You practice mindfulness, on the one hand, to be calm and peaceful. On the other hand, as you practice mindfulness and live a life of peace, you inspire hope for a future of peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mang bầu chồng vẫn bắt kiếm tiền bằng mọi cách
hồng nói em không xin được đi làm công ty thì đi làm thuê, phụ hồ. Anh bảo: “Có bầu như mày người ta đi làm được những việc đó chắc người ta chết hết”.
Em 26 tuổi, sinh ra trong một gia đình làm nông, cuộc sống thiếu thốn và những công việc vất vả vốn đã quen từ nhỏ, nhưng do sức khỏe không tốt nên bố mẹ cố gắng cho em ăn học hơn những anh chị em khác trong gia đình. Bố mẹ vất vả, cố gắng để con cái được ăn học bằng chúng bằng bạn.
Hiểu được sự vất vả đó em cố học hành, sống tốt. Khó khăn lắm để học xong 4 năm đại học, thật sự chỉ chăm chỉ cố gắng thôi không đủ. Cuộc sống vốn khó khăn nên phải có cả sự năng động và khôn khéo. Gia đình có thể cố gắng cho ăn học còn ra trường rồi để có được công việc theo đúng ngành nghề thật không dễ.
Em học Sư phạm, tốt nghiệp bằng khá nhưng vào được biên chế quá khó. Vậy là em đành xin đi làm việc khác, 3 năm ra trường lao vào đi làm để trả nợ bố mẹ đã vay mượn cho đi học, để không quên nghề và có niềm vui, em vừa đi làm vừa đi dạy thêm. Ngày đi làm đến 18h tối về lại đi dạy, cả ngày chủ nhật, sự bận rộn đó khiến em cảm thấy vui hơn là mệt mỏi.
Nhưng cuộc sống vốn không dễ dàng và êm đêm như vậy. Công ty cắt giảm nhân sự, em nằm trong số đó. Giờ chỉ túc tắc đi dạy thêm, dần dần học sinh thi xong nên việc đi dạy cũng ít. Không phải là giáo viên ở một trường nào đó nên càng khó có thêm học sinh mới, em thất nghiệp.
Nghỉ việc ở công ty rồi, em cũng mong muốn quay lại với việc đi dạy học cho dù là hợp đồng, lương thấp, vì dù sao bây giờ cũng không phải lo lắng quá nhiều để trả nợ như khi mới ra trường. Tuổi em không còn nhỏ nữa, vậy là trước sức ép từ phía gia đình, mọi người nói phải có một gia đình trước đã rồi công việc từ từ lo. Em đồng ý lấy chồng, người không có nhiều tình cảm, em cũng chẳng hiểu biết về anh, chỉ đơn giản là cưới.
Anh cục cằn, thô lỗ. Công việc không ổn định, đi xuất khẩu lao động mấy năm nhưng ăn chơi nên khi về chẳng có gì. Đó là những điều đã qua nên em không để ý, nghĩ điều quan trọng là người ta thương yêu mình.
Trước khi cưới gia đình anh phản đối với lý do chúng em không hợp tuổi, rồi gia đình em nghèo, em chưa xin được việc. Anh vẫn một lòng muốn lấy bất chấp sự phản đối của gia đình. Vì điều đó em nghĩ anh sẽ thương yêu mình sau này nên gật đầu đồng ý. Sau đám cưới mọi thứ hoàn toàn khác, em không biết mình đã bước chân vào đâu nữa. Chỉ gần 3 tháng dường như ngày nào em cũng phải khóc và chìm trong đau khổ, chịu sự ghẻ lạnh hắt hủi của gia đình chồng.
Em luôn cố gắng hết sức để làm tốt mọi việc nhưng vẫn bị chê bai, họ luôn cố gắng tìm ra những thiếu sót nhỏ nhất của em để mắng nhiếc. Tưởng rằng anh sẽ hiểu, cảm thông và chia sẻ với em, nhưng hoàn toàn ngược lại, anh cũng mắng chửi em không tiếc lời. Tình cảm vốn đã không nhiều giờ lại càng ít đi. Em thật sự thất vọng về con người đó.
Không phải người quen sống dựa dẫm phụ thuộc, dù công việc chưa có, em vẫn lấy số tiền dành dụm được trước đây đóng góp phần chi tiêu của mình hàng tháng. Em chưa bao giờ lấy tiền của anh để chi tiêu cho mình nhưng hình như không ai biết đến điều đó. Cưới xong em có bầu ngay nên để tìm kiếm một công việc rất khó. Công việc nhà em làm hết, không để ai phải động tay. Vậy mà gia đình họ vẫn nói em lười rồi nhiếc móc đủ điều.
Chồng bắt em phải đi làm bằng được, anh nói em không xin được đi làm công ty thì đi làm thuê, đi phụ hồ cũng phải làm. Có người chồng nào bắt vợ phải đi làm bằng được khi đang mang bầu như thế này không? Anh bảo: “Có bầu như mày người ta đi làm được những việc đó chắc người ta chết hết”. Em muốn giũ bỏ hết để về với bố mẹ, nhưng nghĩ đến đứa con trong bụng không biết phải làm sao.
Đời người có một lần lựa chọn, em đã sai lầm, chọn người chồng tệ bạc. Anh nói sau này có con rồi chỉ cần con không cần em. Mấy ngày nay em ốm nghén không ăn uống được nhiều, chẳng ai đoái hoài, lại suy nghĩ nhiều nên cảm thấy như không con chút sức lực, cũng muốn gượng để đi kiếm việc làm nhưng cảm thấy chán nản quá. Tự hỏi bản thân mình có đáng phải khổ sở như thế này không? Em phải làm gì đây?
Ngân
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)