Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Coonardoo
Dịch giả: Nguyễn Cảnh Lâm
Biên tập: Bach Ly Bang
Số chương: 32
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1329 / 11
Cập nhật: 2016-04-22 16:57:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22
ăm đó khi mẹ con Môli đã về nam, lượng mưa chỉ còn ba mươi milimét. Nhưng vào tháng giêng và tháng hai năm sau thì mưa như trút nước, mang lại sự tươi mát cho đất đai, sự sống mới cho cả người và súc vật tại các trại nằm sâu trong đất liền dọc chí tuyến. Nhưng không phải trang trại nào cũng được hưởng ơn mưa móc đồng đều. Chẳng hạn như Iligugi và Britê chỉ được nghe thoang thoảng một hai tiếng sấm. Uytatiba được mưa nhiều, đủ để vực lên và ổn định công việc làm ăn vào những năm sau.
Hiu nhóm được bốn trăm con bò béo tốt và thu được một món khá lớn; từ đó trại Uytaliba trở nên nổi tiếng khắp vùng.
Lúc này Môli đã thuê một ngôi nhà ở Xao Pơ và mấy cô con gái đang theo học trường tiểu học. Hiu vui mừng vì đã gửi séc kịp thời cho vợ con, cuộc sống của vợ con tạm ổn, thậm chí có phần thoải mái và cả mấy mẹ con đều cảm thấy hài lòng.
Năm tháng cứ thế mà quay tròn, hết hẹn gặp lái bò lại đi nhóm gia súc cùng Xam Giêry hoặc Mili Mili. Chẳng mấy chốc ba năm trời đã trôi qua mà Hiu hầu như không nhận biết.
Ba tháng một lần, nếu chưa đến kỳ bốc xếp hàng Hiu cho Chitali và Oanna sang trại Giêry lấy báo và thư. Vì giáp với trại Nunieoara có một thùng thư, mặc dù anh ít khi có thư, trừ thư của các đại lý gia súc hoặc phiếu thanh toán tiền kho. Thỉnh thoảng anh mới nhận được một vài dòng ngắn ngủi, của Môli than phiền về sinh hoạt đắt đỏ, chi tiêu tốm kém và nhắc anh gửi thêm.
Hiu gặp gỡ rất ít người, trừ dám da đen. Một hôm anh đi Nunieoara lấy thư, nhưng chạm trán với Xam Giêry, anh lại cảm thấy gai gai, tức tối, muốn nổi khùng. Chỉ có Bốp lẻ là người có thể nói chuyện được. Anh chàng thường cùng hai người khác đi nhóm bò trên núi Tơ Mơrơ, thỉnh thoảng mới về lấy nước và thực phẩm, Bốp vừa kết bạn với một thanh niên khá lém lỉnh, tên là Bili Gâylơ. Gâylơ lái xe trên cao nguyên Kimbơlây, sau đó nhờ gạ được Bích ô tô mà có mấy mày ngàn acơ giáp phía bắc trại Uytaliba.
Ngày tháng trôi qua một cách lặng lẽ. Công việc cứ thế mà tiến hành: nhóm bò, ghi số, đóng dấu bò con, rồi chọn con nào béo tốt thì cho lên đường; ngựa cũng vậy: nhóm đàn, đóng dấu, huấn luyện và thiến.
Đào giếng, sửa chữa hoặc lắp các thùng chứa, dựng quạt gió. lần nào dựng quạt gió mới Hiu cũng chỉ bảo cho Uyni biết những điều liên quan đến việc này, và anh nhận thấy chú bé hết sức say sưa. Muốn nắm vững cơ cấu quạt gió và phương pháp dựng quạt giống như nó đã từng say sưa tìm hiểu để nắm vững các phương pháp huấn luyện ngựa.
Nhung rồi Oarieda bỗng trở nên đòn giáng đau nhất đối với Hiu. Anh bàng hoàng, chẳng hiểu làm sao! Lúc ấy Oarieda và Chitali đang nhóm bò từ trên đỉnh núi xuống quanh giếng Phipti Mailơ. Hiu cùng Uyni và hai thanh niên khác còn ở xa về phía đông. Oarieda tìm được một bãi cỏ tươi cho đàn bò và trong khi đàn gia súc đang thư thả tiến về phía Nunieoara thì đám thanh niên Uytaliba nhập bọn cùng một số trong đám người da đen của Xam Giêry rồi cùng họ dừng lại cắm trại trên bờ suối. Lão phù thủy Munga cũng có mặt ở đấy.
Một thanh niên Nunieoara nói với Oarieda rằng lão Munga đã chiếu mệnh Oarieda. Chẳng bao lâu sau Oarieda lâm bệnh. Anh ta kêu đau bụng rồi bỏ ăn, đau đớn quằn quại và cảm thấy không thể nào sống nổi.
Chitali dìu Oarieda về xóm thổ dân của trại Uytaliba. Chỉ vài ngày sau Oarieda đã gầy rộc, người ốm yếu đến nổi phải nằm một chỗ bên bếp lửa. Tất cả các thứ Kunadu và Mini mang vào đều vô ích. Anh ta không sao nuốt nổi!
Chitali liền lên ngựa đi tìm Hiu và bảo cho anh biết tai họa lớn đang de đọa trại Uytaliba. Oarieda đã bị chiếu mệnh và đang cơn hấp hối.
Từ bên kia núi, Hiu quay trở về. Anh đi suốt ngày đêm, và hai ba ngày sau mới về tới trại. Anh cố động viên Oarièđa, cố thuyết phục rằng anh ta sẽ không chết. Rồi anh bảo Chitâli qua Nunieoara mời lão phù thủy tới giải mệnh cho Oarieda.
Mấy ngày sau, thầy phù thủy xuất hiện từ dưới những hàng cây dọc. theo bờ suối. Người ta biết lão có ác cảm với dân Uytaliba vì không được đón tiếp như ở trại Nunieoara. Có Bâylaba, em gái Oarieda, cũng gặp chuyện rắc rối. Chami đã bị ép gả một người đàn ông ở Mili Mili, còn Bâylaba thì người ta lại hứa gả cho một ông già thuộc bộ tộc Baniga ở Nunieoara, ông này đã chết ngay năm đó. Oanna cũng là người bộ lộc Baniga nên lấy Bầylaba, người của bộ tộc Bơni là hợp lý, vì vậy Oanna đã xin Oarieda cưới em gái anh ta làm vợ.
Trong khi đó con trai của Munga, kẻ nối dõi người đã quá cố, theo tục lệ thổ dân, lại tuyên bố sẽ lấy cô ta làm vợ. Mặc dù vậy Oarieda vẫn tuyên bố gả em gái cho Oanna.
Munga đã đe dọa Oarieda, chàng trai to khỏe nhất trại Uytaliba, ngay bên cạnh giếng Kunadu. Oarieda vừa là người đặt ra những câu ca, bài hát, vừa là một tay luyện ngựa sừng sỏ lại vừa đề xướng mọi nghi lễ của dân trại, nên lão Munga quyết trả thù bằng được.
Với tấm thân gày gò, già yếu, chỉ còn da bọc xương, dính đầy tro, vì lão vừa ngồi bệt bên bếp lửa trại. Lão mang ngang thắt lưng một sợi dây tóc xoắn có núm tua lủng lẳng, may chiếc lông gà tây rừng cắm trên đầu, và với đôi mắt sáng long lanh như đôi mắt điều hâu, lão dửng dưng đi về phía trại. Ai thấy cũng phải tránh sang bên đường, trừ Kunadu. Cô đứng cạnh Oarieda, im lặng nhìn lão phù thủy chằm chằm.
Hiu dặn Uyni và Chitali khi nào lão phù thủy đến thì báo cho anh biết, nên khi Uyni báo tin lão đã đến, anh lập tức xuống xóm thổ dân và thấy lão đang cúi mình bên cạnh Oarieda.
- Cố làm cho nó khỏe lên, hiểu không? Hiu nói, giọng cứng rắn. - Không được để nó chết.
Vì sao lão lại làm được Oarieda chết khiếp như vậy? Ở cái đất Uytaliba này ta thà mất tất cả chứ không thể mất Oarieda, lão hiểu không?
Lão phù thủy hầu như không để ý đến những lời Hiu nói. Lão lom khom cúi rạp xuống người Oarieda, miệng lầm bầm đọc thần chú. Lão liếc ngược liếc xuôi, rồi nhe răng cười nhăn nhở, một nụ cười nham hiểm, độc địa.
Hiu đành tìm một kế khác. Anh bảo già Giô:
Bảo lão cứ chữa cho Oarieda khỏi bệnh ta sẽ thưởng cho một đôi chăn, chiếc mũ mới, chiếc tẩu và ít thuốc hút - muốn gì cũng được.
Lão phù thủy ngồi cạnh bệnh nhân, lắc đầu, ý nói lão chẳng còn làm gì được nữa. Oariếeđa thế nào cũng chết.
Đồ chó đểu, Hiu thầm nguyền rủa.
Lão đã chứng kiến bao nhiêu người chết kiểu đó và rất tự hào về uy lực của mình.
Thường thì lão trườn qua người bệnh, xòe ngón tay nắn bóp, cào cấu như điên dại, rồi lão áp sát mồm vào cơ thể người bệnh làm bộ hút chất độc và khạc nhổ những thứ rác rưởi - lão đã ngậm sẵn trong mồm như que tăm, đá sỏi, bã vỏ cây, v.v.... khiến mọi người trố mắt nhìn kinh ngạc. Sau đó lão lấy từ túi ra một mẫu xương hay một hòn sỏi, hăm hở giơ cho người bệnh xem và giảng giải đấy là nguyên nhân gây nên đau đớn, bệnh tật. thế là người bệnh cảm thấy nhẹ nhỏm và tin rằng mình sắp khỏi bệnh. Thấy Munga không chơi cái trò ma thuật ấy với Oarieda, Hiu liền đuổi lão ra khỏi trại, dọa sẽ bắn chết nếu lão còn chĩa que xương thần chết vào bất cứ ai ở trại Uytaliba.
Già Giô và Bandoghera không thích gì phép chữa bệnh của lão Munga, nhưng cả hai đều rụng rời chân tay trước cái tai họa đang trùm lên toàn khu trại, đến nổi họ chẳng biết làm gì hơn ngoài than thở, kêu la.
Hiu bảo Kunadu đi lấy Uytxki, và cố giải thích cho Oarieda tin rằng. Munga chẳng có phép thần mầu nhiệm gì cả. Anh nói rằng lão là người không được phép ăn uống các thứ nồng, thế mà bọn đầy tớ mang vào thịt nồng, nước chè nóng lão vẫn chén hết. Do đó lão đã mất hết phép thần.
Oarieda nhoẽn miệng mĩm cười - một nụ cười nhợt nhạt - rồi anh lên tiếng nguyền rủa.
- Đồ chó đểu! chuyên bịp bợm, - anh nói.
- Bảo cái thằng già đê tiện ấy xéo ngay, Hiu nói: - Hãy làm như Mămi hồi hắn định dội nước lên người Kunadu khi cô ta bị viêm phổi.
Chuyện hồi xưa ấy mà, cậu nhớ không? Người ta đau ốm thế mà lão bảo dội nước để dập tắt lửa! Nhưng Mămi không cho phép. Rồi Kunadu bình phục. Cậu yên tâm, tôi sẽ chữa cho cậu khỏi bệnh.
Nhưng thật tiếc, chẳng còn gì có thể lay chuyển được ý nghĩ của Oarieda. Các phép ma thuật đã chi phối anh ta, khiến anh ta chỉ còn nghĩ đến cái chết - Anh ta tâm niệm thể náo mình cũng chết. Và quả thực chỉ vài tuần sau khi lão phù thủy bắt đầu ám hại anh, Oarieda đã tắt thở.
Rạng sáng hôm sau cả trại Uytaliba khóc than thảm thiết trước cái chết của Oarieda. Hiu đau đớn vì đã mất đi một người bạn, một trợ thủ đắc lực. Lúc còn nhỏ cũng như lúc trưởng thành, Oarieda luôn luôn sát cánh cùng anh trong mọi cảnh ngộ, mọi công việc. Khắp vùng chẳng có ai tài ba như Oarieda trong lĩnh vực quản ngựa. Về chăn bò thì có thể còn có Chitali là người giỏi giang hơn, nhưng anh chàng này chỉ biết mỗi chăn bò. Trong khi đó Oarieda còn biết đặt ra những câu ca, bài hát mà Kunadu bảo là anh đã học được ở các vị thần linh. Anh hiểu biết và nói chuyện như một người da trắng.
Điều anh không hiểu nổi là làm sao cái trò quỷ ấy của lão phù thủy lại có thể giết chết Oarieda. Hiu vẫn nghĩ anh ta đã hấp thụ được rất nhiều những tư tưởng, ý niệm và nếp suy nghĩ của đàn ông da trắng nên không thể có chuyện một que xương vớ vẩn lại tác động đến anh được! Ấy thế mà nổi khiếp sợ do mê tín đã thắng.
Người ta để tang Oarieda mấy tuần liền. Mỗi buổi sáng, trước lúc rạng đông, Hiu đều nghe thấy Kunadu, Uyni và Mini gào thét khóc than thảm thiết. Nhưng sáng nào Kunadu cũng pha trà, hầm cháo, nấu ăn và cùng Mini giặt giũ, quét dọn nhà anh như thường lệ với thái độ nghiêm trang, lặng lẽ, cô đi lại, không hề đưa mắt nhìn Hiu. Và anh biết chắc rằng tấm thân dưới lớp áo mỏng của cô đã mang đầy những vết rạch bằng đá nhọn, biểu hiện sự đau khổ của người đàn bà trước cái chết của chồng mình.
Là một quả phụ trong xóm thổ dân, Kunadu thu mình lặng lẽ trong mấy tuần liền; Mini cũng vậy, Như Hiu biết, cả hai người đều không lấy bùn bết lên tóc hay trát đất sét trắng lên mặt. Và với công việc trong nhà, họ vẫn thực hiện đầy đủ như thường lệ.
Còn tương lai của Kunadu? Hiu băn khoăn chẳng hiểu rồi đây những gì sẽ xảy ra với cô. Anh có biết người em trai của Oarieda. Anh chàng này là người của Xam Giêry và theo tục lệ thổ dân, hẳn có quyền được kế nối anh trai lấy Kunadu làm vợ. Nhưng Hĩu không vì thế mà có ý định từ bỏ Kunadu và Mini. Tuy nhiên, Mini giờ đây đã quá nhiều tuổi, không chắc gì có ai tìm đến.
Hiu gọi Kunadu vào trao chìa khoá buồng kho rồi quay ra chỗ chiếc giếng, nơi Mich và Oanna đang nhóm gia súc cho chúng uống nước.
Anh hiểu nếu Kunadu không phải đi Nunieoara và em trai Oarieda không đòi lấy cô làm vợ, thì không có lối thoát nào khác mà phải chuyển giao cô cho Xam Giêry; vì vậy bản thân anh phải tuyên bố lấy cô làm vợ.
Kunadu, bây giờ tôi sẽ lấy cô - Hãy ngủ lại trong căn buồng đầu hiên. Uyni có thể xuống ngủ ở nhà xe.
Thế ư? - Kunadu khẽ thốt lên.
Vài tuần sau thì em trai Oarieda đòi lấy Kunadu. Hắn rời Uytaliba, mang theo các thứ Hiu cho, gồm một con ngựa, một đôi ủng, một chiếc mũ và một chiếc tẩu nạm bạc.
Nghe tin Kunadu được chính thức chung sống với Hiu, Xam Giêry liền đến thăm và chúc mừng anh.
Thôi, chúc chiếc mà làm gì! Hiu nói. - Vào đây uống một chén đã!
Kunadu ngủ lại trong căn buồng đầu mái hiên ở trại Uytaliba, và được coi là vợ của ông chủ Hiu Oát. Có điều cô không hiểu tại sao Hiu không chính thức cưới cô. Anh đã từng hứa như vậy cơ mà? Từ đó cô theo dõi, chờ đợi. Một đêm trời nóng bức, cô từ trong buồng đi ra, ngồi sụp xuống, gối đầu lên hai chân Hiu, nhưng anh gạt đi. Cô chẳng hiểu vì sao. Khi nhìn cô, mắt anh đầy âu yếm và anh không muốn để cô đi khỏi nơi này. Thế nhưng anh lại không hề đụng đến cô, ngược lại, hễ cô đến gần là anh lại lùi ra xa.
Anh đối xử với cô vẫn tử tế, trao cho cô giữ chìa khóa kho, may cho cô những bộ áo liền váy bằng vải màu tươi sáng. Sau những lần từ Karara hay từ những dãy đồi phía sau trại trở về, anh thường vui vẻ gọi to: Kunadu! Kunadu! có ai ở nhà không?
Nghe thấy vậy, cái hình bóng ngăm đen, lặng lẽ của Kunadu bao giờ cũng nhẹ nhàng xuất hiện từ trong bóng râm của những lùm cây đang trổ hoa trắng nõn, hay từ dưới mái hiên nhà bếp, niềm nở đón chào anh.
- Có ạ!
Cô không lộ vẻ ngạc nhiên hay hoan hỉ, mà chỉ có đôi mắt sâu và những - tiếng nói nhỏ nhẹ, dịu dàng chứa đựng một niềm vui khôn tả.
Năm tiếp theo, Uytaliba lại bị nắng hạn. Hiu sốt ruột theo dõi những cơn giông trút xuống bên kia dũy Nungara. Những tia chớp phóng lửa điện ngoằn ngoèo phía chân trời. Trong khi đó ở Uytaliba chỉ thấp thoáng mấy giọt mưa sa. Không đủ làm bụi đất lắng xuống. Nhiều khi trên núi mưa xối xã mà trên những cánh đồng vẫn không có lấy một giọt nào.
Bão bụi tung bay mù mịf, tối cả đất trời, nhưng không ai dám mở miệng kêu ca. Tuy vậy, Hiu vẫn một mực kiên trì cầu nguyện và chờ đợi vì anh linh cảm được, rằng sau nhưng cơn bão bụi thường tiếp đến những trận mưa rào dữ dội, Nhưng rồi hết đợt bão bụi này đến đợt bão bụi khác cứ nối tiếp nhau ập đến mà chẳng thấy giọt mưa nào.
Cái Giếng Nước Cái Giếng Nước - Katharine S. Prichard Cái Giếng Nước