However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Vợ tôi không biết cách làm dâu
ô ấy cãi tay đôi với mẹ chồng như hàng cá hàng thịt, chỉ tay vào mặt mẹ chồng nói: “Mẹ hỏi lại con trai mẹ đi”. Trong khi đó tôi nói chuyện với mẹ em thì luôn tôn trọng, dù sai hay đúng luôn đợi mẹ nói xong mới dám nói.
Tôi năm nay 29 tuổi, là kỹ sư xây dựng, cách đây gần 3 năm, tôi đã có một niềm hạnh phúc lớn lao. Tôi kết hôn trong một ngày đặc biệt năm 2010 với mong muốn mình sẽ có một mái ấm gia đình thật hạnh phúc. Niềm hạnh phúc đó càng lớn hơn khi gia đình tôi đón chào đứa con trai đầu lòng. Mỗi khi đi làm về, nhìn thấy con là mọi mệt mỏi áp lực trong công việc đều quên hết, nhưng niềm hạnh phúc đó với tôi quá ngắn ngủi, không thể ngờ được.
Tôi và vợ học chung từ phổ thông, cho đến khi học xong đại học chúng tôi mới gặp lại trong một dịp đám cưới của người bạn chung lớp, kể từ đó thường xuyên liên lạc và yêu thương nhau cho tới khi kết hôn. Vợ tôi nhanh nhẹn tháo vát, yêu thương chồng con, duy nhất một điều là cô ấy không biết cách làm dâu, không biết lễ nghi trong gia đình, không biết thế nào là “tam tòng tứ đức” mặc dù tôi luôn nhắc nhở và dạy bảo.
Do đặc thù công việc, tôi luôn đi công trình xa nhà, 2 tuần mới về thăm gia đình, với tôi 2 chữ gia đình thật thiêng liêng và cao cả. Con người không ai toàn diện, trước tiên tôi xin tự trách mình vì không có nhiều thời gian bên vợ, chăm sóc và uốn nắn em trong gia đình chồng, tuy nhiên tôi cũng là người tâm lý. Mỗi khi về thăm nhà luôn chăm sóc 2 mẹ con hết sức có thể, khi mang bầu tôi bóc từng con cua, hầm từng con gà, pha từng ly sữa chăm sóc em.
Trong thời gian mang bầu cho đến lúc con tròn 1 tuổi, do sức khỏe không tốt nên vợ tôi nghỉ làm, một mình tôi gánh vác kinh tế gia đình suốt 2 năm. Tuy vất vả và áp lực nhưng nghĩ đến con tự nhiên tôi quên hết và cố gắng để vợ con không thua thiệt ai. Tôi đã mắc một sai lầm là trong thời gian đi công tác và vợ mang bầu, tôi có mối quan hệ ngoài luồng. Khi phát hiện, vợ tôi rất thất vọng và đau khổ, nhưng cũng bỏ qua, tôi xin lỗi trước mặt mẹ em và em không bao giờ lặp lại. Từ đó, tôi luôn hết sức lo cho gia đình.
Tôi đi làm xa nên cho 2 mẹ con về ngoại để tiện chăm sóc, mẹ tôi vẫn chưa nghỉ hưu, bố bị bệnh về vấn đề thần kinh gần 10 năm nay, sức khỏe không được tốt, mỗi lần tôi về mẹ con lại về bên nội với tôi. Cách đây 2 tháng tôi có nhắc nhở em: “Anh đi làm xa, em làm vợ anh, ở nhà thay mặt anh chăm sóc bố mẹ, thỉnh thoảng sang nhà hoặc điện thoại thăm nom xem bố mẹ thế nào, mỗi tuần đưa Gấu về thăm cho ông bà nội vui”, nhưng em luôn lấy lý do không có người chở rồi thế này thế kia, không cho con về bên nội chơi.
Tôi rất buồn vì sự vô trách nhiệm và vô tâm của vợ, tôi nghĩ rằng thời gian từ từ em sẽ hiểu rồi nghe lời, nhưng càng ngày em càng không quan tâm đến lời tôi nói, cuộc sống vợ chồng bắt đầu mâu thuẫn. Sự việc càng trở nên trầm trọng sau khi thôi nôi con, em đi làm trở lại rồi tỏ ra coi thường tôi. Hôm đó bố mẹ nhắn cho 2 vợ chồng chủ nhật đưa cháu về chơi với ông bà, ông rất nhớ cháu, vợ tôi không hề quan tâm. Cho đến khi bố nhắn rằng “Sao các con không cho cháu về với ông”, lòng tôi như muối xát và giận vô cùng.
Tôi điện thoại hỏi, em bảo trời mưa không ai chở. Tôi bảo không về tại sao không nhắn tin hay điện thoại để ông bà mong cháu. Tù đó vợ chồng lại càng mâu thuẫn. Vợ tôi là người rất ngang bướng và đa nghi tới mức cực đoan, khi tôi phân tích về bổn phận làm con dâu thì em lại nói ngang ngược rồi nhắc chuyện tôi lăng nhăng, dằn vặt tôi, dù đó là quá khứ và tôi đã sửa sai, còn nói tôi không làm tròn bổn phận làm cha.
Chuyện sẽ không có gì nếu em không rút tờ đơn ly hôn đã chuẩn bị sẵn, lúc đó tôi thực sự như người chết đứng, có nằm mơ tôi cũng không nghĩ em lại làm như vậy. Phải chăng em đã muốn từ lâu? Trước khi làm như vậy em có nghĩ đến con không trong khi tôi vẫn yêu thương em và con. Rồi em còn hỗn láo, cãi tay đôi với mẹ chồng như hàng cá hàng thịt, chỉ tay vào mặt mẹ chồng nói: “Mẹ hỏi lại con trai mẹ đi”, trong khi tôi nói chuyện với mẹ em thì luôn tôn trọng, dù sai hay đúng tôi đợi mẹ nói xong mới dám nói, chứ không phải cãi ngang kiểu đó.
Giờ tôi không biết nên thế nào, chấp nhận tha thứ cho em thì em lại cho là mình đúng và không chịu sửa sai, em lại càng làm tới. Chấp nhận ly dị thì tôi sẽ không được nuôi con, rồi con tôi sẽ như thế nào? Nó còn rất nhỏ, sẽ thiếu vắng tình thương yêu của cha, sẽ thiệt thòi rất lớn, nó đâu có tội gì đâu, trong khi tôi vẫn yêu thương 2 mẹ con. Cứ nghĩ đến bổn phận và trách nhiệm làm dâu, nghĩ đến sự hỗn hào của em với mẹ tôi thì tôi không chấp nhận được. Em còn cạn tình cạn nghĩa, nói em gái đòi tiền tôi (tôi nhờ em gái sửa máy tính và kêu vợ trả tiền vì tiền tôi đều giao cho vợ hết), trong khi tôi không còn đồng nào và đang khó khăn về công việc, kinh tế. Các bạn cho tôi một lời khuyên phải làm thế nào đây?
Bách
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)