Có người biết cách biến những trở ngại trong cuộc đời mình thành những bệ phóng, nhưng cũng không ít người lại biến chúng thành những viên đá chắn lối đi.

R. L Sharpe

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 529
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1124 / 9
Cập nhật: 2017-11-16 00:28:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 485: Quan Hạo Lê Và Tiết Giai Ny--- Tôi Nghỉ Tôi Không Thích Anh 71
uan Hạo Lê và Tiết Giai Ny--- tôi nghỉ tôi không thích anh 71
“Em không thích hả?” Quan Hạo Lêmập mờ liếm láp bên gáy mẫn cảm của cô.
Tiết Giai Ny vừa vội vừa tức, người này đều biết tất cả nơi mẫn cảm trên người cô, mỗi lần hay dùng loại biện pháp này để hủy lý trí của cô, hơi quá đáng rồi!
"Thích cái đầu anh!" Cô tức giận nhéo trên lưng anh một cái, sử dụng sức lực mạnh nhất từ trước đến giờ.
"Ai ôi!!!! Đau..." Quan Hạo Lê kêu rên nói.
"Đáng đời!" Tiết Giai Nyđẩy anh ra, chuẩn bị đứng dậy.
"Bà xã, hay là anh ôm em tới phòng tắm cùng nhau tắm rửa nha." Quan Hạo Lê rất trực tiếp ôm lấy cô đi về phíaphòng tắm.
Tiết Giai Ny tự nhiên không chịu theo, bây giờ cùng tắm, tắm cho nhau sao, đêm nay liền khỏi phải nghĩ đến yên tĩnh rồi, nhưng lại không biết, đêm nay người nào đó căn bản không nghĩ tới sẽ buông tha cho cô.
"Không được! Tự em tắm được rồi."
Cô rất cố chấp muốn tránh khỏi ngực của anh, nhưng khí lực người đàn ông cô có thể chống cự sao, cuối cùng, vẫn là bị cưỡng ép ôm đi phòng tắm, hai người cùng tắm.
Kết quả, có thể nghĩ rồi ha.
Không tránh được trong phòng tắm đại chiến một trận, đợi hai người từ phòng tắm bước ra, hai chân Tiết Giai Ny đã như nhũn ra rồi, nhưng mới nghỉ ngơi được một chút, người nào đó lại kéo cô đến trận tiếp theo.
Dã thú khi trúng thuốc chỉ càng dã thú hơn thôi, tổn thương không nổi a!
Cuối cùng cô vẫn bị giày vò đến hôn mê bất tỉnh, trong lòng tức giận nghỉ đến sáng mai thức đậy phải tính sổ với anh! Quá khi dễ người!
Nhìn khuôn mặt yêu kiều quyến rũ đang nằm trong ngực, trong lòng Quan Hạo Lê lại ngứa ngáy, khẽ hôn một cái trên mặt cô, ăn no thoả mãn ngủ.
******
Hai người tỉnh lại lần nữa, đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Tiết Giai Ny vừa nhắc chăn rời giường, vừa trừng mắt người nào đó, "Đều tại anh, ở trên giường làm mất thời gian!"
"Bảo bối, không phải em cũng rất hưởng thụ sao!" Quan Hạo Lê cười đùa trả lời.
"Hừ! Khốn nạn!" Tiết Giai Ny làm bộ muốn đánh anh.
Quan Hạo Lê vội vàng trở mình ngăn cô lại, "Bảo bối, sáng sớm không thể chọc đàn ông nha, hậu quả không lường được a."
"Hiện tại đã là giữa trưa, không phải là sáng sớm!" Tiết Giai Ny sửa lưng anh.
"Muốn thử không?" Quan Hạo Lê cố ý rất lưu manh cười nói.
"Tránh ra!" Tiết Giai Ny tức giận đẩy anh ra, chân vừa vặn đá lên trên đùi của anh.
"hít….!" Quan Hạo Lê đau đến ngược lại hít một ngụm khí lạnh.
Tiết Giai Ny thấy bộ dáng của anh không khỏi hỏi: "Làm sao vậy?"
"Chân đau."
Quan Hạo Lê nói ra, động tác vô ý của Giai Ny vừa vặn đụng phải chỗ tím bầm bị anh nhéo hôm qua, đau là khó tránh khỏi.
"Đau ở đâu?" giọng nói của Tiết Giai Ny lộ rõ quan tâm.
Quan Họa Lê nhanh chóng đưa chỗ bầm tím trên đùi ra cho cô xem, lúc này không yếu thế, còn đợi khi nào.
"Buổi tối anh mộng du đi đánh nhau với người ta à?"
Tiết Giai Ny nhìn nửa ngày, ngạc nhiên mà hỏi.
Bà xã của anh có sức tưởng tượng thật là phong phú! Quan Hạo Lê đỡ trán.
"Tự mình nhéo."
"Ồ?" Tiết Giai Ny nhìn anh vài giây, "Sao trước kia em không nhận ra annh có khuynh hướng tự ngược vậy?"
Quan Hạo Lê đầu đầy hắc tuyến, tội nghiệp mếu máo, "Bà xã, những vết tích tím xanh này đều là tối hôm qua anh vì giữ trong sạch cho bản thân mà ra đó."
"Hửm..." Tiết Giai Ny ý vị thâm trường lên tiếng, trong lòng thật ra là rất vui vẻ.
"Bà xã, nhìn anh đau đớn như vậy, không thể cho thêm chút điểm thưởng sao?" Quan Hạo Lê nịnh nọt đề sát mặt cô.
Tiết Giai Ny liếc anh một cái, "Tối hôm qua ban thưởng còn chưa đủ sao?".
"Bà xã, loại ban thưởng đó chỉ là hỗ trợ lẫn nhau."
"Anh đã nói là hỗ trợ lẫn nhau, vậy sẽ không có lần sau rồi." Tiết Giai Ny không khách khí trừng anh.
Lời này vừa nói ra, Quan Hạo Lê lập tức thỏa hiệp, "Được rồi, vậy tối nay..."
"Đêm nay tách ra ngủ!"
Dứt lời, Tiết Giai Ny liền đứng dậy đi phòng tắm.
Lưu lại Quan Hạo Lê ngồi ở trên giường vô cùng ai oán, gọi điện thoại cho Phương Thành, để anh ta thay mặt anh xử lý chuyện công ty, hơn nữa, cần phải xác nhận Giản Mộng Ngữ đã rời khỏi Singapore.
Nếu không phải phải vì cha mẹ và chú Giản, anh tuyệt đối sẽ không đơn giản tha thứ cho một người phụ nữ dám hạ thuốc anh, thả cô ta rời đi đó là khoan dung với cô ta nhất rồi.
Giản Mộng Ngữ cũng biết là mình nhất thời bị ma quỷ ám ảnh rồi, cô lần này vì muốn có được một người đàn ông mà không từ thủ đoạn, nhưng đến cuối cùng, vẫn là công dã tràng, cái gì cũng không được.
Với cô ta mà nói, không thể nghi ngờ là nét bút xấu nhất trong đời.
Đang ở nước Đức du ngoạn Trình Nhã Chi cũng biết chuyện này, bà chỉ có thể im lặng thở dài, thật là không có duyên phận! Tiếp cận như thế nào cũng không thể đến với nhau!
Trong khoảng thời gian này, bị ông chồng nhiều lần khuyên nhủ, bà cũng hiểu được rất nhiều chuyện, vô cùng cố chấp thật sự không phải là một chuyện tốt.
Có đôi khi, nhượng bộ đúng lúc ngược lại sẽ có hiệu quả tốt hơn.
Chuyện của con, để tự chúng nó giày vò nhau đi.
******
Đã không có Trình Nhã Chi cùng Giản Mộng Ngữ ngăn trở, Quan Hạo Lê và tiết Giai Ny vượt qua cuộc sống êm ấm hạnh phúc, tuy rằng Giai Ny đã đáp ứng gả cho anh rồi.
Nhưng việc học lúc trước còn chưa xong, cô cũng không muốn đi đến hôn nhân sớm như vậy..
Cũng bởi vì như thế, bạn tốt Chân Chân và Cát gia mỗi ngày đều nhắc nhở bên tai cô, thỉnh thoảng còn chụp hình nhóc con lên mạng, gần như mỗi ngày mỗi hình không giống nhau, đủ hình mặt trẻ con nghịch ngợm đáng yêu.
Mục đích làm như vậy không phải là muốn kích thích cô tranh thủ thời gian đám cưới sinh con sao, hết lần này tới lần khác cô đều không mắc mưu.
Ngay tại ngày cô tốt nghiệp, mới làm xong thủ tục đang đi trên con đường mòn trong trường, đột nhiên có một chiếc limousine phiên bản dài chạy tới, cửa xe vừa mở ra, rất nhiều người đàn ông vạm vỡ đã trói cô ép lên trên xe.
Cô sợ tới mức không biết làm thế nào mới tốt, xe chạy nữa tiếng, cô cảm giác được mình luôn rung, làm thế nào cũng không bình tĩnh được, cô thấy mục tiêu họ chạy tới là một nhà xưởng bị bỏ phế hoang tàn ngoài ngoại thành.
Nhưng mà, lại có giáo đường.
"Tiết tiểu thư, vừa rồi có đắc tội, xin cô đừng trách." Mấy người vạm vỡ nóixin lỗi.
Ách... Rốt cuộc là tình huống gì đây?
Tiết Giai Ny không rõ ràng bị mấy người vạm vỡ kéo vào phòng tranh điểm, khi thấy áo cưới màu trắng treo ở kế bên, cô kinh ngạc đến không ngậm miệng được, nghi ngờ hỏi: "Mấy người là ai?"
"Tiết tiểu thư, chúng ta là thợ trang điểm đặc biệt phục vụ cho cô."
"Mây người có lầm ai rồi không?" Tiết Giai Ny rất là khó hiểu.
Đúng vào lúc này, Lương Chân Chân cùng Cát Xuyến chia nhau dắt ta đứa nhỏ đẩy cửa vào, "Đồ ngốc, hôm nay là ngày tốt cậu kết hôn."
"Kết hôn, sao tôi lại không biết?"
Vẻ mặt của Tiết Giai Ny ngạc nhiên, đến bây giờ nàng trong đầu vẫn còn đần độn, chưa từ hoảng sợ quay về bình thường được.
"Còn không phải chồng cậu muốn cho cậu một chút kinh hỉ đó sao." Cát Xuyến cười hì hì nói.
"Đừng lề mề nữa, mau thay áo cưới đi." Lương Chân Chân thúc giục người bên cạnh hỗ trợ.
Một bên An An và Nhạc Nhạc cũng vui vẻ vỗ bàn tay, Thần Thần thì xiêu xiêu vẹo vẹo đi tới bên cạnh áo cưới, duỗi bàn tay nhỏ bé béo ních lên trên hoa.
"Bé con, con đang làm gì vậy? Không thể kéo hỏng áo cưới của dì nhỏ." Cát Xuyến đi tới ôm con trai lên.
"... Bé"
Nhạc Nhạc chỉ có một tuổi lẻ 2 tháng bây giờ còn chưa nói chuyện, nhưng đặc biệt hiếu học, rất vui vẻ bắt chước người lớn, mặc dù nói không được toàn bộ, cũng có thể nói ra một vài chữ trong đó.
"Cực cưng, dì nhỏ mặc áo cưới này có đẹp hay không?" Lương Chân Chân ngồi xổm xuống bên cạnh con trai và con gái hỏi.
"Đẹp..." An An và Nhạc Nhạc trăm miệng một lời, giọng nói non nớt bắt chước lời của mẹ.
Lập tức, mọi người trong phòng cười vui vẻ.
Tuy rằng Tiết Giai Ny tức giận Quan Hạo Lê không có nói trước với mình, nhưng trong lòng vẫn cảm động, hazz phụ nữ mà! Nào có ai không thích lãng mạn cùng vui vẻ chứ?
Hôn lễ tổ chức rất thuận lợi, ba Tiết nước mắt lưng tròng giao tay con gái cho con rể, có chút nghẹn ngào, "Phải đối xử tốt với Nini."
"Cha, con sẽ cho NiNi hạnh phúc." Quan Hạo Lê trịnh trọng bảo đảm.
Tiết Giai Ny kiềm chế nước mắt sắp tràn mi của mình, giờ khắc này, cô rất hạnh phúc, không thể rơi lệ.
Mục sư tuyên thệ xong, hai người đều nói“Con nguyện ý", hiện trường lập tức phát ra từng đợt tiếng vỗ tay vui mừng, đều chúc phúc cho cô dâu và chú rể.
Sau khi kết thúc hôn lễ, Tiết Giai Ny thừa dịp lúc không có người oán trách ông xã, "Anh xấu lắm! Lại khongnói sớmvới người ta, khiến em còn tưởng rằng bị xã hội đen bắt cóc, làm em sợ muốn chết!"
"Bà xã, em không cảm thấy như vậy rất kích thích sao? Hơn nữa, nếu xaxe em để ý chút, nhất định sẽ phát hiện mấy bảo tiêu đó đối với em rất cung kính nha." Quan Hạo Lê cưng chiều cười nói.
"Lúc đó người ta bị hù dọa gần chết, nào có lòng dạ thản thơi đi chú ý những việc kia." Tiết Giai Ny hờn giận liếc anh một cái, "Dù sao về sau anh cũng không thể dọa em nhue vậy nữa, nếu không! Ngủ ghế sofa một tuần lễ!"
"Bà xã, sẽ không như vậy..."
------------------------
Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em - Nam Quan Yêu Yêu Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em