Books are lighthouses erected in the great sea of time.

E.P. Whipple

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Phụ bạc lời thề với người yêu để cưới con quan chức
ôi và em tiếp tục mối quan hệ lén lút suốt một năm trời, hẹn nhau khi tôi học xong sẽ dắt tay nhau đến miền đất hứa. Rồi tôi quen con một quan chức, tiếp xúc cô ấy khi biết sự nghiệp mình sẽ có người chống lưng.
Tôi 28 tuổi, quá trẻ mà đã được gọi là "thằng đàn ông". Nhiều lúc tôi tự giễu cợt mình như thế khi tất cả quyết định đều ích kỷ. Tốt nghiệp cấp 3 tôi vào Sài Gòn theo dòng trôi mặc nhiên của cuộc sống, học đại học, đi làm thêm, sống cuộc sống bình thường như bao bạn trẻ cùng trang lứa. Chỉ có điều tính tôi không quảng giao, ở trọ một mình, ít giao du bạn bè, 5 năm học chỉ về quê một lần. Năm thứ ba đời sinh viên, tôi gặp em, cuộc đời bắt đầu sang trang từ đây.
"Em vẫn nhớ lần đầu thấy anh là lúc anh vào quán xin việc, quần đen áo trắng, trông rất thư sinh", đó là lần đầu chúng tôi gặp nhau. Tôi xin vào làm thêm tại một nhà hàng Pháp, em làm đầu bếp tại đó. Mãi tới khi quen với công việc, tôi mới chợt nhận ra em trong bộ đồ nấu ăn mà ngồi làm vệ sinh phụ giúp cô tạp vụ. Em tạo cho tôi một ấn tượng mạnh với nước da trắng hồng, nụ cười tươi, quan trọng nhất là sự sẻ chia khó khăn cùng đồng nghiệp. Em sống rất hòa đồng và giản dị, chưa bao giờ tôi thấy mùi nước hoa hay phấn son nơi em.
Tôi nhịn ăn sáng, trưa ăn chè, tối mới về ăn cơm, chúng tôi thường xuyên gặp nhau nơi quán chè, cùng ngồi ăn, tâm sự. Chỉ đơn giản vậy thôi nhưng tình yêu đến với nhau thật nhẹ nhàng. Em lam lũ từ nhỏ, chưa hề biết tình yêu trai gái, nhưng em sắp kết hôn theo sự sắp đặt của gia đình. Tôi chỉ cười nhếch mép khi thấy thật chua xót cho chính mình lúc tình yêu đầu đời vừa chợt đến.
"Yêu chỉ để yêu, trước khi kết hôn, anh sẽ cho em biết tình yêu là gì". Tôi biết em nuốt nước mắt khi nghe tôi lạnh lùng như vậy nhưng em vẫn đồng ý. Cả hai đều im lặng và làm ngơ nhưng tình yêu thực sự đã đến, dù không ai muốn. Chúng tôi yêu nhau, hẹn hò, đi chơi như bao lứa đôi khác, thậm chí là rất mặn mà. Bốn tháng sau em vào thánh đường, đêm tân hôn em gọi cho tôi trong tiếng khóc nghẹn ngào. Cả hai đều lặng đi và òa khóc khi chợt nhận ra cuộc sống không phải trò đùa, tình yêu không phải yêu chỉ để yêu.
Chồng em và gia đình chồng là người thành phố, cuộc sống vật chất tạm ổn, mọi người đều yêu thương em nhưng tình yêu mù quáng quá lớn khiến chúng tôi tiếp tục mối quan hệ lén lút suốt một năm trời, hẹn nhau khi tôi học xong sẽ dắt tay nhau đến miền đất hứa. Cầm trên tay tấm bằng cử nhân kinh tế, tôi rũ áo ra đi, phụ bạc lời thề, bỏ lại em đằng sau với bao nhục nhã ê chề khi mọi người biết chuyện.
Mẹ em bảo: "Bác sẽ lo tất cả ổn thỏa, bác biết cháu chỉ qua đường, xin cháu hãy để con bé được sống đúng cuộc sống của nó". Ngược ra thủ đô đúng lúc kinh tế khó khăn, tôi chật vật với cuộc sống lạ lẫm và chỉ một mình. Cố gắng lắm mà tháng nào cũng phải xin trợ cấp gia đình. Vào dịp kỷ niệm 1000 năm Thăng Long, tôi gặp một người con gái, em họ của người bạn, một trong ba tiểu thư của một quan chức trong ngành Quân đội.
Tôi tiếp xúc khi biết sự nghiệp mình sẽ có người chống lưng. Nửa năm sau chúng tôi tổ chức lễ cưới thật hoành tráng. Đến nay đã hai năm sau ngày cưới, cuộc sống bình thường với một căn nhà cấp bốn xây trên nền đất nhà vợ cho, công việc tạm ổn với thu nhập khá, một cậu con trai khỏe mạnh. Mặc dù lợi dụng nhưng tôi vẫn rất tôn trọng vợ vì cô ấy tốt bụng, sống chan hòa và giản dị.
Cuộc sống hiện tại là thế nhưng trong lòng tôi không lúc nào ngưng nghĩ về em. Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn liên lạc nhưng không nói nhiều về cuộc sống riêng của nhau. Cho đến hôm nay, khi quyết định tâm sự thẳng thắn, tôi bàng hoàng khi biết em đã ly thân ba năm nay. Mọi tình cảm trong tôi lại ùa về xót xa. Tôi thật sự cảm thấy một nỗi đau bỗng nhói lên trong tim không thể diễn tả.
Tôi biết mình vẫn yêu em, tất nhiên rồi, tình yêu đã trao không bao giờ có thể chết. Tiếp tục lừa dối vợ hay gạt bỏ búa rìu dư luận, mẹ cha tủi nhục, gia đình tan vỡ, để đến với em xây dựng hạnh phúc của riêng hai đứa? Tôi lạc lối trong chính cuộc đời mình. Mong các bạn cho một lời khuyên.
Khanh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)