Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Vĩnh biệt anh, người của quá khứ
m vẫn nhớ đến anh, tim em vẫn nhói đau. Em muốn chạy trốn đi một nơi thật xa để không còn có cơ hội gặp lại anh lần nữa. Em muốn quên anh, quên thật sự. Mong rằng trên đường đời anh và em, đang và sẽ đi, chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau nữa, dù chỉ là tình cờ.
From: vyta
Sent: Sunday, February 06, 2011 8:18 AM
Nghĩ rất nhiều, cuối cùng em quyết định ngồi viết những dòng này, em phải viết, viết để trải lòng và để kết thúc.
10 năm gặp lại sau buổi chia tay cuối cùng, cảm xúc lại ùa về, con tim loạn nhịp, nhắn tin qua di động, chat qua mạng, rồi lại gặp nhau, những lời nói yêu đương, hạnh phúc, thời gian quá ngắn ngủi. Rồi cả hai vẫn đủ tỉnh táo để biết rằng chúng ta đang sống ở thời hiện tại, không phải của nhau như ngày xưa.
Và có lẽ anh là người tỉnh táo hơn, hay là lý trí hơn? Bởi vì chỉ một lần gặp nữa thôi là em sẽ bỏ mặc tất cả, để lao vào vòng tay anh như thể trời sinh ra chúng ta thuộc về nhau. Anh lặng lẽ rút lui, không lời từ biệt, không lời lẽ cay nghiệt mà sao em thấy đau thế. Em tự hỏi chúng mình gặp lại nhau để làm gì nhỉ? Để tiếp tục xa nhau và 10 năm sau gặp lại ư?
Thời gian đầu sau lần chia tay ấy, tâm trí em rối bời, cả ngày không lúc nào em không nghĩ đến anh. Vẫn biết là không nên, em vẫn hàng ngày chờ điện thoại, chờ thư của anh, chờ anh online. Cho đến giờ, sau gần 4 năm xa cách, em phải thừa nhận là mặc dù đã cố gắng để quên, nhưng thỉnh thoảng em vẫn nhớ đến anh, muốn tình cờ được trông thấy anh ở đâu đó trên đường, ở một nơi mà em đi qua.
Cuộc đời đúng là có nhân quả. Em đã làm anh đau khi nói lời chia tay anh dứt khoát, lạnh lùng. Bức thư đầu tiên anh gửi qua email sau lần đầu gặp lại ấy, quá ngắn ngủi, vẻn vẹn 2, 3 dòng nhưng nó đủ để em cảm nhận được nỗi buồn, nỗi trống trải của anh khi không có em và đủ để em biết rằng anh vẫn còn yêu em.
Trước đó, em cứ thắc mắc tại sao anh không chấp nhận chúng mình là bạn, anh đi xa, đoạn tuyệt liên lạc với em như vậy. Lúc này, khi biết rằng chúng ta xa nhau mãi mãi, em mới thật sự thấu hiểu nỗi đau của anh, bởi vì em đang nếm trải cái cảm giác như anh, em sợ về bến sông ấy.
Giá như em..., giá như anh..., giá như chúng ta... Để làm gì nhỉ? Bởi vì thời gian không bao giờ quay trở lại, mà chúng ta, em và anh vẫn phải tiếp tục sống, cho hiện tại và tương lai.
Em vẫn nhớ đến anh, tim em vẫn nhói đau. Em muốn chạy trốn đi một nơi thật xa để không còn có cơ hội gặp lại anh lần nữa. Em muốn quên anh, quên thật sự. Mong rằng trên đường đời anh và em, đang và sẽ đi, chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau nữa, dù chỉ là tình cờ.
Vĩnh biệt anh, người của quá khứ.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)