Love is like a butterfly, it settles upon you when you least expect it.

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Xin đừng bắt con khóc vì mẹ
ẹ đừng bào mòn lòng kiên nhẫn của mọi người, trong đó có con. Mẹ đừng đục tẩy đi những bức tường suy nghĩ tốt đẹp của con về mẹ. Con cố kéo mẹ lại gần mà sao lần nào nói chuyện với con mẹ cũng mắng chửi con thế ạ?
Tôi lớn lên không được may mắn lắm vì bố làm ăn thua lỗ, phá sản, rồi có bồ, bỏ đi, hậu quả để lại là một đống nợ nần quá lớn. Mẹ nuôi tôi và em trai qua từng ngày tháng đau khổ để học xong đại học, đi làm tự nuôi thân. Bây giờ, số nợ và tai tiếng do bố để lại vẫn không hết, nó vẫn còn, vẫn bám theo chúng tôi, tôi chẳng biết bao giờ sẽ chấm dứt. Chắc là không thể.
Vì thế tôi chọn con đường sống cùng mẹ, coi như không có bố, tôi chỉ mất một thời gian ngắn để tập thói quen này, vì tôi yêu kính mẹ. Tuy vậy mẹ không quên dạy chúng tôi về quê gốc thắp huơng, thăm hỏi người nhà ở quê nội, tôi biết vậy là đúng và rất trân trọng làm theo. Tôi thường xuyên đi chùa, đền gần nhà, thậm chí nhiều lần tôi tự chạy xe máy đi chùa Hương một mình chỉ vì hứng thú với ngày chủ nhật đẹp trời.
Tôi yêu kính mẹ đến mức khi có bạn gái là vợ tôi bây giờ, tôi thường đưa mẹ ra làm hình mẫu. Tôi quá thường xuyên kể về mẹ đến mức bạn gái tôi đã không chịu đuợc và nhiều lần phải bộc lộ ra ngoài, ví dụ: anh yêu mẹ anh thì anh về mà sống với mẹ, và nhiều lần như vậy. Vì mẹ tôi là người có công, mẹ sinh ra tôi ít nhất 2 lần trong đời. Tôi cảm ơn và kính yêu mẹ vì lẽ đó.
Sau khi bố ra đi, mẹ tần tảo nuôi chúng tôi thành người, mẹ có thể ngẩng cao đầu để chúng tôi noi theo, kiêu hãnh vì cuộc sống không quay lưng lại với mẹ, mẹ kiên cường. Bây giờ, mẹ đi làm bình thường, hay nghe các bài giảng của sư thầy trên mạng. Vợ tôi ngày trước cũng có nghe và thích nghe các thầy trên giảng bài về đạo đời, độc lập với mẹ mà không biết nhau.
Sai lầm của tôi có lẽ cũng bắt nguồn từ cách làm không hay này: tôi thường hay lồng ghép cuộc sống đời tư của tôi, mẹ có tỷ trọng rất lớn trong đó, vào cuộc sống vợ chồng tôi. Và bây giờ sau khi cưới, tôi lại mắc phải sai lầm: tôi lồng ghép cuộc sống đời tư của vợ chồng tôi vào tư tuởng riêng tư của mẹ. Tôi sai lầm vì muốn tạo sự hoà đồng theo cách đó.
Tôi từng có bạn gái cũ, cô gái đó ở quê, còn tôi làm ở Hà Nội, khi về quê nghỉ dịp lễ tết tôi có gặp 2 lần. Cô gái này bên ngoài trông xinh xắn hơn vợ tôi. Đi làm tôi có gọi điện thổ lộ yêu đương thì nhận được sự đồng ý của cô ấy. Tôi tìm cách để cô bạn gái đó và mẹ tôi xích lại gần nhau bằng cách bảo tối sau khi làm xong thì về qua ngủ với mẹ tôi vì nhà cô ấy ở huyện. Cô ấy làm nhân viên quán bán điện thoại chi nhánh của Viettel.
Mẹ tôi thích cô bạn ấy, đến ngủ thì quấn quýt, về thì nấu cơm, dọn nhà thì dọn cùng nhau, mẹ đi kể với hàng xóm và đồng nghiệp, bạn bè rằng tôi có bạn gái như thế. Mẹ không biết một sự thật là cô gái ấy sống nội tâm vô cùng phức tạp. Thường xuyên sống trong quá khứ và lúc nào mặt cũng nặng như chì vì sợ sệt đủ thứ. Bỏ qua người bên cạnh mình đang nghĩ gì, ăn gì, sống bằng gì, chẳng biết mình phải làm gì cho đúng cả, lúc nào cũng hỏi, hỏi xong là làm khác, làm sai thì lại sợ sệt cười ruồi và xin lỗi.
Trong thời gian tôi tán tỉnh thì cô ấy còn có một bạn trai khác làm ở ngay quê tôi (việc này tôi bị lừa, mẹ tôi cũng không biết). Có lần tôi còn đưa rước xuống HN, tìm việc cho, đưa đi phỏng vấn và cô ta tự ý bắt xe bỏ về để lại tôi tưng tửng như một thằng ngố. Cuối cùng tôi chỉ biết là cô ta xinh xắn, thế thôi.
Tôi nhận ra mình chỉ tuởng tượng là có tình cảm nhưng thật ra chỉ vì xinh xắn mà bị con mắt đánh lừa. Nếu lấy cô ấy chắc tôi phải treo cổ mà chết vì tính cách lạ lùng ấy. Cách đây hơn 3 năm tôi đã chủ động chia tay. Cô bạn này thật kỳ lạ, lấy chồng có con rồi nhưng thi thoảng vẫn gọi tôi và nói những lời như “em có anh mà để mất” và nói là “sợ anh giận nên em giải thích vậy”.
Tôi chả hiểu, cô bạn này có yêu tôi đâu, cô ta cứ mông lung sống trong mê cung thế thì ai mà yêu nổi. Xin thề tôi chưa từng muốn hôn cô ta lấy một lần vì cô ta nói ngay từ đầu là sợ vi khuẩn, muốn giữ đến đêm tân hôn. Vậy mà mẹ tôi thích cô gái đó. Tôi chẳng hiểu trời đất thế nào.
Rồi tôi quen và yêu vợ tôi từ khi cô ấy làm kế toán truởng cho công ty cũ tôi làm. Vợ tôi có nhiều đức tính tốt hiếm có. Gia đình vợ tôi có hiếu. Vợ tôi có bà nội 100 tuổi, bà yếu nhưng trong nhà không bao giờ tị nạnh nhau, nhà luôn ngập tiếng cười, mọi người làm việc đầy sức sống, con cái hiếu thảo với người lớn.
Tôi thực sự phấn khích và yêu vợ vì không khí vui tươi đó. Khi vợ còn ràng buộc pháp lý với người chồng cũ thì chủ nhật nào cũng về quê nhà bên đó thăm nom. Các bạn biết khoảng cách 40 km đi đường đồi núi bằng xe máy với phụ nữ thì ra sao đúng không? Đường đồi núi, tuần nào cũng vậy.
Vợ tôi rất thuơng người, sống vì người khác. Có một lần, gần kề ngày Tết (còn 4 ngày), vợ tôi khi đó việc thì ngập đầu, nhưng có những người thợ công nhân ở công trường xa xôi vì không có chuyên môn nghiệp vụ, không thức thời làm việc nên đến quá sát ngày mới về công ty thanh toán thì bị thủ tục phanh lại, họ không biết làm cách nào đành phải cầu xin vợ tôi.
Vợ tôi không nề hà làm việc miệt mài, dùng sức lực để giúp đỡ họ rà soát lại từng con số, từng hoá đơn, chỉ dẫn họ biết cách mà lách qua khe cửa hẹp, để cuối cùng họ nhận đuợc những đồng tiền mồ hôi quý giá về với gia đình. Tôi biết việc đó và thấy thật nể phục. Tôi làm việc cần cù hơn vì biết bên cạnh mình có một người như vậy. Tức là vợ tôi đã định hướng cho tôi trong công việc.
Vợ tôi có con mắt thẩm mỹ rất tốt, việc chọn áo quần, việc chọn đồ đạc, việc sắp xếp sắc màu nào của cô ấy cũng khiến tôi hài lòng. Tôi bỡ ngỡ vì mình là một kỹ sư mà con mắt thua xa cô ấy. Tôi đi đâu cũng đuợc người ta khen vì mẽ ngoài quá ấn tuợng so với thời tôi còn độc thân. Thật là một niềm tự hào mà cô ấy biết cách mang lại cho tôi.
Vợ tôi biết cách giao tiếp mở mang quan hệ với bên ngoài. Vì sao tôi nói vậy, là vì thông thường thì kế toán truởng trong các công ty phải có ít nhiều sự tin tuởng từ giám đốc, và thường thì là người nhà. Thế nhưng các bạn biết không, người nhà của ban lãnh đạo thì họ không dùng, mà họ tin dùng ghế kế toán truởng đó cho vợ tôi, một người lạ trong nhà họ. Tôi nhìn vào đó mà học thêm đuợc một số cách giao tiếp hiệu quả.
Tất nhiên tôi có tài, cô ấy cũng phải học hỏi tôi nhiều điều. Và chính điều này mới là tuyệt vời trong tình yêu của chúng tôi: hai người biết nhìn nhau mà sống, nhìn nhau mà học, biết định hướng cho nhau dù không nói thành lời.
Chúng tôi rất quấn nhau. Tôi yêu vợ hơn, chiều vợ, tôi làm việc nhà nếu vợ có lời nhờ vả hay tôi nhìn thấy vợ đang bận. Vợ chồng tôi cũng chẳng vì thế mà ỷ vào nhau, chúng tôi vẫn làm bình thường cùng nhau, trêu đùa nhau, quấn lấy nhau. Tuy nhiên tôi biết cách để làm chủ gia đình, tôi vẫn quyết đoán trong những tình huống cần thiết, tôi chia sẻ với vợ để cô ấy ý thức đuợc chúng tôi thật là cần có nhau.
Đó là những gì nổi bật mà một cô gái đang mang lại cho tôi lúc này. Cũng giống như những gì mà cách đây nửa thập kỷ mẹ mang lại cho tôi, lần sinh ra thứ 2. Mẹ lăn tăn với sự lựa chọn của tôi. Khi chúng tôi cưới, mẹ làm đủ các thủ tục, mẹ cất công đi hàng ngàn cây số để rước dâu và tổ chức cưới, sau đó về nhà tôi lại cưới ở quê. Tuy nhiên cách nói của mẹ thì thật là khó quá.
Ngày tôi đăng ký kết hôn, mẹ gọi điện bảo tôi ra ngoài và nói “như mày mà phải chui tít vào đó, giờ đeo gông vào cổ rồi”. Mẹ tôi là một người tốt, bạn của mẹ cũng toàn người tốt (thậm chí một gia đình có thế lực cỡ Bí thư tỉnh ở quê tôi cũng thân thiết với mẹ) và nhận xét rất tốt về mẹ, về những đau khổ trong cuộc sống và đức tính kiên cường ngay thẳng tuyệt vời của mẹ, mẹ đuợc nhiều người kính nể. Vậy sao mẹ lại nói như vậy?
Ngay trong khi tổ chức đám cưới, chúng tôi đã có tin vui: vợ tôi đang mang trong mình giọt máu hậu duệ của tôi. Bé đã đuợc hơn một tháng tuổi, tôi cảm tạ đất trời, cám ơn mẹ để có ngày hôm nay, cảm ơn con của chúng tôi đã đến với chúng tôi như một phép lạ đầy màu sắc rực rỡ sáng tuơi.
Thế nhưng mẹ tôi không ngủ cùng vợ tôi sau khi tôi đi làm. Mẹ ngủ 1 tầng, vợ tôi ngủ 1 tầng. Mẹ ơi, sao mẹ không quấn quýt vợ con như mẹ đã làm với cô bạn kỳ lạ trước kia của con? Mẹ cũng không tâm sự và hỏi han về gia đình vợ con, trong suốt thời gian ở bên, con không hề thấy mẹ hỏi gì cả là sao ạ? Chỉ dừng lại ở sĩ số và giới tính thôi ạ?
Tôi thực sự buồn, lòng kính yêu mẹ còn vẹn nguyên, tình yêu với vợ con đang dần lớn lên cùng trách nhiệm với một gia đình đầy mới mẻ. Mẹ giúp con được không? Đây là lần thứ 2 con viết thư thế này gửi cho mẹ rồi, con cầu xin mẹ nhiều lần rồi, mẹ đừng thế nữa.
Giúp con chính là giúp mẹ đấy, mẹ đừng bào mòn lòng kiên nhẫn của mọi người trong đó có con. Mẹ đừng đục tẩy đi những bức tường suy nghĩ tốt đẹp của con về mẹ. Con cố kéo mẹ lại gần mà sao lần nào nói chuyện với con mẹ cũng mắng chửi con thế ạ?
Con hài lòng với cuộc sống này của con, con đã có con rồi, con có cần gì nữa đâu mà mẹ còn tiếc nuối điều gì nữa hả mẹ? Hài lòng với những gì mình có không phải là hạnh phúc sao mẹ?
Con xin mẹ. Hãy giữ chúng con lại như một phần của gia đình hạnh phúc của chúng con. Đừng bắt con khóc vì mẹ như mẹ đã từng khóc vì bố. Xin bạn đọc giúp tôi, tôi cần có cả mẹ, cả vợ, và cả con tôi nữa. Xin hãy giúp tôi nhé, tôi xin cảm ơn mọi người.
Linh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)