Đừng để tâm đến thất bại mà chỉ nên nhìn vào những sai sót của mình.

Ngạn ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 47
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47
iện trường gần như là cơn ác mộng lạ lùng trong lúc bạn vẫn nghĩ, Chuyện này không thể xảy ra. Ta sẽ sớm tỉnh dậy và mọi sự sẽ chấm dứt."Khu vực nguy hiểm" chỉ toàn cảnh sát, báo chí không được lui tới. Vòng ngoài dành cho các phương tiện truyền thông, các xe của đài truyền hình chiếm ưu thế với những dàn ăngten mở rộng.
Cảnh tượng trong "khu vực tập kết" là những dây cáp chằng chịt, các phóng viên bên máy tính, hàng chục kỹ thuật viên truyền hình. Chúng tôi sẽ được mời đến các cuộc họp báo để cung cấp tin mới.Các máy phát điện để chiếu sáng vẫn gầm lên trong giá lạnh lúc tôi bắt đầu đi về xe.
Tôi thấy chỉ huy Will Matthews bên trong. Anh thông báo đã liên hệ với luật sư của các con tin, và hiện giờ tình hình được chính thức công bố là một vụ bắt giữ con tin.- Bây giờ mới là phần gian khổ, - Will Mattews nói. - Đây là lúc ngồi và đợi xem sao.- Chào Mike, - Martelli nói lúc đứng dậy.
Tuy có mặt ở cuộc vây hãm này ngay từ đầu, anh vẫn không để ý đến nó. - Chẳng có gì là riêng tư đâu, nhưng hình như anh đang bối rối. Sao anh không ra khỏi nơi này một thời gian? Những người này nói họ sẽ không gọi lại trong nhiều giờ, và nếu có gọi, thì chúng tôi - và quan trọng hơn cả, là các con tin trong kia - sẽ cần anh làm dịu tình hình và bình tĩnh lại.
- Anh ấy nói đúng đấy. Hãy tận dụng dịp này đi. Chúng tôi cần anh tạm nghỉ, - chỉ huy Will Matthews nói. - Đây là mệnh lệnh, Mike ạ.Những câu chuyện và suy nghĩ về Maeve trong cuộc đi dạo khiến tôi muốn gặp cô. Bệnh viện Ung thư Trung ương New York chỉ cách khu phố trên hai chục khối nhà, tôi nghĩ.
Đi bộ đến đấy cũng không quá xa.Mình sẽ đến trung tâm ung thư để xả hơi, - tôi hiểu thế.Tôi để lại số điện thoại di động cho Martelli và tháo phù hiệu trước khi ra khỏi trạm kiểm soát. Vô sốphóng viên, đạo diễn, nhà báo và kỹ thuật viên hạ trại hai bên đại lộ Năm, háo hức với viễn cảnh xem biểu diễn miễn phí.
Tôi phải đánh thức một người quay phim vạm vỡ đang ngủ trên cái ghế gấp đặt trước chiếc xe Impala màu xanh của tôi. Tôi nhảy vào trong xe và lao ra đường.Tôi dừng lại hai lần. Lần thứ nhất là một nơi lộng lẫy, điên rồ gọi là Burger Joint tại hành lang khách sạn Le Méridien ở số nhà 57.
Một lát sau, tôi rời đó với một cái túi giấy màu nâu bóng mỡ trong tay. Chỗ thứ hai là hiệu bánh mì Amy ở nhà số 9, và đi ra với một túi giấy khác.Tôi bật đèn và còi hú lúc rẽ trái vào đại lộ Park. Những cây trạng nguyên và những ngọn đèn trắng viền quanh ở trung tâm, nên có thể nhìn thấy phương Bắc.
Những vòng hoa to tướng treo bên trên cửa xoay của các tòa công thự kính sáng lấp lánh, cũng như các cánh cửa đồng đánh bóng của những tòa nhà sang trọng, lúc tôi đi tiếp lên phố trên.Khi lái xe, tôi không thể không ngắm những tòa nhà cũ cao ngất, bệ vệ, sáng ngời qua ánh bạc cuồn cuộn của đại lộ đầy hơi nước, những bức tường ốp gỗ lấp lánh bên dưới những mái hiên sang trọng.
Lúc đợi đèn xanh trên phố 61, một người gác cửa đội mũ chóp cao tháp tùng một phụ nữ da ngăm ngăm, đẹp lộng lẫy trong chiếc áo khoác lông chồn vizon màu trắng dài chấm gót và một cô bé mặc áo choàng len màu đỏ vào băng ghế da sang trọng của chiếc Mercedes đợi sẵn.Nhìn đâu cũng thấy vẻ đẹp của ngày lễ khiến ngực tôi đau nhói theo đúng nghĩa đen vì mặc cảm có lỗi.
Gần đây tôi bị giằng xé quá nhiều, thậm chí còn không kiếm nổi một cây thông Nôen.Chẳng có gì lạ khi vào những dịp lễ lạt lại có nhiều người tự tử, tôi nghĩ khi lốp xe rít lên lúc tránh một xe chở hàng đầy ắp ở góc phố. Giáng sinh đã đến khiến ta muốn nổ tung vì mãn nguyện, rạo rực với một năm đang qua đầy tình yêu mãnh liệt và may mắn.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh