Books serve to show a man that those original thoughts of his aren't very new after all.

Abraham Lincoln

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Không thể quên được tình yêu đau khổ
ới giờ dù tôi nhớ anh nhiều lắm, nhưng không một lần gọi điện thoại hay nhắn tin. Những con đường ngày xưa anh và tôi có kỷ niệm, tôi sợ lắm khi đi lại. Đi học ngang nhà anh, tôi phải chạy đánh vòng để không chạy qua nhà anh. Tôi đau lắm và hận rất nhiều!
From: Thao
Posted At: Wed 10/4/2006 2:24 PM
Posted To: Vne-TamSu
Subject: Tuong rang da quen...
Tưởng rằng sẽ quên, nhưng có quên được đâu.
Tôi xa anh đã hơn 1 năm, mà không sao quên được. Tôi quen anh đã gần 2 năm. Chúng tôi gặp nhau do 2 người bạn giới thiệu. Một chiều thứ sáu bạn tôi tới rủ uống cà phê. Tôi không biết đó là cuộc giới thiệu. Và tôi đã gặp anh, lúc đó đã nhậu ở đâu đó nên trông anh bèo lắm. Anh không được đẹp, ốm và cao, nói chuyện thì hơi chảnh. Lúc đó tôi nghĩ mình sẽ không yêu được người chảnh thế! Thế mà tôi đã yêu, 26 tuổi đó là mối tình đầu tiên.
Xưa nay tôi đã nhiều người theo, rất yêu tôi. Nhưng tôi nghĩ chưa đến lúc..., cuộc đời không học được chữ ngờ. Và những lần gặp gỡ sau đó như những người bạn bình thường. Chúng tôi thường đi chơi chung 4 đứa. Và Tết tới, bạn tôi bàn về quê chơi, tôi đã đi xe đò với một người bạn gái xuống Mỏ Cày (bạn biết không ở quê họ thật thà và hòa đồng, mỗi sáng sớm ngửi mùi đồng nội thích lắm). Chơi ở đó 3 ngày, 3 chúng tôi qua Vĩnh Long.
Và sau đó Tết, ngày 8/3 anh đã tỏ tình. Tôi thật bất ngờ và hình như tôi cũng mến anh từ bao giờ không hay biết. Khi đó anh mới nói, khi tôi về quê anh chơi, anh đã thưa với gia đình về tôi. Dù tôi cũng mến anh, nhưng tôi đã từ chối vì trình độ học vấn của tôi. Tôi bảo không xứng với anh, một ngày nào đó khi anh suy nghĩ lại hay gặp gỡ bạn bè khi họ hỏi về tôi anh sẽ không tự tin. Nhưng anh đã thuyết phục, tạo cho tôi biết niềm tin. Và sau đó một thời gian, tôi đã đồng ý.
Lúc đó chúng tôi yêu nhau lắm, và lo cho nhau. Cũng có chuyện vui và buồn, có những việc cản trở... rồi cũng qua. Một hôm anh dẫn tôi đến thăm ông bà nội ở quê lên TP HCM trị bệnh. Khi đó anh đi đâu đó và ông bà nội đã hỏi tôi làm việc gì, lương bao nhiêu, làm đủ sống không và đã tỏ ra không hài lòng khi nghe về tôi. Từ đó ông bà tỏ ra không thích khi thấy tôi. Tôi đã khóc và nói anh: "Thôi ta chia tay đi, vì em muốn lấy ai mà người nhà cũng chấp nhận và thương em. Vì đúng là lấy anh, nhưng chẳng lẽ gặp ông bà mặt lớn mặt nhỏ".
Anh cũng đã thuyết phục tôi rất nhiều, anh lo sợ tôi đầu hàng số phận đã không ngủ. Sáng tôi gặp anh mặt bơ phờ và tôi đau lắm. Không sao trốn anh được, tôi không biết từ khi nào tôi đã yêu anh hơn cả bản thân. Anh chỉ 3 bộ đồ đi làm và đi chơi, tuy làm lương cao, nhưng anh phải lo cho gia đình và em gái đi học và anh cũng chẳng mấy quan trọng chuyện quần áo. Tôi thấy trời mưa 3 bộ giặt không kịp. Tôi để dành tiền mua quần áo cho anh, nhưng không vì thế mà tôi làm tổn thương anh. Anh nhận, rất hạnh phúc và yêu tôi lắm.
Và lúc đó công việc trục trặc, anh mất việc và sốc. Thời gian đó anh buồn và luôn lo lắng. Anh thích công việc nghiên cứu hơn trình dược. Tôi nói: "Thôi anh nghỉ ngơi thời gian đi, làm việc mình thích mới..." và anh đã đồng ý. Thời gian đó tôi đưa tiền cho anh xài. Vì trước khi quen tôi anh đã âm thầm đi đóng tiền học cho tôi, tôi không chịu nhận anh đã năn nỉ và tôi nghĩ sẽ có dịp nào đó gởi lại vì mình chưa là gì của nhau mà nhận vậy coi như là lợi dụng. Tôi đã rất cảm động khi anh lo lắng và tôi rất yêu anh. Lúc đầu anh cũng từ chối, tôi đã thuyết phục anh. Tôi đã xem ví của anh khi nào thấy hết tiền thì tôi bỏ vào. Và có khi anh cần tiền có việc anh đã nhắn và tôi đã đưa.
Thời gian đó tôi sợ em gái anh ở một mình buồn (mướn nhà để đi học), tôi đã kêu anh chở qua thăm nó. Trước khi tới đó tôi đã đưa tiền cho anh để lát rủ nhỏ đi ăn. Sau khi trả tiền nó đã đưa 100.000 cho anh và bảo lấy xài đi, đã thất nghiệp mà còn đi chơi tiền đâu mà đi. Tôi buồn lắm, anh đã không nói một lời với em anh. Vì bé em nghĩ anh nó thất nghiệp mà tôi cứ đòi đi chơi không lo cho anh. Chứ có biết đâu tiền nó đang xài là của tôi. Bao nhiêu tiền để dành và cả tiền đi học (tôi đã hoãn việc học lại).
Vì lương của tôi không cao như anh, mà phải chi tiêu cho cả 3. Và sinh nhật của tôi, anh muốn mua cho tôi một đôi giày (vì đôi giày tôi đã hư). Mặt anh buồn lắm, tôi biết anh muốn mua, tôi đã nói: "Thôi đừng mua anh à, khi nào mình có tiền mua có sao đâu". Đó sinh nhật đầu tiên khi tôi quen anh, tuy buồn là mình không được như bao người khác, nhưng bù lại đã có anh. Lúc đó anh hiền, thật thà và rất yêu tôi.
Tôi đã nói: "Anh là món quà sinh nhật đáng giá của em rồi". Và anh đã tìm được việc mới, một tháng sau đó anh thay đổi. Tôi đã cảm nhận và biết anh có người mới... Tôi buồn lắm nhưng đã hẹn anh ra gặp. Tôi hỏi anh đã có việc gì? Xin hãy nói thật lòng, em thấy thay đổi quá. Và anh đã nói chia tay, tôi nghe mà lòng đau. Đứng lên không vững, nhưng tôi đã tự nhủ không khóc, không buồn. Tôi đứng lên và cám ơn anh đã nói thật lòng.
Chạy xe mà nước tôi thi nhau đổ, về tới nhà anh đã nhắn điện thoại cho tôi: "Anh xin lỗi...". Lỗi gì hả anh? Dù em đã yêu và rất yêu anh, nhưng em không van xin tình yêu.
Thời gian sau đó tôi xuống dốc, xưa nay tôi không uống được bia. Thế mà tôi đã uống, uống hoài không say. Chia tay rồi anh cũng làm tôi đau. Anh đã nói với bạn bè là tôi đã bỏ tiền ra bù đắp vì không chia sẻ chuyện buồn của anh. Buồn cười thật, tôi nghe mà đau lắm. Tôi đâu phải con nhà giàu có hay công chúa đỏng đảnh đi mua tình yêu bằng tiền.
Tôi khóc nhiều nhiều lắm, yêu và hận anh lắm. Tới giờ dù tôi nhớ anh nhiều lắm, nhưng không một lần gọi điện thoại hay nhắn tin. Những con đường ngày xưa anh và tôi có kỷ niệm, tôi sợ lắm khi đi lại... Nơi tôi đi học ngang nhà anh, tôi phải chạy đánh vòng để không chạy qua nhà anh. Chạy xe không dám nhìn lên sợ gặp anh... Tôi đau lắm. Và hận rất nhiều!
Tới giờ đã có người rất yêu tôi. Nhưng tôi không thể yêu... vì tôi sợ tình yêu lắm. Tôi hận anh lắm. Giờ anh đã có người yêu mới rồi.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)