Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Những kỷ niệm ngọt ngào em chỉ dành cho anh
A
nh à, những kỷ niệm của hai chúng mình giờ không còn nữa, những điều nhỏ nhoi đó giờ đã dần xa đối với em. Sẽ có một người con gái khác quan tâm anh. Còn với em, em sẽ không lặp lại những kỷ niệm đó với một người con trai nào khác ngoài anh.
From: meo lun
Sent: Tuesday, December 07, 2010 9:00 PM
Nếu không quên được thì ta cứ cho phép mình nhớ, nhớ để mà quên, vậy là ta đã xa nhau được 2 tháng rồi anh nhỉ. Khi yêu anh, em cũng đếm thời gian từng ngày để được gặp anh, và bây giờ khi xa anh em cũng lại có thói quen đó, đếm thời gian. Hình như để thay đổi một thói quen không hề đơn giản, cũng giống như thói quen được online, được nhắn tin và được điện thoại cho anh vậy, không hề đơn giản để từ bỏ nó.
Mà cũng chẳng có gì khác cả, khi yêu nhau chúng mình cũng xa nhau vậy rồi mà, có lẽ em quen với việc phải xa anh, phải đợi chờ những tin nhắn, những cuộc điện thoại từ anh. Em từng nói, chúng mình yêu nhau sẽ làm giàu cho ngành viễn thông mà. Bây giờ chúng ta vẫn xa nhau, nhưng khác lúc trước là chúng mình không làm giàu cho ngành viễn thông nữa.
Em sẽ không chờ những tin nhắn, những cuộc điện thoại từ anh, và em không còn đếm thời gian xem còn bao lâu nữa em sẽ được gặp anh. Em không còn tính xem sẽ được ở bên anh bao nhiêu tiếng đồng hồ, không còn ngồi hồi hộp chờ đợi giây phút được gặp anh ở sân ga khi đón anh. Không còn những điều tưởng tượng ngốc nghếch về những thay đổi của anh sau một thời gian xa anh.
Không còn sự vui mừng khi ga tàu thông báo đoàn tàu sẽ trễ thêm vài phút, thời gian lúc đó đối với em sao mà quý đến vậy, chỉ vài phút thôi nhưng em lại được ngồi cạnh anh thêm một lúc. Không còn có cái nhìn từ các anh chị nhân viên của ga tàu khi phải nhìn thấy một con bé cứ ngồi lỳ ở hàng ghế đá, nhìn theo bóng hình một người đang khuất dần trên chuyến tàu ra Bắc. Anh sẽ không còn phải nhắc nhở “em về đi, đừng ngồi ở ghế đá nữa, anh không yên tâm”. Tất cả giờ đã không còn nữa.
Anh à, những kỷ niệm của hai chúng mình giờ không còn nữa, những điều nhỏ nhoi đó giờ đã dần xa đối với em. Sẽ có một người con gái khác quan tâm anh, sẽ đợi chờ anh như em từng đợi chờ anh, sẽ ngồi đếm thời gian như em đã từng đếm để mong ngóng đến ngày gặp anh. Còn với em, em sẽ không lặp lại những kỷ niệm đó với một người con trai nào khác ngoài anh.
Vì thế, em sẽ yêu một người ở gần em, để em không còn phải đếm thời gian. Em sẽ không yêu một người đi xa để không phải ngồi chờ ở sân ga để chứng kiến đoàn tàu chuyển bánh đưa người em yêu thương rời xa em. Em sẽ yêu một người ở thật gần để khi thấy nhớ, em chỉ việc chạy sang gặp người em yêu.
Em sẽ không phải ngồi khóc và gửi đi một tin nhắn “em đang rất nhớ anh” như lúc yêu anh. Em sẽ không còn cảm thấy chạnh lòng khi vô tình nhìn ai đó tay trong tay đi trên đường. Em sẽ không còn nhớ anh mỗi khi nhìn thấy một cô gái vòng tay ôm chặt một người con trai. Và nhiều nhiều nữa, em sẽ không lặp lại như thế. Nếu như trong cuộc đời này em không tìm được một người gần, thật gần như thế thì em lại yêu một người ở xa.