There is no way to happiness - happiness is the way.

There is no way to happiness - happiness is the way.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lâm Mĩ Thi
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 190
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 600 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 06:59:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 98: Sinh Nhật (3)
ưu Cảnh Dương nghe thấy thế thì thích thú nói:
- Cũng may là em thích.
- Mà này Dịch Phàm, hôm nay làm sinh nhật cho em gái Phùng cậu đã bỏ ra bao nhiêu tiền vậy? Nhìn mọi thứ từ ngoài vào trong đều hoành tráng rực rỡ như thế này, tốn rất nhiều đúng không?
- Ấy, sao lại nói như vậy chứ? Người ta vì bà xã mà cả núi vàng cũng sẵn lòng bỏ ra đấy. Chỗ ít ỏi này thì nói làm gì chứ?
- Uầy, anh bảo cả núi vàng sao? Không phải là anh muốn bảo em chính là “hồng nhan họa thủy” đấy chứ?
- Đâu đâu, anh đâu có nói như vậy.
Nói chuyện với hội bạn thân của Từ Dịch Phàm một hồi lâu, Phùng Lộ Phi đi đến gặp Hoắc Tử Minh và Trương Uyển Tâm.
- Lộ Phi à, trông hôm nay cậu đẹp quá đấy. Nhìn không giống là đang mang thai 2 tháng đâu.
- Vậy à? Mình lại thấy chiếc váy này làm lộ bụng quá. Với cả 1 tháng qua được chăm bẵm nên nhìn tăng cân hẳn lên.
- Đâu có, đẹp lắm mà.
Phùng Lộ Phi mỉm cười, lúc này cô mới nghe thấy giọng nói trầm trầm ấm áp của Hoắc Tử Minh:
- Lộ Phi, nhìn thấy em hôm nay hạnh phúc như vậy, anh cũng cảm thấy rất vui. Chỉ hy vọng em cứ mãi mãi như thế này.
- Cảm ơn anh. Em hôm nay quả thật rất hạnh phúc và em cũng muốn anh sẽ như em vậy. Em tin, anh chắc chắn sẽ tìm được một cô gái khiến cho anh hạnh phúc sớm thôi.
- Ừ.
Phùng Lộ Phi lấy một cốc nước hoa quả từ một người phục vụ, uống một ngụm cho mát giọng rồi lại nói:
- Nhưng mà dạo này anh đang làm gì mà có vẻ bận như vậy hả? Lần trước em muốn mời anh đi ăn mà anh không đi được.
- À, gần đây trường đại học Thanh Đông có mời anh về đấy thuyết giảng, bệnh viện lại có thêm nhiều việc nên mới không có thời gian. Khi nào anh mời em đi ăn bù lại vậy.
- Tử Minh, anh muốn chuyển sang làm giáo sư luôn rồi đấy hả? Nhưng như thế cũng được đấy, vừa làm giáo sư vừa làm bác sĩ.
- Thôi, anh không đủ sức kiêm hai nghề đâu. Thuyết giảng cũng chỉ vài buổi thôi, không có ý định ở lại trường.
Từ phía xa, Từ Dịch Phàm nhìn thấy Phùng Lộ Phi đang nói chuyện vui vẻ với Hoắc Tử Minh và Trương Uyển Tâm.
Nhìn Hoắc Tử Minh, Từ Dịch Phàm không còn ghen với anh nữa. Anh biết Phùng Lộ Phi và Hoắc Tử Minh bây giờ là những người bạn thân thiết. Với Hoắc Tử Minh, Phùng Lộ Phi luôn đối xử ở mức vừa phải. Cô tuyệt nhiên không để cho Từ Dịch Phàm hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người.
……………………………….
Phải đến 9 giờ 30 bữa tiệc sinh nhật mới kết thúc.
Trên xe ô tô, Phùng Lộ Phi dựa đầu vào vai của Từ Dịch Phàm. Cả tối hôm nay bận rộn tiếp khách, lại còn đang lúc mang thai nên Phùng Lộ Phi cảm thấy mệt hơn bình thường.
- Bà xã, hôm nay anh thấy em nói chuyện vui vẻ với Hoắc Tử Minh lắm. Hai người nói những chuyện gì vậy?
- Nói nhiều chuyện lắm. Nhưng mà sao anh lại hỏi chuyện này vậy? À Dịch Phàm, không phải là anh đang ghen đấy chứ?
- Em nghĩ gì vậy hả? Vị trí của anh và Hoắc Tử Minh khác nhau như thế, anh việc gì phải ghen với anh ta. Với lại, em nghĩ anh hẹp hòi đến như vậy sao hả? Anh không đến nỗi như vậy đâu.
Phùng Lộ Phi ôm chặt lấy cánh tay của Từ Dịch Phàm, nụ cười hạnh phúc lại nở ra, cô nói:
- Bọn em chỉ nói về tình hình của đối phương thời gian gần đây thôi. Tử Minh gần đây rất bận, lần trước em nói mời anh ấy đi ăn một bữa nhưng anh ấy không có thời gian.
- Ừ. Mà em thấy cô bạn Trương Uyển Tâm của em với Hoắc Tử Minh có đẹp đôi không? Anh thấy bọn họ mà nên duyên thì cũng được.
- Uyển Tâm từng nói với em, cô ấy sẽ không bao giờ đi tranh giành người yêu với bạn thân đâu, làm như vậy cảm thấy rất xấu xa dù hai người có chia tay rồi đi chăng nữa. Với lại, Uyển Tâm cũng bảo rằng, Tử Minh không giống với mẫu người mà cô ấy thích. Theo như Uyển Tâm thì Tử Minh hơi khô khan và có phần tẻ nhạt.
- Vậy à? Thế em thấy anh có khô khan và tẻ nhạt không?
Phùng Lộ Phi ngẩng đầu lên nhìn Từ Dịch Phàm, bật cười nói:
- Anh ấy hả? Ai nói anh khô khan và tẻ nhạt chứ? Anh làm cho em hạnh phúc, làm cho em cười suốt ngày đấy thôi.
- Em nói miệng của anh bôi mật nên mới ngọt, nhưng anh thấy miệng của em còn ngọt hơn đấy. Câu nào câu nấy của em đều khiến anh rất vui. Quả nhiên là nhà báo có khác.
- Đừng có giỡn.
- Anh đâu có giỡn.
Phùng Lộ Phi lại dựa đầu vào vai của Từ Dịch Phàm, còn anh lại ôm chặt cô hơn. Đối với họ, mỗi giây mỗi phút trôi qua đều rất hạnh phúc.
Bí Mật Của Định Mệnh Bí Mật Của Định Mệnh - Lâm Mĩ Thi