If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 47
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 88
áng sớm ngày Giáng sinh, tôi không biết thứ gì khiến tôi cảm kích hơn khi thức giấc. Mùi cà phê và thịt xông khói bay qua cánh cửa phòng đã mở, ngon không gì sánh được, hay những tiếng cười rúc rích cố nén lại ở bên kia giường tôi.- Ồ không, - tôi nói và ngồi nhỏm dậy sau một tiếng cười khúc khích rõ to.
- Các con tôi đang ngủ say kia mà... đây chắc là các con ma Ireland trong phòng tôi rồi!Tiếng cười nổ tung lúc Shawna, Chrissy và Trent ấn tôi xuống gối.- Đây không phải là ma! - Trent nói và nhún nhẩy lên, xuống cạnh đầu tôi. - Đây là Giáng sinh!Chrissy và Shawna mỗi đứa một tay, túm lấy chân tôi và kéo tôi vào phòng khách thơm nức mùi thông.
Tôi nhận quà Giáng sinh ở đó và nhìn xuống hai đứa con bé bỏng của mình. Normal Rockwell 1 không thể vẽ đẹp hơn. Đèn trên cây thông Giáng sinh chiếu sáng dịu dàng đến ngộp thở, hai đứa con gái bé bỏng mắt tròn xoe trong cái ngày đặc biệt này.- Bố ơi, bố nói đúng! - Chrissy nói, buông tôi ra lúc giơ cả hai tay lên trên đầu mà vỗ.
- Con để cửa sổ bếp mở, thế là ông già Nôen mang quà đến đấy!Tôi thấy Trent đang lắc cái hộp.- Làm thế nào mà trẻ con lại dậy trước cả người lớn nhỉ, - tôi nói. - Bây giờ chúng ta cùng mở quà nhé?Ba ngôi sao chổi bé bỏng lao vút ra khỏi phòng cùng một lúc. Tôi vào bếp, theo hướng mùi thơm phưng phức.
Mary Catherine mỉm cười với tôi lúc rót bột bánh kếp vào chảo rán.- Chúc Giáng sinh vui vẻ, Mike, - cô nói. - Ông thích đặt trứng rán lên trên bánh kếp hay để bên cạnh?- Thế nào cho dễ nhất, - tôi nói và ngạc nhiên khi biết bánh kếp và trứng có thể làm hai kiểu cùng một lúc. - Tôi không biết phải cảm ơn cô thế nào vì mọi việc cô đã làm cho gia đình tôi.
Cây thông, quần áo giả trang, gói quà tặng. Trời ạ, tôi bắt đầu nghĩ có lẽ ông già Nôen là có thật. Chắc là cô không từ Tipperary đến bằng đường Bắc Cực đấy chứ?- Mời ông, - Mary nói và nháy mắt. - Cha Seamus đã xơi gần hết rồi. Gượm đã, tôi nghe thấy tiếng bọn trẻ. Phiền ông mang khay ra hộ.
Tôi đã rót sôcôla nóng và cà phê của ông lên bánh rồi.Tôi làm theo và trở lại phòng khách. Tôi nghĩ lúc này bọn trẻ đang xé các gói quà như những con sói háu đói trên con bò cái tơ, nhưng chúng chỉ đứng đó. Có chuyện gì vậy?- Các con không phải đợi bố đâu, - tôi nói. - Chúc Giáng sinh vui vẻ.
Bóc quà nào!- Bố ơi, - Brian nói. - Chúng con đã họp và...- Brian muốn nói là, - Julia nói. - chúng con đã quyết định không mở quà cho đến lúc gặp Mẹ. Chúng con biết bố phải trở lại làm việc, nhưng chúng con quyết định đợi cho đến lúc bố về nhà để tất cả cùng đến thăm mẹ.
Tôi bước tới và ôm choàng các con trong vòng tay.- Trò chơi kết thúc, - tôi nói và nhắm mắt lại giữa vòng trẻ con. - Các con là những đứa con ngoan nhất trên đời.Ăn xong món bánh kếp trứng, tôi miễn cưỡng đi tắm và thay đồ. Thứ cuối cùng tôi nhìn thấy trên đường ra cửa là Mary Catherine đang sạc pin cho máy quay video.
Tôi không biết trả ơn cô gái này như thế nào nữa.Tôi suýt đánh quỵ Seamus lúc ông bước ra khỏi thang máy, ông đã về nhà từ sớm để tắm và thay quần áo. Ông mặc toàn đồ đen, cổ áo kiểu La Mã buộc chặt nơi cổ. Trông ông chẳng có vẻ sùng đạo tí nào và rất dễ thương.- Chúc Giáng sinh vui vẻ, - ông nói.
- Cháu đi làm ư? Thế là đúng, cháu phải làm tốt ở đó nhé. Thế mới dẫn dắt được cuộc sống gia đình, vậy đấy.- Ồ vâng, vậy đấy, - tôi nói đúng giọng Ireland của ông.Đúng vậy. Dường như tôi muốn đi làm. Tôi suýt bật cười sau khi hít một hơi. Sẽ không phải là ngày lễ nếu thiếu câu động viên của ông tôi.
Chú thích
1.Normal Rockwell (1894- 1978): Họa sĩ vẽ tranh minh họa nổi tiếng của Mỹ.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh