Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Martine Murray
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 38
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1302 / 8
Cập nhật: 2017-06-11 10:56:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
ite đi gặp Oscar, còn tôi thì qua thẳng nhà Caramella để hỏi xem nhỏ có muốn tham gia vào đoàn xiếc của chúng tôi không. Stinky tè lên đám củ cải nhà họ, nhưng bà Zito không thấy và tôi không nói gì luôn. Bà Zito đưa cho tôi một trái lựu hái từ trên cây họ trồng. Caramella và tôi ra ngồi trên bờ tường nhà Mott và chia nhau trái lựu.
‘Bà đoán được gì không?’ Tôi hỏi, ráng phun một cái hạt ra xa hết cỡ. (Hạt lựu được bọc trong một lớp thạch màu huyết dụ và bạn mút ăn lớp thạch đó.)
‘Gì vậy?’ Caramella chẳng bao giờ chịu đoán.
‘Tụi tôi đang thành lập một đoàn xiếc.’
‘Bà với Kite hả?’ Con nhỏ hỏi, phủi bụi hai đầu gối và cúi đầu xuống.
Tôi để một hạt lựu nữa lên đầu lưỡi, và uốn lưỡi để làm thành một cái đường hầm gió, rồi phun thật mạnh. Mục đích là để bắn cái hạt lựu ra tới ngoài đường. Caramella không thèm nhìn lên để xem hạt lựu rơi xuống chỗ nào. Nhỏ thở dài.
‘Tụi tôi muốn bà tham gia. Bà tham gia nghen?’ Tôi thúc chỏ nó. Caramella vẫn không nhìn tôi. Đầu nhỏ gục xuống. Hai tay nhỏ xiết chặt lại với nhau và hai ngón trỏ đang nhúc nhích. Tôi nghe Caramella hít vào một hơi thật sâu. Mọi chuyện đã không như tôi mong đợi. Tôi tưởng nó phải khoái lắm chứ.
‘Không, tôi không làm được vụ này đâu. Bà biết là tôi dở ẹt mà.’ Nhỏ nói mà nghe như là đang ở đâu xa vắng lắm vậy, như thể nhỏ bị chôn lấp dưới lớp da của chính mình. Tôi cố nhìn vào mắt nhỏ, nhưng nhỏ không nhìn tôi.
Tôi nói với Caramella là nhỏ đủ khả năng và nếu không muốn nhỏ tham gia thì tôi đã không hỏi. Tôi vòng tay ôm Caramella. Nhỏ vẫn nhìn xuống. Tôi tán thêm vài câu nữa.
Tôi nói, ‘Tôi muốn bà vì những điều đặc sắc chính hiệu Caramella mà chỉ có bà mới có thể làm được. Không phải chỉ toàn là những trò giữ thăng bằng trên cao không đâu, mà còn những trò ở dưới thấp nữa. Dù sao đi nữa, không phải là điều bà làm, mà là cái cách bà làm kìa, dù là việc gì, đi, đứng hay nói. Nó là sự trình diễn con người của Caramella, bởi vì bất cứ việc gì bà làm, bà sẽ làm theo cái cách riêng của Caramella, không phải cách của ai khác, và đó là điều tụi này trông đợi.’ Tôi đang bối rối. Tôi tưởng rằng tôi biết mình muốn gì, nhưng thật ra tôi mới chỉ vừa nghĩ ra lúc tôi nói đó thôi.
Caramella khụt khịt. ‘Kite cũng muốn tôi tham gia à?’ Hai ngón trỏ của nhỏ giữ yên như những dấu chấm than nhỏ xíu. Lúc này tôi chợt nghĩ, chắc Caramella cảm thấy mình bị bỏ rơi. Gần đây tôi dành nhiều thời gian hơn với Kite, và điều đó có nghĩa là ít thời gian hơn với Caramella. Nhỏ vẫn là bạn thân nhất của tôi. Tôi chỉ bị phân tâm tạm thời. Nhưng thật là kinh khủng khi cảm thấy mình bị quên lãng, cho dù thật ra thì bạn không hề bị như vậy.
‘Ừ. Nè, hiện giờ Kite cũng đang đề nghị Oscar tham gia nữa đó. Oscar không hề nhào lộn. Nhưng anh ấy có nhiều sáng kiến lắm. Bà thì biết cách làm cho mọi sự trông đẹp đẽ nè. Tất cả chúng ta sẽ bỏ chung hết tất cả các loại mùi vị của riêng mình vào và khuấy lên với nhau xem coi nó ra cái gì. Tôi biết nó sẽ là một cái gì đó, và tôi muốn bà tham gia. Đồng ý nhé? Làm ơn đi mà, nghe Caramella? Nghe! Tất cả bọn mình có thể cùng chơi chung với nhau mà.’
Caramella gật đầu. Nhỏ vẫn không nhìn tôi. Tôi biết nhỏ mắc cỡ. Cho nên tôi không ép buộc gì thêm. Tôi lấy một hạt lựu nữa và thổi nó bay tuốt ra đường. Tôi la lớn một tiếng chiến thắng.
‘Phải rồi, ông B..’
Caramella cười khúc khích. Phải rồi, ông B., là câu má tôi nói khi bà làm đúng điều gì. Bà học nó từ một mục quảng cáo trên ti-vi mà tài tử Sammy Davis Junior chào bán các đĩa nhạc.
Trước khi Caramella vào trong nhà, tôi chỉ cái củ cải có những giọt nhỏ lóng lánh mà Stinky đã tè trên đó, và nói nhỏ hãy nói cho má nhỏ biết để xịt nước tưới cho sạch trước khi ăn. Tôi sẽ cảm thấy thật kinh khủng nếu cả gia đình Zito bị bịnh bởi vì cái củ cải ấy.
Câu Chuyện Thật Tí Ti Của Cedar B. Hartley Câu Chuyện Thật Tí Ti Của Cedar B. Hartley - Martine Murray Câu Chuyện Thật Tí Ti Của Cedar B. Hartley