn ra ngoài cửa sổ, Vi lắc đầu nhẹ nhìn nó. " mày biết Dương không? Cậu ta ít xuất hiện lắm ý như người bí ẩn ý"
Cái đầu của nó có ý thức khi nghe từ Dương, nó chợt nhớ thằng em trời đánh của nó, chắc nó sẽ biết hì đó. Nó lôi Vi xuống khối 10 để gặp Hoàng Anh.
- Chào nhóc con chị nhớ nhóc lắm nè^^_ Vi nhanh nhảu
- thôi đi, sao? Hai bà thích gì ở em?
- thì chị cần nhóc tìm người tên Dương trong hội học sinh ý_ nó
- ok tối em sẽ gửi sang Facebook cho chị
- cảm ơn nhóc trước
- bye nhóc nhoo_ Vi
- à nè tẹo nữa hai bà đèo em về nhé! Em không đi xe ạ
- ừ bye nhóc_ all
Nó hơi tò mò về cái người tên Dương đó. Trên đường về lớp Vi cứ ba hoa, nó thì suy nghĩ thẫn thờ. Bộp... Vi va vào ai đó. Ngoảnh lại, nó nhận ra tên lúc nó gặp ở đài phun nước.
- A! Tôi xin lỗi
- ừ không sao mà cậu đẹp trai thiệt_ Vi long lanh
- hờ con nhỏ này_ nó
Hai đứa nó cảm thấy có luồng khí lạnh run người ở sau, quay lại thì Khánh mặt đằng đằng sát khí đang đi cùng hắn. Trời họ đang ghen!!! Ba người họ cũng quay đầu lại, Dương thì tươi cười, nó tỏ ra bình thản còn Vi thfi ngây thơ vô(số) tội. Khánh nắm chạt tay Vi lôi đi, nó và Dương thì đi chơi bỏ mặc hắn đứng một mình ngơ ngác. Nó kéo Dương ra đằng sau trường, cậu ngơ ngác hỏi nó:
- baby cậu định đưa tớ đi đâu vậy?
- trốn học. Hỏi ngu!
- oắt? trốn á?
- ừ đi nào leo lên thôi
- ok.ay..
Nó leo lên trước, phóng vọt qua bức tường. Dương chạy theo sau, vì là thiếu gia nên cậu trèo cũng không được dễ dàng. Nó đành phải đỡ cậu. Sau khi cả hai cùng tẩu thoát khỏi trường thì nó phóng như bay đi. Xa trường một chút, nó lấy ip6 ra gọi cho ai đó, 10p sau một cái oto mui trần xuất hiện. Dương mở cửa ngồi vào ghế cạnh nó, nó ngồi ghế lái. Nó lái xe bạt mạng và đỗ phịch ở gần biển. Lâu lắm mới đến đây, nó vươn vai hít hà mùi hương của biển, gió biển mát mẻ lùa vào người nó làm cho nó giống "con gái của mặt trăng đỏ" vậy. Dương như bị hút hồn, cậu lẩm nhẩm:"cô ấy đúng là thiên thần". Cậu đi vòng quanh bãi cát trò chuyện với nó vài câu thì thấy một ngồi nhà gỗ vô cùng đáng yêu ở gần đó. Trong khi cậu đang tò mò thì nó lôi ngay vào ngồi nhà đó. Một không gian làm cậu choáng ngợp, ở đây vô cùng giản dị nhưng ấm áp. Cách trang trí, bài biện dễ thương. Cậu ngồi xuống sofa cạnh cửa sổ, chỗ dễ nhìn ra biển nhất. Nó ngồi xuống đối diện cậu.
- Dương cậu măm gì?
- cho tớ bánh humberger đi tớ đói
~- okay nhóc heheh. Chị Lệ ơi cho em hai cái humberger gì cũng được.
-ừ_ai đó nói vọng ra.
nó và Dương ngồi trò chuyện một lúc thì chị phục vụ bê đồ ăn ra, dương nhìn cô ấy choáng váng....đây là..... chị ruột của........cậu mà? Dường như cảm thấy sự khó hiểu ở đây nó mở lời:
- hey hey sao vậy Dương? Chị Lệ sao vậy?
- sao chị ở đây? Ba mẹ đang tìm chị đó!! Hoá ra chị ở đây?
- what? gì cơ Dương's sister?
- Chị là một thành viên của cửu đại gia tộc. Chị là chị của Dương_ tiểu thư nhà họ Kim.
- dạ??? chị đùa à?
- không!! thật ra trong cửu đại gia tộc gồm có chín gia tộc và gia tộc đứng đầu là gia tộc họ Diệp, có chín gia tộc: Diệp, Kim, Lâm, Nguyễn, Hoàng, Vũ, Hà, Tử và Giang.Và họ là những gia đình có quyền thế nhất thế giới, sẽ có những người đứng đầu các gia tộc. Gia tộc Diệp là em, gia tộc Kim là Dương, gia tộc Lâm là Dạ, gia tộc Nguyễn là Nguyên, gia tộc Hoàng là Khánh, gia tộc Hà là Anh, gia tộc Vũ là Vi, gia tộc Tử là Mĩ Mĩ và gai tộc Giang là một cậu chủ của tập đoàn Mĩ Phẩm lớn nhất thế giới, chị còn chưa bao giờ gặp cơ. Vì là cựu thành viên của cửu đại gai tộc nên chị còn nhớ mang máng là nhà họ Diệp có người được mệnh danh là ' con gái của mặt trăng đỏ '.
- oa kinh thiệt em sẽ về gặp ông nội ngay. Bye hai chị em, tự nói chuyện nha^^
Nó bay lên xe đến thẳng sân bay. Nó cần nắm rõ mọi chuyện khi là người được chọn làm chủ cửu đại gia tộc..
hết chap 12
ò ò nghe chap này có vẻ hơi ảo nhỉ? à mà m.n ơi cái này là do Ngô bịa ra đó nên đừng hỏi ông google nha heheh
Cậu Là Thiên Thần Phải Không Cậu Là Thiên Thần Phải Không - ngonuong601 Cậu Là Thiên Thần Phải Không