Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Noel buồn
ôi hy vọng Noel này sẽ được gặp cô ấy, rất hy vọng. Tôi đã chuẩn bị mọi thứ từ quà cáp, thiệp Noel, bỏ ra hàng tiếng đồng hồ tìm những địa điểm ít kẹt xe để lui tới trong dịp Noel này. Đùng một cái, nàng bị bệnh! Thế là mọi kế hoạch, hy vọng của tôi đều tan ra bọt biển. (Ly Kim Thang)
From: LyKim Thang
Sent: Wednesday, December 24, 2008 10:33 PM
Subject: Bi lua doi trang tron 
Noel này đối với tôi có lẽ là kỉ niệm buồn nhất. Tôi theo dõi VnExpress.net đã hơn một năm nay. Đối với bài viết của mỗi người tôi đều có những ý nghĩ sâu sắc về nó, mong nó sẽ không đến với mình. Nhưng hôm nay tôi đã thật sự cảm nhận được sự thật phũ phàng của cô ta.
Chúng tôi quen nhau hơn 3 tháng và tôi rất yêu cô ta. Khi biết cô ta không còn trinh trắng, tôi vẫn yêu chân thành. Trước giờ tôi cảm thấy cô ta rất bận, bận đến nỗi không thể trả lời tin nhắn tôi một cách nhanh chóng, không có thời gian gặp tôi. Cô ấy là người chăm chỉ, điều đó khiến tôi yêu cô ấy hơn. Nhưng không gặp nhau suốt cả tháng trời thì tôi khó mà chịu đựng được.
Tôi hy vọng Noel này sẽ được gặp cô ấy, rất hy vọng. Tôi đã chuẩn bị mọi thứ từ quà cáp, thiệp Noel, bỏ ra hàng tiếng đồng hồ tìm những địa điểm ít kẹt xe để lui tới trong dịp Noel này. Đùng một cái, nàng bị bệnh! Thế là mọi kế hoạch, hy vọng của tôi đều tan ra bọt biển.
Dù vậy, tôi vẫn muốn tốt cho nàng, miễn cường chấp nhận Noel ở nhà xem đá bóng một mình dù có nhiều cô gái ngỏ lời muốn tôi đi chung đêm Noel. Nhưng nỗi nhớ kìm nén suốt cả tháng trời sao có thể dễ dàng biến như thế. Tôi đã mạnh dạn tới nhà nàng.
Điều đầu tiên mà tôi nghe được từ miệng mẹ cô ta là cô ta đã đi với bạn trai ra Sài Gòn từ hồi chiều, lúc cô ta bảo tôi là đi khám bệnh! Bàng hoàng nhưng tôi vẫn nén lòng mình, tôi tin cô ấy không lừa dối tôi. Tôi ghé qua một quán nước gần đó và gọi cho cô ta, nhưng cô ta đã tắt máy. Tôi đã đợi, đợi rất lâu, tôi uống nước, cà phê rồi sau đó là bia, cứ như thế. Khi gần như đã hết kiên nhẫn và túi tiền cũng đã không còn đủ nữa tôi đành dắt xe ra về.
Với một hy vọng cuối cùng, tôi gọi điện cho cô ấy. Cô ấy bắt máy, thật tuyệt vời. Cô ấy nói ra ngoài với chị mua đồ nhưng bị kẹt xe. Điều đó thật hạnh phúc biết bao! Nhưng khi tôi chứng kiến tận mắt cảnh cô ta ngồi sau một chàng trai với vòng tay xiết chặt trên chiếc xe tay ga xịn, tôi hiểu mọi thứ đã chấm dứt.
Đêm nay có lẽ là đêm dài nhất đời tôi. Trong một tối ngắn ngủi, tôi đã mất đi tình yêu của mình, mất lòng tin với mọi cô gái, tự trách mình sao lại yêu một cô gái chân thành đến thế dù biết cô ta đã không còn trong trắng. Có lẽ nên trách mình hơn trách người, tôi không có ưu điểm gì để khiến cô ấy yêu cả, dù là nhỏ nhất. Đơn giản là tôi quá tin vào lòng chân thành của mình.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)