Khi những suy nghĩ của bạn có mục đích, bạn đã được xếp vào nhóm người mạnh mẽ. Những người này xem thất bại là một trong những con đường dẫn đến thành công.

James Allen

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Người đàn ông ly dị vợ bí hiểm
húng tôi đã biết nhau được 8 tuần, duy nhất chỉ có một điều tôi không hiểu được là vì sao mà mỗi tuần anh gặp tôi chỉ một lần vào buổi tối thứ bảy hoặc tối chủ nhật? Do anh không yêu tôi hay vẫn còn nhớ đến vợ cũ?
Tôi đã một lần dang dở trong hôn nhân, theo mọi người nhận xét rất có duyên ăn nói, mặn mà. Tuy không phải người phụ nữ hoàn hảo nhưng về mọi mặt tôi đều vượt mức trung bình khá. Tôi sống nội tâm, chăm lo công việc và có lối sống tích cực, lành mạnh. Tuy vậy, trái tim tôi từ lâu đã đóng băng vì những tổn thương sâu sắc mà người chồng trước mang lại. Tôi mất lòng tin vào đàn ông và sống khép kín trong một thế giới tĩnh lặng chỉ có riêng mình, như một bông hoa dại còn đang hương sắc lại mọc giữa cách đồng hoang sơ không dấu chân người qua.
Hàng ngày tôi cố vùi vào mớ công việc của mình, lấy đó làm niềm vui để xua tan cảm giác cô đơn trống trải từ sau ly hôn. Tôi sống một cuộc sống bình lặng và do tính chất công việc, ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Thời gian lặng lẽ trôi đi mới đó đã ba năm, tôi như cái bóng âm thầm giữa cuộc đời bôn ba nhộn nhịp. Tôi đã gặp anh thông qua công việc một cách tình cờ. Chúng tôi vẫn thỉnh thoảng chuyện trò liên lạc qua lại sau đó. Cái nhìn ban đầu của tôi về anh không có gì quá ấn tượng, chỉ là thấy anh vui vẻ, hiền và ít nói. Anh cũng nói với tôi đã ly hôn gần hai năm nay.
Nhà ba mẹ anh và nhà của anh cũng rất gần nhà tôi, anh đã chở tôi về nhà cho biết. Căn nhà thật vắng lặng và buồn bã vì thiếu bóng dáng của người phụ nữ. Anh vừa là người mẹ và cũng là người cha. Sau ly hôn anh tự nuôi con trai của mình, giờ bé được 5 tuổi. Mỗi buổi sáng anh đưa con đi học rồi đi làm, khi đi làm về ghé đón con rồi qua nhà ba mẹ anh ăn tối. Sau đó anh chở con về nhà riêng dạy con học rồi đi ngủ để bắt đầu cho ngày hôm sau như mọi ngày.
Ngoài ra anh rất ít khi đi chơi vì chỉ có hai cha con sống với nhau nên mỗi lần anh muốn đi đâu phải gửi con bên nhà ba anh. Tất cả những gì anh đã nói với tôi về lý do ly hôn với vợ anh đều là sự thật. Ban đầu tôi cũng không tin lời anh nói nhưng khi có dịp tiếp xúc với ba của anh thì khác. Ông là một người chất phác thật thà và có khuôn mặt phúc hậu. Ông đã kể hết về anh cho tôi nghe vì anh nhờ tôi bán giúp căn nhà và khi có khách đến thì ba anh ra mở cửa cho tôi đón khách nên tôi mới biết bác ấy.
Càng tiếp xúc với anh tôi càng nhận ra anh không như vẻ bề ngoài. Anh chững chạc, trầm tính, nói năng cư xử đúng mực, ăn mặc giản dị, chăm lo làm ăn và không có những tật xấu cơ bản. Lối ăn mặc và phong cách sống cũng khá phù hợp với tôi. Lúc này tôi bắt đầu để ý đến anh nhưng không biết anh có để ý đến mình hay không vì anh rất ít khi điện thoại hay nhắn tin cho tôi. Vì thế tôi cũng không dám thể hiện tình cảm.
Một hôm anh mời tôi đi xem phim ở rạp gần nhà, đã nắm tay tôi. Chúng tôi ngồi bên nhau cho đến hết bộ phim, sau đó cùng nhau tay trong tay đi ăn tối rất vui vẻ. Lòng tôi dâng lên một niềm vui khó diễn tả, sự để ý tưởng như đơn phương của tôi đã được anh đáp lại. Tôi yêu anh bằng sự cảm phục, tôn trọng và tin tưởng. Càng tiếp xúc tôi lại càng yêu anh nhiều hơn. Tôi nhận ra anh là mẫu người đàn ông mình đã đi tìm kiếm bấy lâu từ thời còn ngồi trên ghế giảng đường mơ mộng.
Một tình yêu nảy nở tự nhiên đến bất ngờ, tôi không hề suy nghĩ thiệt hơn, yêu anh như chưa từng yêu lần nào. Cảm xúc trong tôi nguyên vẹn và đong đầy như thuở mới bắt đầu biết rung động. Chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi đã có những giây phút bên nhau đầy cảm xúc và sự đồng điệu mà tôi chưa bao giờ có được ở chồng. Bên anh, tôi cảm thấy thật bình yên, bao bộn bề lo toan dường như biến mất nhường chỗ cho niềm hạnh phúc tràn đầy.
Anh đã đến như thế đó, thật nhẹ nhàng và dịu êm, như làn gió mới thổi vào, mang tôi ra khỏi cách đồng hoang vu, xua tan những cô đơn trong tôi sau những tháng năm sống lạnh lùng khép kín trái tim. Cũng chính vì quá yêu anh mà tôi tự biến mình thành một người con gái si tình. Tôi luôn nghĩ đến anh từng giây từng phút, mong chờ từng tin nhắn, những cuộc điện thoại của anh dù rất hiếm khi anh liên lạc với tôi.
Ban đầu tôi nghĩ có lẽ anh có một người con gái nào đó ngoài tôi nên phân chia thời gian để qua lại với người khác nhưng sau đó tôi âm thầm đi ngang qua nhà anh mỗi ngày vào lúc 20h tối bởi nhà anh ở gần nhà chị tôi. Tôi chỉ quan sát từ xa rồi quay về chứ không ghé vào nhà anh. Tôi không muốn anh biết được sự lụy tình của mình. Điều tôi nhận thấy là hầu hết thời gian buổi tối anh ở nhà. Tôi đã nhớ anh rất nhiều, nỗi nhớ không thể nói được nên lời cùng anh đành nén chặt vào tim, tôi luôn mong đến những ngày cuối tuần để được gặp anh.
Cho đến bây giờ, chúng tôi đã biết nhau được 8 tuần, duy nhất có một điều tôi không hiểu được anh là vì sao mà mỗi tuần anh gặp tôi chỉ một lần vào buổi tối thứ bảy hoặc tối chủ nhật? Do anh không yêu tôi hay vẫn còn nhớ đến vợ cũ? Hay anh có người con gái nào ngoài tôi? Anh còn có điều gì đó mập mờ, giấu diếm tôi?
Cả tôi và anh đều có công việc rất tốt và ổn định. Chúng tôi không quá lo lắng hay suy nghĩ nhiều về cơm áo gạo tiền. Tôi tự làm chủ doanh nghiệp và công việc đã đi vào ổn định nên phần lớn thời gian nhàn rỗi, chủ yếu quản lý công việc và khách hàng qua điện thoại. Đó cũng có thể là lý do làm tôi hay suy nghĩ vẩn vơ hơn. Trái ngược hẳn với tôi, anh rất bận rộn, hội họp, đối tác triền miên vì anh là trưởng bộ phận mua hàng của một tập đoàn lớn. Ban đêm anh còn phải lo dạy con anh học hành.
Có khi nào anh còn bận có mối quan hệ với những cô gái nào đó mà tôi là con ngốc nên không thể nhận ra sự dối gian quá tinh vi của anh? Giờ đây, khi ngồi viết lên những dòng tâm sự này tôi nhớ anh đến cồn cào nhưng vì lòng tự trọng của mình, tôi không thể chạy đến nhà anh để gặp hay là điện thoại, nhắn tin gì khi anh chẳng một lời quan tâm thăm hỏi dù khoảng cách nhà tôi qua nhà anh rất gần.
Tôi phải làm sao? Tôi thật sự không hiểu anh đang nghĩ gì, rất cần lời khuyên trong lúc này của các bạn độc giả. Chân thành cảm ơn.
Bích
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)