Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Vợ chồng tôi hạ bớt sĩ diện để hàn gắn gia đình
M
ỗi người nói từng lời một, người kia lắng nghe, dần dần chúng tôi chia sẻ được những suy nghĩ không đúng về nhau. Vợ thông cảm cho tôi, tôi thấy thương vợ mình hơn và hơn hết cả hai đều không muốn con trai mình khổ. (Tùng)
Từ: thanh tung
Đã gửi: 27 Tháng Ba 2012 12:23 SA
Người ta thường nói "thời gian quý hơn vàng", đến bây giờ tôi mới hiểu câu nói đó. Nhưng với tôi thời gian không chỉ quý hơn vàng, nó còn sáng hơn bạc, lấp lánh hơn kim cương, đó là khoảng thời gian bên người vợ hơn mình một tuổi, bên người con kém mình hai giáp. Nhìn vào tấm hình của gia đình tôi thật là một gia đình đáng mơ ước đối với các bà vợ xinh đẹp đang thui thủi chờ cơm, những các đứa con kháu khỉnh bên đống đồ chơi đắt tiền đang chơi đồ chơi một mình và các ông chồng đang đi xế hộp về khuya.
Vợ chồng tôi đạp xe quanh Hồ Xuân Hương, đi xa rồi vẫn nghe vọng sau lưng lời nói của những bạn trẻ “gia đình anh chị ấy hạnh phúc thật”, ai từng có cảm giác được nghe câu đó chưa? Đối với tôi lần này là lần đầu tiên trong đời tôi được nghe câu nói đó, nó khác với việc lần đầu tiên tôi kiếm được tiền, cũng không giống khi tôi cầm được tấm bằng đại học, sự kiêu hãnh, niềm hạnh phúc dâng trào đến ngạt thở trong tôi.
Nhưng có mấy ai nghĩ rằng chỉ một năm trước đây vợ chồng tôi mỗi người ngủ một giường, cả tháng không hỏi nhau một câu, tột đỉnh của chiến tranh lạnh thì ai cũng hiểu kết cục là giải quyết ở tòa. Mỗi người đều chuẩn bị cho mình một lối đi riêng, dù vậy cả hai vẫn còn một điểm chung duy nhất, đêm đến chúng tôi đều nhìn về đứa con ngây thơ đang say sưa ngủ, nó không biết rằng chuẩn bị phải rời xa một trong 2 người quan trọng nhất cuộc đời nó.
Việc khó khăn nhất ở tòa không phải là việc phân chia tài sản hữu hình mà khó khăn là việc phân chia tài sản vô hình, con trai của chúng tôi, như tòa nói. Cả hai cùng muốn giành quyền nuôi con, tòa chưa thể giải quyết nên để hai người về bàn bạc thêm, hẹn lần tới sẽ giải quyết.
Sau vài ngày suy nghĩ, cả hai chúng tôi đều hạ bớt cái tôi trong mình để có một cuộc nói chuyện với nhau, hy vọng có thể cứu vãn một cuộc hôn nhân sắp tan vỡ, để con tôi có đủ cha đủ mẹ. Mỗi người nói từng lời một, người kia lắng nghe, dần dần chúng tôi chia sẻ được những suy nghĩ không đúng về nhau. Vợ tôi thông cảm cho tôi, tôi thấy thương vợ mình hơn và hơn hết cả hai đều không muốn con trai mình khổ.
Tạm vượt qua những ngọt bùi đắng cay của cuộc sống, trải nghiệm những phong ba sóng gió của cuộc đời, để tôi biết trân trọng những gì mình từng muốn vứt bỏ, giờ đây việc quan trọng không như ngày trước “một tháng đưa vợ bao nhiêu tiền?” “mua cho con đồ chơi gì?” cho bằng bạn bằng bè. Mà tôi nhận ra rằng tôi sẽ dành thời gian chăm sóc, quan tâm và thương yêu vợ con mình nhiều hơn, không ngần ngại nói những lời yêu thương với vợ con mình, đó mới là những thứ họ cần.
Mỗi giây, phút, mỗi ngày được bên người vợ và người con trai của tôi thực sự quý hơn vàng, sáng hơn bạc, lấp lánh hơn kim cương, không gì có thể cân đong đếm được. Tôi thấy thêm yêu cuộc sống này, vợ và con là tất cả những gì tôi đang có, điều đó quá đủ đối với tôi. Tôi muốn hét lên rằng: “Vợ ơi, chồng thương vợ thật nhiều”, “con trai ơi, bố yêu con yêu nhiều lắm”.
Hãy gạt bỏ những cái tôi quá lớn trong mình, biết thông cảm, chia sẻ, thương yêu và trân trọng những gì mình đang có mọi người nhé, để mau chóng tìm được hạnh phúc cho riêng mình. Chúc may mắn.