Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 47
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22
uy mới năm mươi bảy, với cái mũi bị gãy và cung cách thẳng thắn, dữ dội mỗi khi nhìn mọi người, có lẽ chỉ trừ nhìn mẹ, chỉ huy khu vực Will Matthews trôngnhư một tay cảnh sát Ireland hay gây gổ mà ta có thể thấy trong lực lượng. Trông anh thật hùng hổ lúc tôi tìm thấy anh đứng trên vỉa hè, trước cái xe buýt của trung tâm chỉ huy.
- Rất mừng anh có thể tham gia với chúng tôi, Bennett, - anh nói.- Ồ vâng, - tôi nói. - Song tôi chưa có dịp nhìn ngó cây cối đâu.Thay cho cười, trông Matthews như muốn giơ dùi cui quật tôi. Anh đang cố làm sáng tỏ nhiều việc.- Tôi không còn tâm trạng để đùa, Bennett ạ, - anh nói.
- Thị trưởng, cựu Tổng thống, Hồng y giáo chủ, một số ngôi sao điện ảnh, âm nhạc và thể thao... còn ai nữa nhỉ? Eugena Humphrey và khoảng ba ngàn VIP khác đang bị một tá đàn ông hoặc nhiều hơn, vũ trang đầy mình, đeo mặt nạ, giữ làm con tin ở trong đó. Anh hiểu ý tôi chứ?Thật khó mà ghi nhận sự việc Will Matthews vừa nói với tôi.
Chỉ riêng thị trưởng và cựu Tổng thống đã không thể tin được rồi, lại còn những người khác nữa?Viên chỉ huy khu vực nhìn tôi chằm chặp vẻ gây gổ, đợi tôi len lên vỉa hè rồi tiếp tục:- Chúng tôi chưa biết những tay súng ấy có phải là khủng bố không. Những báo cáo sơ bộ của nhân viên hành pháp vừa được thả khỏi nhà thờ cho biết ít nhất tên cầm đầu không phải là dân Ả Rập.
Hắn nói năng với đám đông và tôi trích dẫn, "như người da trắng". Những tên đeo mặt nạ, không nhận dạng được, đã bắt giữ ba mươi mốt cảnh sát và khoảng hai tá đặc vụ liên bang, kể cả đặc vụ của cựu Tổng thống, bằng các vũ khí không gây chết người. Hơi cay làm chảy nước mắt, đạn cao su và dùi cui điện.
Còn nữa. Hai mươi phút trước, chúng mở cửa thông ra phố Năm mươi để tất cả đám cảnh sát và nhân viên an ninh vô dụng ấy ùa ra. Nhiều người mũi bị dập và mắt bị thâm tím, nhưng bọn chúng có thể bắn gục họ dễ dàng khi thả. Vì thế tôi cho rằng, chúng ta có thể cảm kích vì những ân huệ nho nhỏ ấy.
Tôi cố không để lộ vẻ sửng sốt và bối rối trên mặt. Nhưng không dễ chút nào. An ninh chắc chắn là chặt chẽ, sao lại xảy ra chuyện đó? Chúng dùng vũ khí không gây chết người ư?- Tôi có thể giúp gì đây? - Tôi hỏi.- Một câu hỏi xác đáng đầu tiên. Ned Mason, người thương lượng hàng đầu của chúng tôi đang trên đường tới đây.
Nhưng anh ấy ở mãi quận Orange hoặc một nơi nực cười nào khác, hình như là Newburgh. Tôi biết anh không còn ở đội Giải cứu con tin nữa, nhưng tôi cần những ý kiến sáng suốt nhất, phòng trường hợp bọn chúng yêu cầu trước khi Ned Mason tới đây. Tôi cũng nhớ, anh đã làm việc nhiều với các phương tiện truyền thông.
Vì thế tôi cần anh giải quyết đám báo chí đang như đàn châu chấu xâu xé sự việc này. Steve Reno là người khôn ngoan hạng nhất. Anh có thể khuyên nhủ anh ta khi đàn chim ấy hạ cánh, được không? Hãy ngồi yên đây và nghĩ. Nghĩ đến những điều sẽ nói với cánh báo chí, nhé.Tôi tuân lệnh "Ngồi yên", chăm chú nhìn ngôi nhà thờ đồ sộ, uy nghi ở bên kia đường, bắt đầu hình dung loại người nào hoặc những người nào làm chuyện này, thì nghe thấy một chấn động khủng khiếp cạnh rào chắn trên phố Năm mươi.
Có chuyện xấu đang xảy ra. Ngay lúc này!Theo bản năng, tôi rút súng khi thấy một người đàn ông tóc vàng hoe, không mặc sơmi và một phụ nữ tóc đỏ rực, trang điểm đậm từ sau rào chắn lao ra. Cái quái quỷ gì thế? Họ băng qua đại lộ Năm vắng vẻ và chạy lên bậc thềm thánh đường lúc ba cảnh sátthuộc Đơn vị Phản ứng nhanh từ sau xe tang bước ra,chặn họ lại.
Mớ tóc giả màu đỏ rơi xuống, lộ ra mái tóc cắt gọn, đen nhánh. Gã tóc vàng vẫn cười, và tôi nhìn thấy đồng tử của gã giãn to như cái đĩa vì ma túy.- Một người tình! Một người tình chuyển giới! - Gã tóc vàng gào lên lúc cảnh sát đưa gã và tay người tình chuyển giới đá lung tung qua đám báo chí trên phố Năm mươi mốt.
Tôi thở phào. Chẳng có gì đáng lo. Không phải là đánh bom tự sát. Chỉ là một buổi diễn kỳ quái trên phố, một cử chỉ lịch sự của thành phố New York mà thôi.Tôi thấy chỉ huy Will Matthews nhìn trừng trừng, miệng há hốc trên vỉa hè cạnh tôi, lúc tôi đút khẩu Glock vào bao. Anh bỏ mũ và gãi mái đầu lởm chởm.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh