Books serve to show a man that those original thoughts of his aren't very new after all.

Abraham Lincoln

 
 
 
 
 
Tác giả: Ký Thu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 05:19:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22: Chương 8.4
uản đại...Quản nhị ca, đã làm quan nhận bổng lộc từ triều đình, là dùng tiền của quốc gia, phải có trách nhiệm. Chuyện lớn chuyện nhỏ, nhất định phải lo..." Hắn nên là người mạnh mẽ, cần cù chăm chỉ.
"Ngừng, ngừng, ngừng, đừng nói lời sâu sắc như vậy, nàng còn nói tiếp thì chắc ta phải mang sách cổ ra xem, nàng tạm tha có Nguyên Thiện ca ca này đi! Ta sợ nhất là học thuộc lòng." Quản Nguyên Thiện che tai, làm bộ chịu không nổi.
"Nhận bổng lộc của vua, phải biết chia sẻ ưu phiền với vua, nếu hoàng thượng đã phái Quản nhị ca xuôi nam tra án, huynh nên tự thân tự lực xâm nhập tra xét, tuần phủ đại nhân không ra mặt, rắn mất đầu khó tránh khỏi sai lầm." Nha môn mỗi người quản một việc, không ai phục ai liền đi làm mò.
Sau khi rời khỏi Đinh phủ, Cầu Hi Mai nhận lời làm phụ tá của tuần phủ đại nhân, một đường tiến vào ở trong một viện nhỏ sau phủ tuần phủ, có phòng ngủ phòng bếp riêng biệt, gần sát dãy phố bán hàng, mở cửa sau ra liền có thể mua được gạo rau.
Vốn là Quản Nguyên Thiện hy vọng nàng đến ở nhà riêng mà hắn mua, vừa để hắn có thể nhìn thấy nàng mỗi ngày, bồi dưỡng tình cảm, không còn xa lạ, thứ hai là có thể giải quyết chứng "luyến đồng", cặp đệ muội song sinh kia của nàng sẽ có bà vú chăm sóc, tránh khi bọn họ đang nói chuyện yêu đương thì đột nhiên có hai củ cải đỏ phá đám.
Nhưng mà Cầu Hi Mai kiên trì giữ khoảng cách, nếu là phụ tá của tuần phủ đại nhân thì nên lấy nha môn là nhà, nào đâu thể ở tại nhà của thủ trưởng.
Không lay chuyển được nàng, Quản Nguyên Thiện đành phải sờ mũi an bài cho nàng ở quan nha, cũng âm thầm dặn dò thủ vệ đúng giờ tuần tra, trong ngoài vây kín giống như là thùng sắt, không cho phép bọn đạo trích hay kẻ bắt cóc tiếp cận nửa bước.
Nhưng mà hắn vẫn lo lắng, rõ ràng chính mình đến đây, lấy danh nghĩa là quan tâm tới cấp dưới sáng sớm tới gõ cửa, sau đó vừa đến là ở liền không đi.
"Nàng cho rằng Văn gia sư, Lâu thông phán, Ngưu điển sử cùng Thành chủ bộ đều là ăn miễn phí sao? Nếu như mọi chuyện đều cần ta quan tâm, vậy bọn họ nên về nhà đốn củi thì hơn." Hắn thu nạp mấy tên này về là để làm việc, cũng không phải là dưỡng tổ tông, nên làm việc thì đừng nghĩ đến chuyện lười biếng.
Văn Đạo Đồng, Lâu Tây Viên, Ngưu Vô Vị, Thành Tú lần lượt mỗi người một chỗ làm việc khác nhau, ngầm thu nhập chứng cứ quan viên tham ô, nhưng không hiểu sao đồng thời rùng mình, lạnh sống lưng, giống như vừa có cơn gió lạnh thổi qua sau lưng.
"Vậy còn ta? Ta nên làm gì?" Cầu Hi Mai
Cách Tuần Phủ Lừa Thê Cách Tuần Phủ Lừa Thê - Ký Thu