Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Mất gia đình vì bản thân vô tích sự
C
uộc sống như địa ngục, tôi bỏ bê làm ăn, nhiều khi còn quay sang gắt gỏng mỗi khi vợ khuyên bảo tu chí. Có lần tôi đánh vợ bằng cán chổi quét nhà làm chân em tím bầm mấy tháng.
Sinh ra và lớn lên trong một gia đình có giáo dục, bố mẹ đều là quân nhân, đóng góp nhiều công sức trong kháng chiến, được ăn học và dạy dỗ trong môi trường học tập tốt. Cách tôi lập gia đình cũng có vẻ khác người bình thường một chút. Ngày nọ tôi đang đi dạy võ trong ngôi chùa mang tên Duệ Tú, tình cờ cô học trò mới toanh đến xin nhập học, xinh xắn, nói năng nhẹ nhàng êm ái, người miền Trung, tôi có cảm tình ngay lúc ban đầu.
Thời gian trôi qua chúng tôi yêu nhau say đắm, chỉ còn 3 tháng nữa kết thúc những năm tháng đời sinh viên, tôi được nàng đề nghị "Mình cưới nhau đi". Quả thực rất bất ngờ, nhưng vui và hạnh phúc đan lẫn với lo âu. Tôi đồng ý, mặc dù biết bố sẽ phản đối vì ông không muốn tôi lấy vợ xa. Vì quá yêu mà tôi vẫn làm và hành động có phần táo tợn.
Chúng tôi tự đi đăng ký kết hôn, rồi em dính bầu, ngày đưa nhau về thông báo cho gia đình biết cũng là ngày đầu tiên em về nhà tôi. Bố chết đứng khi nghe tôi xin cưới, bởi chưa hoàn thành khóa học, cũng chưa có công ăn việc làm. Rồi mọi việc vẫn đâu vào đấy trong sự bực mình của hai bên gia đình. Đám cưới xong, cuộc sống thực sự khó khăn mà hai đứa không hề nhận ra, tôi phải nhờ bạn bè học hộ mấy tháng cuối kỳ để đi xin việc làm.
May mắn được nhận vào làm trong một công ty, kiếm được chút lương nhưng chỉ đủ nuôi thân chứ nói gì nuôi vợ con, vợ lúc đó còn chưa tốt nghiệp đại học. Thời gian trôi qua đã 4 năm, giờ con tôi 3 tuổi, phải sống xa bố mẹ từ khi hơn một tuổi vì không có ai trông nom. Từ ngày vợ chồng về làm chung công ty bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn, cãi vã thường xuyên, vợ lúc nào cũng lo tôi gái gú, tôi vì quá bực bội và mệt mỏi nên đi chơi nhiều.
Cuộc sống như địa ngục, tôi bỏ bê làm ăn, nhiều khi còn quay sang gắt gỏng mỗi khi vợ khuyên bảo tu chí. Có lần tôi đánh vợ bằng cán chổi quét nhà làm chân em tím bầm mấy tháng. Phần vì sợ hãi bị tôi đánh, phần vì quá thất vọng với chồng vô tích sự, em làm lụng vất vả kiếm sống, làm việc cật lực hơn. Nhiều khi mệt mỏi ốm đau tôi cũng ít quan tâm tới. Đến những ngày gần đây cuộc sống căng thẳng và sức chịu đựng có giới hạn, chúng tôi cãi nhau rất căng thẳng, cả hai thống nhất ly hôn, vấn đề duy nhất chưa thỏa thuận được ai sẽ được nuôi con.
Tôi thấy mình quá hèn kém và nhục nhã khi bản thân là một người đàn ông to cao khoẻ mạnh không thể chiến thắng nổi ham muốn tầm thường của bản thân, chơi bời suốt ngày. Tôi xấu hổ với vợ con và mọi người mà không thể nói nổi một lời xin lỗi. Tôi biết mình sắp mất đi mái ấm gia đình hạnh phúc. Tôi muốn gặp vợ, nói lời xin lỗi nhưng biết nói thế nào khi đã gây ra quá nhiều đau khổ cho em. Liệu còn cách xin lỗi nào có thể cứu vãn được hạnh phúc gia đình này không, các bạn hãy giúp tôi.
Huy