Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 47
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 50
au khi an ủi Mary Catherine và ra lệnh cho cô lên gác đi ngủ, tôi thấy một linh mục trong bếp.Người đàn ông tóc bạc trắng, thấp bè bè mặc đồ đen đang cầm một thanh sắt bốc khói, sẵn sàng cho con bé Bridget bảy tuổi dính những hạt nhựa màu trắng và hồng cuối cùng thành con ngựa pony, chiếm toàn bộ bề mặt căn bếp của chúng tôi.
- Liệu đây có phải là Cha Trơ tráo, ý cháu là Seamuskhông? - Tôi nói.Không, đây không phải là dịp Halloween 1. Ông Seamus của tôi là một linh mục. Sau khi bà vợ qua đời, ông quyết định bán quán rượu Hell’s Kitchen đã sở hữu suốt ba chục năm trời và trở thành một thầy tu.May mắn cho ông, thiên hướng tu hành hồi ấy dễ dãi chưa từng thấy, nên ông được chấp nhận.
- Ta đã đi thẳng từ địa ngục lên thiên đường, - ông thích nói thế.Hiện nay ông sống ở giáo xứ Holy Name gần khu nhà tôi, và những lúc không tham dự các công việc của xứ đạo mà ông thường làm rất chu đáo, ông lại can thiệp vào việc riêng của tôi. Vì Seamus không chỉ đơn thuần bằng lòng với việc làm hư các con tôi.
Mặc dù không thực sự khuyến khích các trò nghịch ngợm tai quái, và là thầy tu hay không, ông như cảm thấy mình đang được xả hơi.Kể cả những nốt tàn nhang của Bridget hình như cũng nhạt hẳn màu khi nó nhìn thấy tôi đứng đó.- Chúc- bố- ngủ- ngon- con- yêu- bố- lắm, - tuy vậy, nó cũng cố nói liến láu, trước khi tụt xuống khỏi cái ghế nó đang quỳ và biến mất.
Fiona đang cặp một thứ đồ chơi dưới cánh tay, lao ra khỏi bên kia ghế và cố lẩn sau hai đứa trẻ sinh đôi.- Một khoảnh khắc nghiêm trọng, phải không thưa Đức cha? Người quên cách xem đồng hồ hay sao ạ? Hay người quên đây là tối của các học trò?- Cháu không liếc con chiến mã này một cái hay sao? - Seamus nói, đưa qua đưa lại thanh sắt trên các hạt nhựa để chúng dính với nhau.
Con ngựa to gần bằng cỡ ngựa thật. Quá tệ là căn hộ không có chuồngđể nhốt. - Con bé là một nghệ sĩ thuần túy đấy, - Seamus nói. - Như người ta thường nói, nó còn sáng tạo hơn nhiều cuốn sách.- Cảm ơn ông đã khen cục vàng thông thái ấy, Seamus, nhưng nếu lũ trẻ này không đi ngủ đúng giờ, tất cả chúng ta sẽ bị kết tội đấy ạ.
Seamus rút phích cắm của thanh sắt, dựng nó thật mạnh lên cái thớt gỗ rồi liếc nhìn tôi.- Nếu vậy, tại sao còn đưa người mới vào nhà này? - Ông nói.- Cô Mary Catherine đó bảo cháu là cô ấy từ Tipperary tới. Có một chi họ nào đó ở Tipperary mà. Mọi ngọn gió thổi từ bắc Đại Tây Dương đều chẳng tốt lành gì cho trí tuệ.
Nếu ông hỏi, thì cháu phải nói là cháu không thích diện mạo cũng như hoàn cảnh của cô ấy. Một cô gái trẻ, độc thân sống cùng một nhà với người có vợ.Thế đấy. Tôi cắn cảu nói. Tôi chộp lấy con ngựa bằng nhựa. Seamus chúi đầu xuống lúc tôi ném con ngựa qua bếp và rứt bảng phân công việc nhà khỏi tủ lạnh.
- Ông muốn cháu xếp sự quan tâm của ông vào đâu, thưa ông? - Tôi kêu lên. - Vào những giờ phút cuối cùng của cô ấy hay ba mươi ba nhân vật quan trọng ở St. Paddy, với những họng súng đang chĩa vào đầu họ?Seamus đi loanh quanh trong bếp và đặt tay lên vai tôi.- Ta cứ ngỡ ta giúp được cháu, - ông nói bằng giọng mệt mỏi mà tôi chưa từng nghe thấy ở ông.
Giờ thì tôi hiểu. Hiểu lý do ông khó chịu vì sự có mặt của Mary Catherine. Ông ngỡ là bị thế chỗ, và bị đẩy khỏi hình ảnh gia đình.- Seamus, - tôi nói, - nếu cháu có một người giúp việc hai mươi tuổi, cháu vẫn cần ông giúp đỡ. Cháu cần ông giúp bằng cách ông chỉ bảo cho Mary Catherine.
Ông có thể làm việc đó được không ạ?Miệng Seamus bĩu ra lúc ông suy nghĩ.- Ta sẽ thử, - ông nói với vẻ rất kịch, hơi khổ sở. Tôi đi qua căn bếp và nhặt bảng phân công các việc lên. Lúc nhấc con ngựa bằng nhựa, tôi nhận ra nó đã mất đuôi.- Ông hàn hộ cháu cái đuôi vào đây, ông nhé? - Tôi nói và vội mang nó trở vào bếp.
Chú thích
1.Đêm 30 tháng Mười, đêm trước lễ các Thánh, trẻ em mặc quần áo giả trang thành phù thủy hoặc ma quỷ, đến từng nhà gõ cửa xin bánh kẹo. Phong tục này có nguồn gốc từ các dân tộc Xentơ (người Ấn- u ở miền Trung hoặc Tây u), rồi trở nên phổ biến ở Vương quốc Anh, Mỹ và Canada.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh