Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Muốn thú nhận với chồng về việc có thai cùng người tình
C
húng tôi ly hôn rồi, tôi cũng không quen người bạn trai đó nữa, tôi luôn thấy cảm giác tội lỗi vì bỏ đi đứa con mình. Tôi ly hôn là vì tội lỗi của mình chứ không vì anh nợ nần.
Tôi luôn cảm thấy rất mệt mỏi, cảm giác chán chường, muốn đi tìm một cái chết cho nhẹ nhàng hơn. Tôi có chồng năm 2008, đến năm 2009 có một con trai, vợ chồng tôi trước đây rất hạnh phúc nhưng anh đam mê cá độ đá banh. Khoảng thời gian con tôi được 2 tuổi, tôi dọn về nhà mẹ ruột ở vì em bé còn nhỏ, không gửi nhà trẻ được. Khoảng thời gian một năm đó chồng tôi không ngủ lại với 2 mẹ con một ngày nào, đi làm về ghé chơi tí xíu, tình cảm vợ chồng cũng ít gần gũi vì cuối tuần tôi mới về nhà chồng một lần.
Khi em bé được 3 tuổi, tôi dọn về nhà chồng ở lại, lúc này tôi phát hiện chồng đã mắc nợ số tiền rất lớn. Tôi cảm giác mất hết niềm tin vì anh từng hứa với tôi không biết bao nhiêu lần rằng khi có con sẽ không đam mê banh bóng nữa. Tôi rất buồn, cũng rút tiền tiết kiệm đưa anh và gia đình nhà chồng cũng vay tiền cho anh trả nợ. Tôi hoàn toàn hụt hẫng vì đã dự định gom tiền mua đất ra riêng.
Tôi buồn nhiều lắm nhưng không hề mở miệng than vãn hoặc chửi chồng, tôi biết anh cũng đau lòng lắm. Làm vợ như tôi cả gần 4 năm không hề biết đến những thú vui bên ngoài, đi làm xong về nhà phụ dọn dẹp và chăm con. Tôi cũng là người có chút nhan sắc, chưa hề nghĩ đến mình sẽ yêu ai khác ngoài chồng. Tôi rất yêu anh, niềm tin và tình yêu chì dành cho chồng con. Khi buồn chỉ biết im lặng và chịu đựng.
Chồng tôi ngược lại, anh mắc hết sai lầm này đến sai lầm khác. Anh mắc nợ và còn quan hệ trai gái phức tạp bên ngoài, người đó còn cố tình làm quen với tôi trên yahoo, rồi tôi đọc được tin nhắn của cô ta nhắn tin cho chồng tôi. Hai người đã có quan hệ rất lâu, sống với nhau như vợ chồng vì khoảng thời gian tôi về ngoại ở là anh ấy quen người khác.
Tôi cảm thấy đất trời sụp đổ hoàn toàn, muốn khóc mà không khóc nổi, muốn hét mà người không còn một chút sức lực nào. Tôi buồn bã chán chường, chồng không có một động thái nào gọi là ăn năn, anh vẫn cá độ và viện cớ đi công tác qua đêm. Anh biết tôi yêu anh nên không nghĩ tôi sẽ ngoại tình. Sự thật tôi bắt đầu tìm kiếm một nơi có thể tâm sự và san sẻ.
Trùng hợp là công ty tôi tổ chức cuộc thi ca hát, tôi tham gia cho bớt buồn. Tôi cũng gặp được anh, chính tôi là người quyến rũ anh và tôi muốn chứng tỏ cho chồng biết không có anh tôi cũng sẽ có người khác. Tôi chỉ bốc đồng và nghĩ tình một đêm rồi sẽ quay về với gia đình. Dù chồng không yêu tôi, anh mắc nợ hoặc gì gì đó tôi cũng ở bên cạnh anh và cho con trai tôi một cuộc sống tốt.
Người tính sao bằng số trời, tôi và người bạn trai hợp nhau quá nhiều, tôi cũng mắc sai lầm lớn là không phòng ngừa để mang thai, sau đó phải uống thuốc bỏ con trong sự đau khổ tột cùng. Tôi rất thương con, hối hận rất nhiều vì đã không mang con đến thế giới này. Chồng tôi không biết về đứa bé nhưng phát hiện chúng tôi quen nhau và đã nhắn tin hăm dọa.
Anh còn thuê cả xã hội đen tới công ty tìm bạn trai tôi, nhưng may mắn anh ấy không ở công ty mà đi ra ngoài. Tôi về, chồng tôi tìm đủ mọi cách để hành hạ, anh hỏi chúng tôi như thế nào. Tối anh coi phim sex và lôi tôi dậy bắt tôi quan hệ. Tôi cảm giác rất mệt mỏi, anh còn nói: Tôi không bằng thằng đó đúng không?
Thật sự tôi rất yêu chồng, một lần lầm lỡ và tôi mong cả hai cùng ngồi lại, tha thứ để hiểu nhau hơn nhưng chồng tôi lại đẩy khoảng cách quá xa. Hiện tại chúng tôi ly hôn rồi, tôi cũng không quen người bạn trai đó nữa, tôi luôn thấy cảm giác tội lỗi vì bỏ đi đứa con mình. Tôi không thể đối mặt với chồng và quyết định ly hôn cho dù trong thâm tâm rất yêu chồng, cũng không muốn con trai tôi có một gia đình không trọn vẹn.
Cuộc sống của tôi bây giờ đang dần ổn định, con tôi sống cũng vui vẻ nhưng mặc cảm tội lỗi làm tôi không thể chịu nổi. Tôi rất muốn khai thật với chồng, hiện tại anh rất hận vì anh và gia đình nói tôi bỏ anh đi vào lúc anh đang mắc nợ. Ai biết tôi bỏ đi là vì tội lỗi của mình chứ không vì điều gì.
Tôi ra đi không đem theo thứ gì, cũng không bắt anh phải chu cấp cho con. Hiện tại tôi cũng biết anh và người yêu vẫn còn qua lại, nhưng tôi cứ để trong lòng thế này thật không dễ chịu tí nào, tôi luôn muốn kể hết với anh nghe. Tôi phải làm sao đây, hãy cho tôi lời khuyên.
Quỳnh