The secret of getting ahead is getting started. The secret of getting started is breaking your complex overwhelming tasks into small manageable tasks, and then starting on the first one.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Tác giả: Ký Thu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 05:19:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29: Chương 10.3
uynh đừng nhìn ta với ánh mắt như muốn ăn thịt như vậy, ta... Ta không thoải mái..." Cả người nàng nóng lên, giống như có cái gì đó muốn thoát ra.
Hắn mỉm cười, rõ ràng là ánh mắt thâm tình lại bị nàng nhìn thành ánh mắt của quái vật, "Ta muốn nhìn nàng, nhìn rất tốt, nhìn hoài không chán."
"Huynh, vô lại!" Trong đầu Cầu Hi Mai không tìm được từ nào khác, từ trong đôi mắt đen của hắn nàng nhìn thấy bóng dáng của mình, có chút vui vẻ, có chút không biết phải làm sao.
"Nàng không phải đã sớm biết rồi sao?" Hắn cúi đầu, mũi của hắn chỉ cách nàng một đoạn rất nhỏ, thấp thêm một khoảng nữa là sẽ hôn được đôi môi mềm mại.
"Nguyên Thiện..." Mặt nàng đỏ bừng lên.
"Hi Nhi, ta chỉ vô lại với một mình nàng, trong đám người chỉ nhìn một bóng dáng duy nhất, trong mắt ta chỉ có nàng." Hắn rất hy vọng nàng là của mình.
"Huynh..."
Đúng lúc đó, đột nhiên chim rừng bay tán loạn, tiếng vó ngựa đạp trên đất, một chiếc xe ngựa có màn che làm từ tơ lụa chạy loạn về phía họ, xa phu sắc mặt kích động quất roi, tiếng hét to kèm theo sự sợ hãi, giống như có cái gì đó đuổi theo, không thể không chạy.
Đừng nói là xe ngựa, cho dù người đi có ít đồ đạc cùng khó đi lại trong rừng hoang, bởi vì căn bản không có đường đi, mấy trăm mẫu đất xung quanh đều đã được Hàng thị mua lại, bình thường để đó không dùng đến, chỉ ngẫu nhiên đi tới trang viên dạo chơi, một bộ phận nông dân gần đây vẫn thuê để trồng trọt.
Trang viên có trên trăm người làm chăm sóc, không cần lo lắng tu sửa nhà cửa, trồng cây ăn quả hay nuôi cá, tôm đều chỉ những khoản nhỏ, Hàng thị không để vào mắt, bởi vậy mất dặm quanh đây cây cối đều xum xuê, giống như một mảnh đất hoang, ban ngày không có một người đến đây.
Như vậy, chiếc xe ngựa này từ đâu mà đến? Lại còn chạy nhanh như vậy, vài lần vướng phải gốc đại thụ mà thiếu chút nữa bị lật.
"Cứu, cứu mạng...Cứu lão gia nhà ta...Lão, Lão gia sắp không chịu được... Cầu xin hai người hãy cứu lấy ông ấy..."
Nhìn thấy có người ở phía trước, xa phu gần như tuyệt vọng giống như nhìn thấy đường sống, cái gì cũng có thể thử, nắm chặt dây cương, con ngựa thở phì phò, dừng lại trước mặt Quản Nguyên Thiện và Cầu Hi Mai đang kinh ngạc.
"Xảy ra chuyện gì, sao lại chạy trốn gấp gáp như vậy? Thiếu chút nữa là đụng phải người rồi." Quản Nguyên Thiện có chút không vui, tiến lên muốn xem tình huống ở trong xe.
"Quản nhị ca, chờ một chút." Sắc mặt Cầu Hi Mai trắng bệch nắm lấy tay hắn, kéo hắn ra phía sau, không để cho hắn tiến lên phía trước.
"Hi Nhi?" Chẳng lẽ có bẫy?
"Huynh nhìn tay của xa phu." Giọng nói của nàng hơi run run.
"Tay của hắn có gì không đúng, chẳng qua là xuất hiện vài chấm đỏ...Di, chấm đỏ?" Giống như nghĩ đến cái gì đó, Quản Nguyên Thiện biến sắc.
"Là ôn dịch, hắn nhiễm ôn dịch rồi..." Làm
Cách Tuần Phủ Lừa Thê Cách Tuần Phủ Lừa Thê - Ký Thu