Forever is not a word…rather a place where two lovers go when true love takes them there.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Magician
Dịch giả: Thanh Tuyền
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 60
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4808 / 156
Cập nhật: 2015-11-05 12:31:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47
oan đặt chiếc Citroen móp méo vào đầu con hẻm và thả lỏng cho tới khi dừng hẳn, chặn luôn lối vào. Cúi mình trên tay lái, mắt cô sục sạo khắp con hẻm, tìm kiếm những cử động, tự hỏi phải chăng đây là một cái bẫy.
Chạy theo Josh là một việc cực kỳ dễ; tất cả những gì cô phải làm là cứ đi theo đường rãnh do vành bánh xe kim loại ở bánh trước của chiếc xe cậu ấy cắt sâu xuống đường. Cô đã một thoáng đau thương khi lạc mất cậu trong những con phố rối rắm, nhưng rồi một chum khói đen vọt lên khỏi mái nhà và cô đã đi theo dấu đó: nó dẫn cô đến con hẻm và đến tận chỗ chiếc xe cảnh sát bốc cháy.
"Ở lại đây nhé," cô ra lệnh cho Flamel giờ đã quá kiệt sức và Sophie với khuôn mặt tái mét, rồi bước ra khỏi xe. Cầm thanh kiếm lỏng lẻo trong tay phải, cô vừa đập nhẹ lưỡi kiếm vào lòng bàn tay trái vừa đi xuống con hẻm. Cô hoàn toàn tin chắc rằng họ đã đến quá trễ và Dee và Machiavelli và Josh đã đi mất rồi, nhưng cô lại không chuẩn bị cho bất kỳ rủi ro nào.
Âm thầm nhẹ bước xuống giữa con hẻm, cành giác với những thùng rác hình ống biết đâu có thể ẩn nấp một tên tấn công, Joan nhận ra rằng cô vẫn ở trong tình trạng bang hoàng trước sự biến mất của Scatty. Một giây trước Joan còn đứng trước người bạn cũ, và một giây sau, sinh vật giống cá hơn giống người đó đã phóng lên khỏi mặt nước và kéo Scatty xuống theo nó.
"Luồng điện của nó vàng ánh kim," Flamel nói tiếp. " Của Dee màu vàng.... Machiavelli màu xám hoặc màu trắng bị vấy bẩn..."
Sophie bắt đầu lắc đầu. "Cháu không sao nhìn thấy được," cô cất tiếng.
"Vậy thì để chú giúp cháu." Nicholas đặt bàn tay ông lên vai cô bé và đột nhiên mùi khó chịu của chiếc xe đang cháy được thay bằng mùi bạc hà tươi mát cay the. Ngay lập tức, luồng điện của cô lóe sáng bao quanh người, kêu lốp bốp và bắn tóe như pháo hoa, màu bạc tinh khiết giờ nhuốm màu xanh ngọc lục bảo từ luồng điện của Flamel.
Và rồi cô nhìn thấy cái gì đó.
Ngay trước mắt mình cô có thể nhận ra thấp thoáng đường viền mờ nhạt nhất của Josh. Nó giống như ma và rất mong manh, tạo nên từ cái gì đó mỏng hơn những sợi chỉ và nhỏ li ti như chấm bụi vàng lấp lánh, và khi cử động, cậu kéo theo mình những đường tơ đổi màu trong không khí phía sau cậu. Bây giờ cô biết đi tìm cái gì, cô cũng có thể nhận ra chút ít những đường nét của Dee và Machiavelli trong không khí.
Cô chớp mắt thật chậm, e rằng làm những hình ảnh đó biến mất, nhưng không, chúng vẫn lơ lửng trong không khí trước mặt cô, và nếu có bất cứ vật gì xen vào, những màu sắc thậm chí còn bùng cháy lên mảnh liệt. Luồng điện của Josh sáng nhất trong hết thảy. Cô giơ tay sờ soạng, những ngón tay cô chạm phải bờ rìa vàng ánh của cậu em trai. Đườ như khói cuộn trôi đi khi một cơn gió nhẹ lùa vào.
"Cháu nhìn thấy họ rồi," cô nói vẻ kinh sợ, tiếng cô chỉ vừa vặn chỉnh hơn một lời thì thầm. Cô không bao giờ tưởng tượng mình có thể làm bất cứ thứ gì giống vậy. "Cháu có thể nhìn thấy những đường nét của họ."
"Họ đã đi những đâu?" Nicholas hỏi.
Sophie dõi theo những vệt đầy màu sắc trong không khí; chúng dẫn đến cuối con hẻm. "Đường này," cô nói, và bắt đầu lên đường xuống con hẻm về phía đường phố, với Nicholas sát gót bên cô.
Joan Arc nấn ná lần cuối nhìn chiếc xe méo mó tơi tả của cô rồi đi theo họ.
"Cô đang nghĩ gì?" Flamel hỏi.
"Tôi đang nghĩ khi tất cả chuyện này qua đi, tôi sẽ trả chiếc xe này về nguyên trạng mới tinh khôi như lúc đầu. Và rồi không bao giờ mang nó ra khỏi nhà để xe bao giờ nữa."
"Có gì đó không ổn rồi," Flamel nói khi họ đi len lỏi qua những con phố.
Sophie đang tập trung dữ dội vào việc đi theo cậu em sinh đôi của mình và không chú Ý đến ông.
" cũng vừa nghĩ như vậy," Joan nói. "Thành phố qua yên tỉnh."
"Chính xác." Flamel nhìn quanh. Đâu rồi những người dân Paris trên đường đi làm và những du khách thích ngắm cảnh trước khi thành phố chuyển sang nóng ngột ngạt và đông đúc? Vài người trên đường vội vã đi qua, nói chuyện với nhau rất sôi nổi. Không trưng đầy tiếng còi báo động, và có cảnh sát khắp nơi. Và rồi Nicholas nhận ra rằng cơn điên cuồng của Nidhogg khắp thành phố đã được đưa tin và mọi người được cảnh báo phải tránh khỏi đường phố. Ông tự hỏi không biết nhà chức trách lấy lý do gì để giải thích vụ hỗn loạn này.
Cô bé cảm thấy một luồng cảm xúc sôi nổi: thật nhẹ nhõm vì cô đã không mất cậu. "Họ đi xuống," cô nói.
"Xuống?" ông hỏi, mặt biến sắc thành một màu tái xanh bệnh hoạn. Ông hạ giọng chỉ hơn lời thì thầm một chút. "Cháu chắc không?"
"Chắc chắn," cô bé nói, lo lắng vì vẻ mặt của ông. "Sao vậy ạ, có chuyện gì không ổn sao? Cái gì ở dưới đó? Hệ thống cống rãnh ạ?"
"Hệ thống cống rãnh... và còn tệ hơn nữa." Nhà Giả kim chợt trông thật già và đầy mệt mỏi. Bên dưới chúng ta là những Hầm một huyền thoại của Paris," ông thầm thì.
Joan cúi sát mình xuống và chỉ vào lớp bùn quanh bờ rìa tấm nắp đậy miệng cống bị xáo lộn. "Cái này được mở ra vừa mới đây thôi." Cô nhìn lên, vẻ mặt đầy sát khí. "Ông nói đúng; bọn chúng đã đưa cậu ấy xuống tận lòng Đế chế Tử thần."
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư