The secret of getting ahead is getting started. The secret of getting started is breaking your complex overwhelming tasks into small manageable tasks, and then starting on the first one.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 47
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 110
áng hôm sau, lúc tôi vừa bước vào thì chuông điện thoại trên bàn reo.Cầm máy lên, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc, và chắc chắn là không phải giọng tôi đang mong.- Cathy Calvin của tờ Times đây. Tôi có thể nói chuyện với thám tử Bennett được không?Tôi phân vân giữa việc nói cho qua, hay gác máy luôn.
- Có việc liên quan đến vụ bắt cóc, - cô ta nói.- Bennett đây. Tôi thực sự chán ngấy các trò chơi rồi, Calvin, - rốt cuộc, tôi trả lời cộc cằn. - Nhất là với cô.- Mike, - cô phóng viên nhanh nhảu nói. - Anh hãy cho tôi xin lỗi vì bài báo đó. Tôi biết nó điên rồ lắm lắm. Tổng biên tập của tôi đã quạt cho tôi một trận và... Tôi đang nói gì nhỉ? Không cho bào chữa.
Tôi xin lỗi vì đã xử lý tình huống quá kém, và tôi nợ anh.Thật đấy. Tôi đã nghe tin chị nhà vừa mất. Xin chân thành chia buồn với anh và các cháu.Tôi lặng im, tự hỏi liệu cô phóng viên của Times có giỡn mình không. Nghe cô ta nói có vẻ thành thật, nhưng tôi vẫn cảnh giác, và nên thế.
Cô ta đã làm cho tôi và đồng đội của tôi trông như lũ ngốc. Nhưng ngược lại, có một phóng viên Times nợ mình chắc chắn là có ích.- Anh hãy nhận lời xin lỗi của tôi, Mike, - Calvin cố nói lần nữa. - Tôi cảm thấy mình như một kẻ ngố.- Thôi được, ít nhất cô cũng tự hiểu được mình.
- Tôi biết rốt cuộc chúng ta sẽ là bạn mà, - Calvin nói nhanh. - Lý do tôi gọi cho anh vì tôi đã phỏng vấn các nạn nhân là người nổi tiếng. Tôi phải nói là rất vất vả vì không thể tiếp cận được qua luật sư và đại diện của họ. Nhưng tôi đã nói chuyện với Đức cha Solstice, một nhà hoạt động nhân quyền, và anh có biết ông ấy bảo gì không?Tôi biết ông Solstice luôn ra vẻ chính khách, chúa hay đem bả chủng tộc ra nhử, và về cơ bản, có một thói quen nổi tiếng.
Đó là ghét cảnh sát.- Tôi đang nín thở đây.- Ông ấy bảo ông ấy cho rằng bọn cướp chính là cảnh sát, - Calvin nói tiếp. - Tôi chỉ muốn gọi điện kể với anh thôi. Tôi cũng xin thông báo với anh rằng tôi từ chối in các lời nhảm nhí ấy. Được không? Anh thấy chưa, tôi không đến nỗi quá tệ đâu.
- Được. - Tôi đánh giá cao cuộc gọi.Sau khi gác máy, tôi ngả lưng vào ghế, nghĩ đến những lời buộc tội của cha Solstice. Tuy có tiếng là hay tranh thủ luận chiến, song ông ta đủ hiểu biết để nhận thức được mình cần gì - tuy quá quắt - để dự phòng và thu hút được chú ý.
Vậy Solstice đã biết gì chăng? Nó có gì quan trọng không? Vì sao ông ta biết?Tôi gọi lại cho Calvin và hỏi số của đức cha. Solstice trả lời ngay sau tiếng chuông đầu tiên.- Chào Đức cha. Tôi là thám tử Michael Bennett của NYPD. Tôi đang điều tra vụ bắt cóc ở thánh đường. Tôi nghe nói đức cha hiểu biết sâu sắc vụ này.
Tôi rất muốn được nghe ý kiến của cha.- Chà! - Solstice nói, giọng mạnh mẽ. - Hiểu biết là cái đích của tôi. Tôi biết anh đang làm gì. Biết anh đang cố gắng những gì. Đáng giật mình đấy.- Vậy theo ngài, chính xác thì tôi đang chú ý đến những gì, thưa Đức Cha?- Anh là người chơi giỏi nhất.
Biết che đậy nhất. Anh đang quét sạch sự thật dưới tấm thảm. Nghe này, anh bạn, tôi biết. Tôi đã ở trong đó. Tôi hiểu cảnh sát lắm. Chỉ những tay nhà nghề như anh mới có thể xử lý chúng tôi theo kiểu anh đã làm. Ờ, phải, lúc đó mọi người chỉ muốn ra cho yên thân. Tôi đánh cược là hiểu họ.
Cảnh sát các anh đã làm chuyện này, và bây giờ anh đang che giấu sự thật. Bao giờ mà chẳng thế.Có lẽ đó là thật chăng? Tôi ngờ lắm.Nhưng Solstice nêu ra hai câu hỏi đáng sợ: Làm sao bọn cướp hiểu biết nhiều đến thế về các chiến thuật bao vây? Hình như lúc nào chúng cũng biết chúng tôi sắp làm việc gì tiếp theo?.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh