Khi những suy nghĩ của bạn có mục đích, bạn đã được xếp vào nhóm người mạnh mẽ. Những người này xem thất bại là một trong những con đường dẫn đến thành công.

James Allen

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Enchantress
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3285 / 86
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 49
uộc mình vào chiếc tàu lượn bằng ván mỏng và giấy, Scathach bay ngang qua ô cửa sổ, vẫy tay.
Bên trong chiếc vimana kêu lạch cạch, Joan Arc vẫy đáp lại. “Cô ấy thích thú lắm đấy,” cô nói.
“Cái gì?” Saint-Germain hỏi. Ông đã kẻ được một khuông nhạc năm dòng trong cuốn sổ tay Moleskine của mình và đang nhanh chóng điền vào đó những nốt nhạc và các phần còn lại, vừa um um trong miệng vừa viết.
“Scathach đấy. Em vừa nhìn thấy cô ấy lượn ngang qua cửa sổ. Trông cô ấy như đang thích thú lắm,” cô vừa nói, vừa la lớn để át tiếng ồn của chiếc vimana.
“Ai cơ?” Saint-Germain lồm cồm đứng lên săm soi nhìn qua ô cửa. Ông nhìn thấy Scathach nhô lên, hạ xuống trên một luồng gió không nhìn thấy được, ngay phía trên vòm cây. “Đúng, đối với cô ấy thế là rất tuyệt,” ông lơ đãng nói. “Nào, cho anh một giây nhé, anh muốn viết ra giai điệu này.” Ông ngồi thụp xuống sàn, cúi gầm đầu trên cuốn sổ tay.
“Tôi nghĩ có lẽ ở ngoài đó cô ấy an toàn hơn trong này,” William Shakespeare lẩm bẩm. Ông đang ngồi bên phải Prometheus, hồi hộp quan sát Elder cao lớn khó khăn lắm mới điều khiển được con tàu cổ lỗ sĩ.
Palamedes đứng đằng sau Đại Thi Hào, thậm chí gương mặt trầm tĩnh thường có của anh cũng phải nhăn nhúm vì lo lắng.
“Đây là chiếc vimana cuối cùng còn dùng được,” Prometheus giải thích. Ông kéo cần tốc độ giảm xuống, nó gãy tách khỏi tay ông. Ông quăng khúc cây gãy qua một bên, dùng mấy ngón tay nắm chặt đầu cần tốc độ. “Không một ai khác muốn nó.”
“Tôi có thể hiểu tại sao,” Will nói.
“Ông đâu buộc phải đến,” Elder gắt. “Ông có quyền lựa chọn mà.”
Will ngước nhìn lên Palamedes và cười toe. “Thật ra thì chúng tôi làm gì có. Kết thúc cả vào hôm nay cơ mà.”
“Hôm nay chẳng có gì xảy ra đâu,” Prometheus nói hết sức tự tin. “Sẽ có nhiều tiếng la hét và tiếng giộng rầm rầm trên bàn. Sẽ mất hết mấy ngày loài người nữa mới đâu vào đấy được. Aten là thứ gần nhất mà họ có với cương vị một lãnh đạo, mà bây giờ ông ta đã đi mất rồi. Đâu có ai lãnh đạo họ.”
Scathach chồm qua phải, cảm thấy chiếc tàu lượn đổi hướng bên dưới mình. Sau đó cô nghiêng người qua trái, qua phải thành một loạt những hình chữ chi ngoằn ngoèo.
Trước giờ cô chưa bao giờ bay bằng tàu lượn, nhưng cô là một nữ kị mã đầy tài năng và là một tay lướt sóng tầm cỡ quốc tế. Cô khám phá ra việc lượn tàu này cũng giống hệt như lướt sóng, ngoại trừ một việc là cô phải cưỡi trên không khí thay vì trên nước.
Cô đã học cách cưỡi sóng trong làn nước lạnh khủng khiếp đập ùng oàng vào pháo đài đảo Skye của cô nhiều thiên niên kỉ, trước cả khi lướt sóng trở thành một môn thể thao. Nhiều thế kỉ sau, thậm chí cô còn dẫn một nhóm chiến binh Maori tham gia một cuộc đột kích từ hòn đảo này sang hòn đảo khác để giải cứu mấy đứa trẻ bị bắt. Bọn quan sát canh chừng những chiếc thuyền buồm báo hiệu kẻ địch đến, người Maori đã lẩn trốn chúng bằng cách lướt trên những tấm ván dài.
Cô cất lên một tiếng thét xung trận. Cô ưa thích công việc này và chỉ có một tiếc nuối nhỏ, đó là cô đã khám phá ra nó quá trễ trong đời mình.
Scathach Bóng Tối điều chỉnh trọng tâm cơ thể, làm cho đầu trước của chiếc tàu lượn lướt lên, đẩy không khí xuống dưới hai bên cánh. Chiếc tàu lượn nhô lên từ từ thành một hình xoắn ốc, và khi nghĩ mình đã lên cao đủ trên trời, cô ngoặt người nhìn xuống.
Ngay bên dưới cô là khu rừng trải ra thành một tấm thảm màu xanh lục liền lạc. Xa xa, chiếu sáng mờ mờ nơi đường chân trời là màu xanh lơ của biển và màu vàng kim của Danu Talis, với Kim tự tháp Thái Dương ngự trị ở đường chân trời.
Có đến ba ngàn chiếc tàu lượn trên không trung bên dưới cô, và mặc dù chúng được thiết kế để chỉ mang một người, nhưng phần lớn đều có thêm người thứ hai buộc sơ sài bên dưới người thứ nhất. Giấy và da thuộc kêu răng rắc khi họ bay, âm thanh nghe như tiếng sấm xa xa.
Gần bốn mươi chiếc vimana tăng tốc xuyên bầu không khí bên dưới các tàu lượn. Hầu hết đều được xả động cơ và đóng chốt nối vào với nhau từ những mảnh của con tàu khác. Số ít mang hình dáng tam giác hiếm hoi, một phần của con tàu chiến Rukma to lớn, đa số là những con tàu tròn nhỏ được thiết kế để chứa hai người nhưng nhét đến năm, sáu chiến binh. Không con tàu nào còn mới, và một hai chiếc, kể cả chiếc đang chở Joan và các bạn đồng hành khác, cũ kĩ với những lỗ cửa sổ không kính, lớp vỏ kim loại giữ vào với nhau bằng dây leo cột gút lại, lỗ chỗ những lỗ hổng được vá víu bằng lá cây và ván gỗ. Tất cả đều quá tải một cách nguy hiểm. Trước khi chúng cất cánh, Huitzilopochtli đã bảo Scathach rằng ông đưa toàn bộ quân trong các tuyến phòng ngự Yggdrasill, gần mười ngàn chiến binh vào tham chiến. Bốn ngàn từ trời đáp xuống, trong khi sáu ngàn hành quân xuyên rừng. Sẽ mất hai ngày nữa mới tới Danu Talis. Và không ai biết được họ sẽ tìm thấy gì khi tới được đó.
Scathach đã từ chối đi cùng với các bạn khác trong chiếc vimana tròn méo mó kia. Cô có việc phải làm và cô không thể chịu nhốt mình trên con tàu ấy được. Cô khăng khăng đòi được buộc trên đôi cánh của tàu lượn và tự mình từ trên cây phóng thẳng vào không trung, biết rằng với sự tự tin hoàn toàn cô có thể làm chủ được kĩ năng cần thiết. Cô đã học bơi lội cũng theo cách đó, từ đảo Skye nhảy xuống vực sâu băng giá và quẫy đập lung tung trong nước cho tới khi bắt đầu nổi.
Scathach bay quanh chiếc vimana và lại vẫy tay lần nữa. Joan vẫy đáp lại. Prometheus quá mải lo vật lộn với bảng điều khiển nên không để ý, Will và Palamedes lo lắng quan sát ông. Chỉ Saint-Germian có vẻ hoàn toàn thư giãn, thu mình trên sàn, viết lách gì đó trong cuốn sổ tay. Scathach hi vọng ông sẽ sống sót cho tới khi hoàn thành bản nhạc giao hưởng của mình. Cô có cảm giác đó phải là một bản thiên anh hùng ca.
Nữ Chiến binh nhìn các bạn lần cuối, sau đó cô để cho luồng gió mang mình đi, kéo cô càng lúc càng cao hơn. Khi cô biết những người khác không thể nhìn thấy được mình nữa, cô nghiêng cánh sang phải và hạ xuống, rơi xuyên qua bầu trời, hướng thẳng đến vùng ngoại ô thành phố.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ