You practice mindfulness, on the one hand, to be calm and peaceful. On the other hand, as you practice mindfulness and live a life of peace, you inspire hope for a future of peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 47
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 111
ảo Rikers ở Bronx có tới mười nhà tù, giam giữ mười bảy ngàn tù nhân. Rikers gần như là một thị trấn nhỏ, có trường học, bệnh viện, sân điền kinh, nhà thờ và nhà thờ Hồi giáo, hiệu tạp phẩm, hiệu cắt tóc, một bến xe buýt, có cả một nơi rửa ôtô.Lúc tới đó vào sáng sớm hôm sau, lòng tôi lại tràn đầy hy vọng.
Suốt đêm tôi nung nấu một ý tưởng, và lúc này tôi có cơ hội để thực hiện.Quá tám giờ một chút, tôi đi qua Amnesty Box, nơi các khách thăm nhà tù được phép gửi lại ma túy hoặc vũ khí mà không lo sợ gì. Tôi chẳng có gì, nên vàothẳng bên trong và được hộ tống tới một phòng gặp nhỏ, bên trong Đội Cách ly Trừng phạt của Trung tâm Rikers, được gọi là "The Bing".
Khoảng một phần tư số tù nhân là người nghèo, không thể trang trải khoản bảo lãnh năm trăm đô la hoặc ít hơn, nhưng tôi quan tâm đến các vụ hóc búa hơn. Suốt bốn giờ sau, tôi ngồi trong phòng và gặp gỡ hàng chục tù nhân.Tôi bật cho họ nghe băng gồm các trích đoạn giọng nói của Jack trong cuộc thương lượng.
Biết đâu có người nhận ra "Jack" đã từng ở Rikers trước kia hoặc một trong các nhà tù khác quanh New York.Nhưng không phải Angelo, tên trộm đêm có một bên vai cuồn cuộn quá mức như một võ sĩ quyền Anh lúc nào cũng sẵn sàng ra đòn.Không phải Hector, tay cờ bạc sừng sỏ, xăm hai giọt nước ở khoé mắt bên phải, hàm ý cho đến nay mới hai mươi mốt tuổi đã giết hai người.
Không phải J.T, một gã da trắng ở Westchester nghiện ma túy nặng, là một cẩm nang sống về các loại thuốc dạng viên và thuốc chích.Hoặc Jesse của phố 131 ở Harlem, mặt mũi thản nhiên với một con mắt lờ đờ, một miếng vá dưới môi, bị giam trong Rikers vì tội hành hung tàn bạo.Trên thực tế, không người nào trong số bảy mươi chín tù nhân tôi gặp trong căn phòng chật chội đem lại cho tôi tí ti manh mối.
Làm sao không ngã lòng đây?Đến vị khách thứ tám mươi, Tremaine, một gã "già hơn", gày giơ xương, có lẽ trạc bốn mươi tuy nom như ít nhất là năm mươi. Gã nói hình như trước kia gã đã nghe thấy giọng nói này, giọng của Jack. "Tôi không dám chắc, nhưng có thể".Từ Rikers trở về, tôi gọi Trung tâm cảnh sát Một và bảo Lonnie gửi dấu vân tay của tên cướp đã chết khắp thành phố, khắp bang và cho các nhân viên thuộc lực lượng hành pháp của nhà nước.
Một giờ sau, máy fax trong phòng tôi reo chuông. Tờ giấy cho tôi biết Lonnie gửi kết quả tới.Tờ giấy từ từ chạy khỏi máy, chỉ mất một giây mà tôi thấy lâu như một tháng.Tôi cẩn thận cầm lên, thận trọng để không làm hoen mực.Không phải ảnh căn cước tươi cười của tên cướp đã chết làm tôi không thể rời mắt khỏi thông tin đề bên dưới.
Sự sửng sốt trộn với cảm giác kinh tởm, tội lỗi nạo khắp dạ dày tôi như một thứ axit mạnh. Không thể tin nổi, tôi nghĩ. Tôi rút điện thoại di động ra và bấm nhanh để gọi văn phòng chỉ huy Will Matthews.- Bennett đây, - tôi nói lúc anh cầm máy. - Tôi nghĩ chúng ta tóm được chúng rồi.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh