Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Số phận đã cho em gặp rồi lại xa anh
B
ốn năm trôi qua, từ ngày gặp anh em mới hiểu vị ngọt của đôi môi và vị đắng của tình yêu. Tình yêu của em với anh như con chiên với chúa, như cây xanh cần có ánh mặt trời, như dòng sông sẽ tìm về nguồn cuội.
Từ: Sunset Dew
Đã gửi: 25 Tháng Năm 2011 9:49 CH
Ngày em gặp anh, một ngày mùa đông không nắng cũng không mưa, ảm đạm buồn đến nao lòng là cảm nhận đầu tiên xâm chiếm hồn em. Ngồi co ro trong chiếc ghế bố và không hiểu thế nào, có lẽ theo phản xạ tự nhiên em xích lại gần bức tường để lại khoảng trống trên phần ghế còn lại. Quả nhiên đi vào, anh nghiễm nhiên ngồi vào chỗ đó, thế là bắt đầu một định mệnh cho chúng ta.
Bốn năm trôi qua, từ ngày gặp anh em mới hiểu vị ngọt của đôi môi và vị đắng của tình yêu. Tình yêu của em với anh như con chiên với chúa, như cây xanh cần có ánh mặt trời, như dòng sông sẽ tìm về nguồn cuội.
Em ngược đường ngược nắng để yêu anh.
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du vô định cánh chim trời
Em ngược không gian, em ngược thời gian
Ngược bon chen đời thường tìm về mê đắm.
Em yêu anh nên yêu cả đôi mắt mí rưỡi chẳng giống bao người con trai em đã gặp, yêu cả hành động quạt bằng tay mỗi khi anh nóng. Rồi cái giọng xứ Nghệ phát âm chữ "tr" nặng mà cho dù anh đã ra Hà Nội từ năm 16 tuổi cũng không thể mất đi được âm sắc địa phương. Thời gian vẫn cứ trôi, mây vẫn cứ bay và gió vẫn cứ thổi, tình yêu của anh và em cứ như cái cây nảy lộc đâm chồi và lớn dần lên trong vòng tay nâng niu của chúng mình ngày một xanh lá, ra hoa.
Chúng mình sát cánh bên nhau từ Bắc vào Nam như đôi uyên ương đâu đâu cũng thấy dấu chân. Với em trong tình yêu, anh là người yêu, người tình ngọt ngào nhất, trong công việc anh là người sếp người đồng nghiệp chân tình nhất, trong cuộc sống anh là người cha người anh. Nhưng rồi:
Dây tơ hồng chưa xe đã mắc
Rượu Quỳnh tương chưa nhắp đã say
Ba đồng một mớ trầu cay
Duyên ta chẳng đặng người hay hỡi người.
Đến bây giờ em mang theo anh trong tim tháng năm dài chưa nguôi vì cuộc tình mình đến với nhau không lừa dối, không vụ lợi và em vẫn tự hỏi:
Có lẽ nào em lại xa anh
Em sẽ không quen những chiều như thế
Không anh buồn vô hạn một mình
Tình yêu đến tình yêu đi chẳng biết
Chỉ biết lòng đã nặng vết thương.
Anh ơi, yêu anh em chẳng thể lường
Trái ngang nào làm tim ta tan vỡ
Bỏ nhau ư? Mình không nỡ
Nhưng gần nhau rồi ta lại đớn đau
Sau những lần tha thiết
Em lại thấy mất anh một nửa
Tại sao vậy anh? Mình chẳng trọn đôi
Tình yêu anh không níu nổi
Trái tim em đang muốn đổi thay
Em muốn uống cho say quên trời đất
Giận người men rượu lại đắng thêm
Từng đêm rồi lại từng đêm
Nhớ anh nhiều nhưng em không thể nói
Trái tim em chứa bao nghìn câu hỏi
Có lẽ nào em lại xa anh?
Nhưng từ phút giây này đây khi viết lên những dòng này, em sẽ ra đi để trả lại sự yên bình trong anh và trong em. Một lần nữa muốn gửi đến anh những yêu thương ngọt ngào nhất, nồng nàn nhất. Em chỉ trách rằng:
Em và anh
Hai quả bóng tròn lăn mãi
Chạm thật rồi sao chẳng ở gần nhau
Sao anh lại là người đến sau
Để buồn thật nhiều nhưng ta không thể nói...
Anh à: "Nếu dùng cả cuộc đời để yêu sâu đậm một người, chắc phải dùng gấp đôi thời gian để quên đi điều ấy". Em chỉ mong ước rằng "đời gian dối xin chừa người tôi yêu, trong cuộc tình này em xin nhận hết chua cay".